Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 474 - Chương 474: Phó Giáo Chủ Xui Xẻo

Chương 474: Phó giáo chủ xui xẻo Chương 474: Phó giáo chủ xui xẻo

- Thế nào, bọn họ có tin không?

Tần Nghiên Nghiên có chút lo lắng.

Lục Dương cười nói, không lo lắng:

- Bọn họ có tin hay không, không quan trọng.

- Chính đạo đàn áp ma đạo lâu như vậy, đột nhiên xuất hiện một người trợ giúp đắc lực, cho dù không tin, cũng sẽ đến quận Diên Giang để xác định tình hình.

- Đi thôi, về thôi, chỉ riêng chúng ta thì không thể lừa được Thiên Đình Giáo, cần phải về tông môn tìm vài người để làm bộ mặt.

- Ta cũng có thể đến Vấn Đạo Tông không?

Tần Nghiên Nghiên kinh ngạc, trong ấn tượng của cô, năm đại tiên môn cao cao tại thượng, lạnh lùng và cô độc, cực kỳ bài ngoại, người ngoài không thể dễ dàng vào được.

- Tất nhiên là có thể, ngươi là con gái trước của Lý sư đệ mà.

Lục Dương tiếp tục nói:

- Không chỉ ngươi, vợ trước của Lý sư đệ là Tô Y Nhân cũng có thể đến Vấn Đạo Tông.

- Lão Mễ, chuyện này còn phải nhanh chóng báo cáo với giáo phái!

Hóa Thần Kỳ nghiêm túc nói, chuyện này đã vượt quá khả năng xử lý của họ.

Mễ đại nhân gật đầu, ông cũng nghĩ như vậy.

Thiên Đình Giáo thật giả không phải do bọn họ nghĩ thế nào, mà là do cấp cao trong giáo phái nghĩ thế nào.

- Đây chính là toàn bộ sự việc.

Mễ đại nhân và cường giả Hóa Thần Kỳ trong lòng run sợ báo cáo cho người trước mặt.

Người trước mặt mặc áo choàng, thân hình gầy gò, khuôn mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt trũng sâu và u ám, như thể ẩn chứa những bí mật vô tận, chính là một trong ba phó giáo chủ của Cửu U Giáo, Thạch Hóa Cốt.

Thân phận của Tần Thiên chính là do hắn bịa ra.

Thạch Hóa Cốt cười lạnh một tiếng, khiến người ta rùng mình:

- Thật hay giả, chỉ cần xem bảo vật trong hộp có phải là do Tần Hạo Nhiên để lại hay không là biết.

Có thể làm giả những thứ khác, nhưng không thể làm giả đồ của Tần Hạo Nhiên.

Hắn mở chiếc hộp gỗ.

Trong hộp gỗ chỉ có một tờ giấy ố vàng, là chữ viết của Tần Hạo Nhiên, trên đó viết:

- Bản nhân Tần Hạo Nhiên, ngày hôm nay lập giấy nợ, nợ thương hội Lạc Địa Kim Tiền mười tỷ khối linh thạch, nếu không trả đúng hạn, trời đánh năm tia sét.

Là một tờ giấy nợ.

Đang lúc Thạch Hóa Cốt ngẩn người, chữ viết trên tờ giấy nợ lặng lẽ thay đổi.

Cái tên trên đó từ ‘Tần Hạo Nhiên’ đã biến thành ‘Thạch Hóa Cốt’.

Nội dung của giấy nợ biến thành:

Bản nhân Thạch Hóa Cốt, ngày hôm nay lập giấy nợ, nợ thương hội Lạc Địa Kim Tiền mười tỷ linh thạch, nếu không trả đúng hạn, trời đánh năm tia sét.

Thạch Hóa Cốt ngẩng đầu, đỉnh đầu đầy mây đen um tùm, âm trần đáng sợ, đang chuẩn bị giáng xuống sấm sét kinh hoàng.

Hắn vô thức nuốt nước bọt.

Mễ đại nhân và Hóa Thần Kỳ thấy vậy thì bỏ chạy.

Trên đường trở về Vấn Vấn Đạo Tông, Mạnh Cảnh Chu đột nhiên hỏi:

- Nói ra hộp gỗ là đồ của Tần Hạo Nhiên, không phải nên để Lý sư đệ giữ lại sao?

