Chương 577: Kịch bản mới của Đào Yêu Diệp (1)
Lý Hạo Nhiên tưởng tượng mình ngồi trên ghế giám khảo, chỉ ra khuyết điểm tu luyện của người khác, nghĩ thôi cũng thấy sướng rồi.
- Còn có Nguyệt Quế Tiên Cung, Ngũ Hành Tông và Trấn Ngục Tông cũng có người tham gia đại hội, nhưng biểu hiện của họ trên ghế giám khảo chỉ ở mức trung bình, kém xa ta và lão Mạnh.
- Ta và lão Mạnh chỉ ra khuyết điểm tu luyện của người khác, sẽ có phần thưởng hậu hĩnh, nhưng hai chúng ta đều có đức độ cao dày, không cần những phần thưởng đó.
- Đáng tiếc là khi thịnh hội đang diễn ra được một nửa thì có tu sĩ cổ đại đến tập kích, hai Hợp Thể kỳ, một Độ Kiếp kỳ, Độ Kiếp kỳ thần thông quảng đại, hắn xuất hiện khiến người ta tuyệt vọng, chúng ta đều tưởng rằng sắp chết rồi, may mà đại sư đến cứu, mới may mắn thoát nạn.
Lý Hạo Nhiên nghe mà thèm thuồng không thôi, phi kiếm của tiên nhân, chỉ ra khuyết điểm tu luyện, đại sư đại chiến với Độ Kiếp kỳ cổ đại, mỗi chuyện nghe có vẻ rất hấp dẫn.
Đáng tiếc là hắn phải giúp Tần Nghiên Nghiên kết Đan, nên không đi được.
- Lục sư huynh đến Bách Luyện Phong của ta có chuyện gì không?
- Ta đến tìm Ngũ trưởng lão, ông ấy có ở đó không?
Lục Dương vẫn chưa quên tiền phí cấp bằng xe bay của mình.
Lý Hạo Nhiên chỉ lên đỉnh núi phủ đầy mây khói:
- À, ông ấy đang ở trên đỉnh núi, vừa rồi Đào sư tỷ cũng đến tìm sư phụ, không biết có chuyện gì.
- Đi trước một bước, cáo từ.
Tần Nghiên Nghiên vừa hoàn hồn sau cảnh tượng chấn động mà Lục Dương mô tả, quay đầu hỏi người cha trước của mình:
- Mỗi lần hắn ra ngoài đều có thể gặp nhiều chuyện như vậy sao, lần này là Độ Kiếp kỳ cổ đại, lần trước là Cửu U Giáo?
- Chưa hết đâu, ngươi không biết, Lục sư huynh là người có thể chất gặp đủ sự việc, trước Cửu U Giáo, huynh ấy còn gặp phải Bất Hủ Giáo, mà nguyên nhân chỉ là vì đi giải quyết một con Hổ yêu Trúc Cơ kỳ.
…
Khi Lục Dương đến đỉnh Bách Luyện Phong, phân nửa trưởng lão của Vấn Đạo Tông đã tụ họp ở đây.
Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Bát trưởng lão, và chỉ có hình chiếu của Lục trưởng lão.
Ngũ trưởng lão đánh giá Nhị trưởng lão và Bát trưởng lão, hai yêu ma quỷ quái này:
- Hai người các ngươi có thể phát minh ra thứ mới, còn bảo ta đi xin bằng sáng chế à?
Trong ấn tượng của ông, nhị ca cả ngày chỉ quanh quẩn bên vườn thuốc, sớm đã bước vào trạng thái nghỉ hưu, nếu không phải gần đây đã hồi xuân, ông còn tưởng nhị ca sắp mốc meo rồi.
Còn lão bát, gần đây trốn trong tông môn không ra ngoài, ước chừng là ở bên ngoài gây ra chuyện gì đó, mới trốn trong tông môn lánh nạn.
- Không phải hai người họ, là Đào Yêu Diệp đưa ra ý tưởng, lão nhị và lão bát phụ trách hiện thực hóa ý tưởng của nàng.
Lục trưởng lão giải thích.
Ngũ trưởng lão gật đầu, như vậy thì hợp lý rồi.
- Đào sư điệt, ngươi phát minh ra cái gì?
Ngũ trưởng lão tỏ thái độ thân thiết, ông khuyến khích đệ tử phát huy tư duy sáng tạo, phải dũng cảm phá vỡ giới hạn của tư duy.
Về phương diện này, ông rất coi trọng Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, tính sáng tạo của Lý Hạo Nhiên kém hơn một chút, phải tiếp tục cố gắng.
- Là một bộ trận pháp và phù lục kết hợp mà thành, có thể đưa người ta vào ảo cảnh...... Lục sư huynh, sao huynh lại tới đây.
Đào Yêu Diệp đang định giới thiệu, thì thấy Lục Dương chậm rãi đi tới.
Lục Dương thấy nơi này náo nhiệt như vậy, đại khái đoán được họ đang làm gì, liền cười hỏi:
- Đào sư muội, ảo cảnh đã xây dựng xong rồi sao?
- Cũng nhờ sự hỗ trợ của Nhị trưởng lão và Bát trưởng lão, đã hoàn thành bước đầu, vừa lúc ta muốn cho Ngũ trưởng lão xem thử, sư huynh có muốn thử không?
Lục Dương vui vẻ đồng ý, hắn cũng muốn xem thử Đào Yêu Diệp làm phim như thế nào rồi.
Đào Yêu Diệp lấy ra hai lá bùa từ lệnh bài thân phận, Ngũ trưởng lão và Lục Dương mỗi người một lá.
Tiếp theo, nàng lại trải cuộn giấy ra, trên cuộn giấy vẽ trận pháp mà Lục Dương không hiểu.
- Đây là bùa do lão bát thiết kế? Trận pháp do lão nhị vẽ?
Ngũ trưởng lão nhận ra nguồn gốc của những thứ này, dù là bùa hay trận pháp, thì đều được thiết kế khá đơn giản.
- Ngũ trưởng lão, Lục sư huynh, làm phiền hai người đứng trên trận pháp, sau đó xé đôi lá bùa, sau khi xé bùa, sẽ có một cảm giác kéo căng, đây là bước đầu của việc tiến vào ảo cảnh.
Đây là ảo cảnh dùng cho người phàm và tu sĩ cấp thấp, Đào Yêu Diệp lo rằng hai người họ hơi dùng sức một chút, sẽ chống lại việc tiến vào ảo cảnh, bùa sẽ hỏng mất.
Lục Dương làm theo, xé bùa, một cảm giác kéo căng nhẹ nhàng kéo động ý thức của hắn, hắn không chống cự, ý thức lập tức bị kéo đến một thế giới khác.
Ầm ầm.
Vừa rồi tiến vào thế giới khác, Lục Dương đã thấy vô số sấm sét ầm ầm, tựa như thế giới này chỉ có một loại âm thanh này.
Trong tiếng sấm chớp, một bóng người tuyệt thế đứng sừng sững trên bầu trời, mặc cho sấm sét đánh vào, hoàn toàn không sợ hãi.
- Đây là sắp thành Độ Kiếp kỳ rồi, khá giống đấy.
Bất Hủ Tiên Tử ở bên tai Lục Dương nói, làm Lục Dương giật mình một cái.
Lục Dương lén nhìn Ngũ trưởng lão cùng tiến vào ảo cảnh với mình, nhỏ giọng hỏi:
- Tiên tử, sao người lại tới đây, nếu bị người khác phát hiện thì sao?