Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 50 - Chương 50: Không Một Ai Khiến Bớt Lo

Chương 50: Không một ai khiến bớt lo Chương 50: Không một ai khiến bớt lo

- Đại sư tỷ nàng nhìn như bề ngoài bình tĩnh, kì thực hỉ nộ vô thường, chẳng qua không có biểu hiện ra ngoài, thường nói gần vua như gần cọp, ta ở bên người nàng, không thua gì làm bạn với một con hổ cái!

- Nàng đúng là mỹ nhân khó gặp, hoặc nói là nữ tử xinh đẹp nhất ta từng gặp, biết người biết mặt không biết tâm, các ngươi có thể tưởng tượng sao, nàng mỗi bữa bắt ta ăn một lượng lớn tàn chi dã thú cùng với thi thể linh dược, vào đêm khuya, nàng còn bắt ta ngâm mình trong nước sôi tràn đầy thi thể linh dược, nói rằng như vậy sẽ tăng cường thể phách cho ta!

- Còn có một lần ta muốn học tập thần thông không gian, để sau này thuận tiện đi đường, nàng lại dạy ta làm như thế nào thu nhỏ, bóp ta ở trong lòng bàn tay, vỗ tay đùa bỡn ta!

Lục Dương lên án mạnh mẽ đủ loại hung ác của Vân Chi, rất nhanh liền khơi dậy sự đồng cảm của nhóm Tiểu Dược Vương, nhao nhao đồng tình.

Bé con nhân sâm càng là không nhịn được nói:

- Đã như vậy, chúng ta trong ứng ngoài hợp, ngươi làm nội ứng, chúng ta làm ngoại viện, hiện tại liền phản nữ ma đầu!

Lục Dương giật nảy mình, vội vàng khuyên can nói:

- Tuyệt đối không thể, việc này còn cần bàn bạc kỹ hơn, đại sư tỷ nàng thân là đệ nhất đệ tử Vấn Đạo Tông, tu vi thâm bất khả trắc, chỉ bằng vào mấy người chúng ta chỉ sợ là thế đơn lực bạc.

Hắn tỉnh táo phân tích:

- Để cho ổn thoả, không ngại trước tiên chờ ta tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, dạng này nắm chắc càng lớn, đến lúc đó mọi người sẽ cùng nhau hành động, phản công đại sư tỷ, nhất cử thành công!

- Đến lúc đó, mọi người có thù báo thù, có oán báo oán, há không tốt hơn?

Nhóm Tiểu Dược Vương cảm thấy không hổ là Nhân tộc, nghĩ đúng là chu đáo:

- Ta còn tưởng rằng trí thông minh của ngươi kém hơn ta, nghĩ không ra ngươi có kế hoạch kín đáo như thế, xem ra trí thông minh của ngươi và ta là ngang nhau!

Có cùng địch nhân, Lục Dương cùng với nhóm Tiểu Dược Vương nhanh chóng hòa làm một thể, gào thét muốn đánh nữ ma đầu.

Có Lục Dương gia nhập, đội hình Tiểu Dược Vương bọn chúng quả thực như là hổ thêm cánh, thắng lợi giống như lấy đồ trong túi, dễ như trở bàn tay!

Ở lối vào dược viên, Ba đại gia thông qua một mặt thủy kính nhìn thấy kế hoạch phấn chấn lòng người của Lục Dương, ung dung thở dài.

Vân Chi đã đặc biệt dặn dò lão, phải chú ý động tĩnh của Lục Dương, đừng để cho ở bên trong dược viên xuất hiện ngoài ý muốn gì, một khi ngoài ý muốn nổi lên phải lập tức nói cho nàng.

Tình huống hiện tại này, đến cùng có tính ngoài ý muốn hay không?

Nếu thật sự nói cho Vân Chi, coi như không phải ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện một chút ngoài ý muốn.

- Người tuổi trẻ bây giờ làm sao không có một kẻ nào cho ta bớt lo?