Lục Dương im lặng một lúc, sau đó thành thật nói:

- Tin ta đi, Lý sư đệ chắc chắn không muốn lấy thứ đó.

Sau khi mở phong ấn hộp gỗ, Lục Dương định mở ra xem bên trong là thứ gì, thì bị Bất Hủ Tiên tử vội vàng ngăn lại.

- Trong hộp có một tờ giấy nợ liên quan đến lực lượng nhân quả, Tần Hạo Nhiên dùng hộp để tách giấy nợ và nhân quả của của mình.

- Nếu người mở hộp có quan hệ với Tần Hạo Nhiên, thì người mở hộp sẽ có mối liên hệ nhân quả với giấy nợ, khoản nợ sẽ do ngươi thay Tần Hạo Nhiên trả.

- Tờ giấy nợ này không thể hủy hoại, nếu không, người có mối quan hệ nhân quả với tờ giấy nợ sẽ phải chịu một đòn tấn công tương đương với toàn lực của Độ Kiếp kỳ.

- Có lẽ Tần Hạo Nhiên bất lực trong việc trả nợ, nên đã giấu tờ giấy nợ đi, ai đào được hộp gỗ coi như bảo vật thì xui xẻo!

Bất Hủ Tiên tử hiếm khi nghiêm túc.

Lục Dương hít một hơi thật sâu, Tần Hạo Nhiên quả nhiên là giáo chủ ma giáo, phong cách hành sự đủ tàn nhẫn.

Không biết gã xui xẻo nào sẽ có mối liên hệ nhân quả với giấy nợ.

Đồng thời Lục Dương cũng hiểu ra một chuyện, không trách được phong ấn trên hộp là phong ấn tinh huyết.

Tần Hạo Nhiên căn bản không suy nghĩ chuyện để kiếp sau của mình mở phong ấn.

Hắn không ngốc, sao có thể để kiếp sau gánh món nợ khổng lồ.

Tổng bộ Cửu U Giáo, mây đen đè thấp, kiếp nạn hiếm có trăm năm đang hiện hữu ở trên không trung.

Đột nhiên, một tia chớp màu tím to lớn trong nháy mắt chiếu sáng toàn bộ bầu trời, giống như một quả cầu điện khổng lồ vỡ ra, lan tỏa ra bốn phía.

Dưới ánh sáng của nó, mọi thứ đều trở nên dị thượng rõ ràng, như thể thời gian bị tạm dừng.

Tiếp theo, lại một tia chớp lớn xẹt ngang bầu trời, rồi đến tia thứ hai, tia thứ ba......

Theo thời gian trôi qua, Thạch Hóa Cốt dưới sự oanh tạc liên tiếp của từng tia chớp đã trở nên thảm không nỡ nhìn, thành một cục than.

Sau khi sấm chớp qua đi, Thạch Hóa Cốt mở mắt ra.

- Khụ khụ.

Hắn phun ra một luồng khói đen có mùi thịt.

- Mẹ kiếp, suýt nữa thì tưởng chết rồi.

Thạch Hóa Cốt chửi rủa, sợ hãi không thôi.

Những tu sĩ thuộc tính âm như họ, sợ nhất là dương lôi, nếu không phải căn cơ của hắn vững chắc, thì vừa rồi chắc chắn sẽ chết.

Kỳ lạ là, trong thế công kích dày đặc của sấm sét, xung quanh một mảnh hỗn độn, quần áo của Thạch Hóa Cốt đều bị cháy xém, tờ giấy nợ kia giống như không bị sấm sét rửa tội, an bình tồn tại ở đó.

Thạch Hóa Cốt nhìn thấy tờ giấy nợ này thì tức giận, hận không thể vỗ một cái thành tro bụi.

Nhưng hắn biết lực lượng của tờ giấy nợ này, nếu hắn dám xé tờ giấy nợ, sẽ có sấm sét mạnh hơn giáng xuống.

Đó là cục diện chết chắc.

Nếu hắn không trả tiền, tờ giấy nợ sẽ mỗi tháng sẽ triệu hồi một lần Ngũ Lôi Oanh Đỉnh.

Ai mà chịu nổi?

Bây giờ có hai cách, một là đột phá Độ Kiếp kỳ, hai là trả tiền.

Bình Luận (0)
Comment