Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Không Một Câu Nào Là Giả Dối

Chương 505: Không một câu nào là giả dối Chương 505: Không một câu nào là giả dối

Thạch Hóa Cốt kinh ngạc không thôi.

Đây là lực lượng đến mức nào?

Đậu Thiên Tôn lúc đó còn chưa thành tiên, đã miễn dịch với ngôn xuất pháp tùy vô địch?

Hắn vẫn luôn chú ý đến đồng tử và nhịp tim của Lục Dương, đủ thứ dấu hiệu cho thấy những lời đối phương nói là sự thật.

Thạch Hóa Cốt có một loại bí pháp đặc biệt, có thể phân biệt được đối phương nói thật hay nói dối, nhờ vào đó, hắn đã lôi ra không biết bao nhiêu nội gián mà các phó giáo chủ khác cài vào chỗ hắn.

Bí pháp này tuy không thể xác định được 100% đối phương nói thật hay nói dối, nhưng tỷ lệ thành công tám chín phần mười vẫn là có.

Vận chuyển bí pháp này đối với pháp lực và tinh lực đều có yêu cầu rất cao, ngay cả Thạch Hóa Cốt cũng không thể vận chuyển liên tục được, nhưng trong lúc nói chuyện với Lục Dương vẫn duy trì vận chuyển thì không thành vấn đề.

Hơn nữa hắn rất giỏi quan sát biểu cảm của người khác, biết được khi người ta nói dối, sẽ có đủ loại biến hóa về mặt chi tiết.

Hai yếu tố kết hợp lại, trước mặt hắn, hầu như không có người nào có thể nói dối được.

Đây cũng là nguyên nhân giáo chủ phái hắn tới đây.

Hợp tác với Thiên Đình giáo, trước tiên phải xác định được, đối phương có thực sự là Thiên Đình giáo không.

Khóe miệng Lục Dương lộ ra một nụ cười tự tin, khẽ nhấp một ngụm trà, dùng giọng điệu có chút khoe khoang nói:

- Không biết Thạch giáo chủ có biết Ứng Thiên tiên và Kỳ Lân tiên không?

- Danh hiệu của hai vị tiên nhân thời thượng cổ, đương nhiên là đã từng nghe qua. Cửu U giáo cũng nắm giữ không ít sách cổ thời thượng cổ, trong sách có ghi chép danh hiệu của tứ tiên thời thượng cổ.

- Ta nghe nói bây giờ mọi người gọi một thiên kiêu nào đó, đều thích nói rằng hắn có tư chất của tiên nhân thời thiếu niên, nhưng các người đều cho rằng tiên nhân thời thiếu niên là vô địch, không thể chiến thắng được, nhưng ta muốn nói với các người rằng, sư phụ khi còn ở Kim Đan kỳ, từng lấy một địch hai, nghênh chiến với Ứng Thiên tiên và Kỳ Lân tiên, hai vị tiên nhân thời thiếu niên thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, vẫn không địch lại sư phụ ta.

- Sư phụ khi còn ở Kim Đan kỳ, được xưng là vô địch!

Ba người Cửu U giáo đồng tử hơi co lại, vì thế mà xúc động.

Ý nghĩa của tư chất tiên nhân thời thiếu niên là cùng giai cấp vô địch, không gì sánh nổi, bọn họ đều đã đưa giai đoạn này đến cực hạn, không còn không gian để tiến xa hơn nữa.

Hai vị tiên nhân thời thiếu niên nếu chiến đấu, nhất định phải phân định thắng bại, tuyệt đối là dùng hết lá bài tẩy, hao hết linh lực, mới có thể phân định thắng bại, không còn cách nào khác, khoảng cách giữa hai người quá nhỏ.

Đậu Thiên Tôn thế mà khi còn ở Kim Đan kỳ, chỉ bằng một mình đã đánh bại hai vị tiên nhân thời thiếu niên, đây phải là thiên tư như thế nào.

Đè bẹp quần tiên.

Không hổ danh là người đầu tiên thành tiên thời thượng cổ.

Chu Sơn định thần lại, lại hỏi:

- Không biết Lục thiếu giáo chủ có từng nghe qua trận chiến cuối cùng của Long Phượng thời thượng cổ không?

Lục Dương trầm tư một lát, hỏi:

- Là lần Long Phượng chi chiến có sử dụng Dục Hỏa trùng sinh đó sao?

- Cũng không phải, Long Phượng nhị tộc thiên kiêu vì thành tiên, từng triển khai nhiều lần so tài, loạt trận này được gọi là Long Phượng đại chiến, Lục thiếu giáo chủ nói là lần đó là lần chiến đấu áp chót của Long Phượng, ta nói là trận chiến cuối cùng của Long Phượng, lần chiến đấu cuối cùng.

Lục Dương cười nói:

- Là ta không quen thuộc với cách gọi của hậu thế, làm phiền chỉ giáo thêm.

Chu Sơn nhắc đến trận chiến đó vẫn còn sợ hãi, chỉ cần miêu tả trong sách, cũng có thể tưởng tượng ra sự khủng khibố của trận chiến đó.

- Trong cổ tịch có ghi chép, thời thượng cổ có hai yêu thú tu vi cách thành tiên chỉ còn nửa bước, một rồng một phượng, là đại địch của Kỳ Lân tiên, sau khi Kỳ Lân tiên thành tiên, một rồng một phượng vẫn còn chiến đấu.

- Đó là lần chiến đấu cuối cùng có ghi chép, nguyên nhân của trận chiến bắt nguồn từ một quả tiên quả không rõ lai lịch.

- Lường trước là quả tiên quả đó ẩn chứa cơ duyên trời đất, không thể nhường nhịn dù chỉ một chút.

- Để tranh giành quả tiên quả này, một rồng một phượng triển khai cuộc chiến đấu kịch liệt, khí tức khủng bố của chúng khiến trời đất cũng phải ảm đạm, không gian dao động, đạo văn tràn ngập, Long Phượng chân hỏa va chạm, quần tinh cũng vì thế mà run rẩy.

- Lúc đó có mặt ở đó có Kỳ Lân tiên, Ứng Thiên tiên, Cửu Trọng Tiên, Tuế Nguyệt tiên, nhưng ngay cả bốn vị tiên nhân có mặt, vẫn không thể ngăn cản được Long Phượng đại chiến.

- Kỳ Lân tiên trước tiên chủ trì công lý, hắn không thiên vị bất kỳ bên nào, muốn ngăn chặn, nhưng một rồng một phượng đó không nghe, thậm chí còn quát lui Kỳ Lân tiên.

- Cuối cùng, Long Phượng đại chiến hạ màn, Long Phượng hòa nhau, không biết quả tiên quả đó đã rơi vào tay ai.

Trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử cảm thấy cách kể chuyện này khá quen thuộc:

- Nhớ ra rồi, Ứng Thiên tiên thích nói như vậy, nói như vậy có thể nâng cao khí chất của tiên nhân.

Đây là lần đầu tiên Thạch Hóa Cốt nghe tin đồn này, hắn cảm thấy chỉ qua vài câu nói đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của một rồng một phượng này.

Bình Luận (0)
Comment