...

- Nói nhiều như vậy, ta còn chưa có biểu hiện ra pháp thuật ta biết cho các ngươi.

Lục Dương hoạt động thân thể, thi triển pháp thuật 'Súc Địa', bày ra tư thế nhảy cầu, trực tiếp nhảy vào trong đất.

Phản ứng của Ngộ Đạo Thụ Vương cùng với Vân Chi không sai biệt lắm, nhìn tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nó sống lâu như vậy, còn chưa bao giờ thấy qua loại pháp thuật này.

Nhìn từ mặt ngoài, giống như là loại pháp thuật không gian Súc Địa Thành Thốn, nhưng trên thực tế kết quả lại giống ngũ hành độn thuật.

Trẻ như vậy liền có thể thi triển pháp thuật chưa hề xuất hiện qua, quả nhiên là thiên tài pháp thuật.

Hiện tại Lục Dương đã có thể dùng 'Súc Địa' xuôi gió xuôi nước. Lặn, bơi ếch, bơi bướm, bơi tự do đều biết, nhìn dáng vẻ hắn thỉnh thoảng chui ra khỏi đất lại trôi chảy chui về, thật đúng là dễ dàng khiến cho người ta sinh ra ảo giác thổ địa là nước.

Kỳ Lân Bất Tử Dược cùng với Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa đã đánh nhau xong, bé con nhân sâm cùng với Tam Diệp Tinh Thần Thảo giảng thuật tao ngộ bi thảm của Lục Dương ở dưới ma trảo của nữ ma đầu, cũng khơi dậy sự đồng cảm của bọn nó, rất là kích động.

- Dược Vương chúng ta rốt cục đã có nội ứng xếp vào Nhân tộc!

Bốn Tiểu Dược Vương ngồi ở trên cành cây Ngộ Đạo Thụ Vương, nhao nhao vỗ tay, cảm thấy Lục Dương thật là lợi hại.

Lục Dương hú lên quái dị, hai chân nhún một cái, nhảy lên thật cao, hai cánh tay tạo thành hình thập tự, xoay tròn trên không trung ba ngàn sáu trăm độ, ầm một tiếng cắm ở trên đất, mặt chạm đất —— xoay nhiều quá hắn bị hoa mắt chóng mặt trên không.

Đùa nghịch thất bại.

Nhóm Tiểu Dược Vương tranh thủ thời gian luống cuống tay chân nhấc Lục Dương lên.

Bực thương thế này đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói chỉ tính bị thương ngoài da, rất nhanh liền có thể hết.

Nhóm Tiểu Dược Vương thấy Lục Dương thật sự biết xới đất, thế là xuất ra bản đồ dược viên, để Lục Dương đào đất dựa theo trình tự.

- Mấy bộ rễ của khu thảo dược này cắm rất sâu, có thể đâm vào ba mét đất, ngươi phải cẩn thận đừng có đụng đến rễ của bọn chúng, khiến chúng sinh ra hiểu lầm, đề nghị của ta tốt nhất là đào đất xới đất ở giữa ba mét đến năm mét phía dưới, đây là khu vực an toàn.

- Các khu vực khác bộ rễ thảo dược trong khoảng giữa nửa mét đến hai mét, ngươi đào xới từ hai mét trở xuống là được.

Lục Dương hiếu kì:

- Đụng phải rễ sẽ như thế nào?

Bé con nhân sâm nghiêm túc nói:

- Chúng sẽ cho rằng ngươi là kẻ luyến chân biến thái.

? ? ?

Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa xen vào:

- Nhân tộc các ngươi có rất nhiều loại biến thái, thích dùng rượu ngâm rễ của chúng ta, nói rằng thứ đó ăn ngon uống ngon, có thể nhắm rượu, vì thế còn trồng đại trà.

- Thực vật ngươi nói là gì?

Bình Luận (0)
Comment