Cũng may tu vi lão Mã cao thâm, xe ngựa là một kiện pháp bảo, chỉ là thiên tai thế gian còn không tư cách uy hiếp xe ngựa.
Đất đá trôi kết thúc, hai người dò xét tình huống.
- Trước sau đều bị phá hỏng.
Mạnh Cảnh Chu khẽ nhíu mày, xe ngựa không sao, nhưng con đường trước sau đều bị đất đá phá hỏng, căn bản không có cách nào đi được.
Nếu lão Mã sử dụng thủ đoạn, đương nhiên có thể rời đi được.
Nhưng nhìn bộ dáng nhàn nhã của lão Mã, giống như ngựa bình thường, căn bản không có ý định động thủ.
Mạnh Cảnh Chu bất đắc dĩ, cũng có thể hiểu, lão Mã bảo vệ hắn an toàn, cũng không phải làm hạ nhân cho hắn, cái gì cũng làm thay hắn.
Nếu cái gì cũng đều làm, vậy làm gì có tác dụng lịch luyện.
- Xử lý chướng ngại.
Hai người xuống xe, dùng linh lực bao phủ bản thân, mưa to xối không đến thân thể cùng quần áo của bọn hắn.
Hai người thi triển thủ đoạn, xử lý đất đá.
- Băng Quyền!
Mạnh Cảnh Chu lần nữa vận dụng Băng Quyền, uy lực Băng Quyền không lớn, nhưng lực trùng kích lại cực lớn, thích hợp đối tu sĩ yếu hơn mình.
Oanh ——
Đất đá phía trước lay động rất nhỏ, Mạnh Cảnh Chu thấy thế, tích tụ thêm lực, liên tục thi triển Băng Quyền, cứ thế mà dùng nắm đấm mở ra một con đường.
Lục Dương cũng không cam chịu yếu thế, hắn vận chuyển pháp thuật, hai mắt ngưng tụ, hơi há miệng.
- Thôn Thiên Phệ Địa!
Lục Dương bỗng nhiên khẽ hấp, đất đá to lớn dưới một hấp này đều bị Lục Dương ăn hết!
Mạnh Cảnh Chu chấn kinh, cảm thấy một chiêu này thật cường đại, nhiều đất đá như vậy, lập tức liền biến mất!
Không hổ là tuyệt học Thao Thiết tộc có thể thôn phệ vạn vật!
- Muốn học không?
Lục Dương không có ý tốt cười nói, Mạnh Cảnh Chu theo bản năng cảm thấy có âm mưu.
Hai người đang muốn nói cái gì đó, chỉ nghe thấy đỉnh đầu lại lần nữa truyền đến tiếng ầm ầm.
Mạnh Cảnh Chu giận dữ:
- Tại sao lại là đất đá trôi, không xong!?
Lục Dương yên lặng nhìn Mạnh Cảnh Chu, tựa hồ hiểu ra nguyên do, cảm thấy mình thứ hút tai họa.
- Chúng ta muốn đi thành trì, trong thành trì khẳng định có nữ tử, ngươi có nhân quả phản phệ, dưới lực lượng của nhân quả, ngươi chắc chắn không thể đi tới thành trì được, ta chỉ bị ngươi liên lụy thôi.
- Vậy làm sao bây giờ?
Lục Dương nói như vậy, Mạnh Cảnh Chu cũng biết rõ chuyện gì đã xảy ra.
- Ngươi chờ ở đây, tự ta đi.
…
Sau khi rời khỏi Mạnh Cảnh hu, quả thật vận khí trở nên tốt hơn nhiều.
Trước khi đến con đường gần thành trì, Lục Dương đấu với sơn phỉ, cứu hai tiểu thư nhà giàu, tạm biệt hai vị tiểu thư nhà giàu, nghĩa chính nghiêm từ từ chối thỉnh cầu ở rễ, nhẹ lướt đi.
Sau đó gặp được có người cướp tiêu, Lục Dương xuất thủ tương trợ, thiên kim tiêu cục vô cùng cảm động, nói đây là lần đầu tiên mình phụ trách áp tiêu, liền xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nếu không phải Lục Dương chạy đến, chuyến tiêu này thất bại, ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của tiêu cục bọn họ, còn nói thân thủ Lục Dương bất phàm, mời Lục Dương gia nhập tiêu cục của bọn họ, có thể làm Tổng tiêu đầu.
Trong dự đoán, Lục Dương cũng từ chối.
Cuối cùng Lục Dương nhìn thấy có thiếu nữ bày lôi đài luận võ chọn rể, rộng mở mời các lộ anh hùng hào kiệt, tuyên nếu ai có thể đánh bại nàng, nàng liền gả cho người đó.
Lục Dương thấy thế, bước nhanh, vội vàng rời đi.
- Đã sớm nghe nói nữ tử Hoang Châu anh hùng khí khái, thường xuyên ra ngoài đi lại, hôm nay xem như gặp được.
Người Hoang Châu phóng khoáng, nữ tử cũng vậy, không giống với đại đa số nữ tử Trung Nguyên, đợi ở trong khuê phòng, những chuyện nữ tử Hoang Châu làm cơ bản đều giốn với nam tử.
Trước đây vẫn luôn có Mạnh Cảnh Chu ở bên cạnh, Lục Dương không có cơ hội nhìn thấy.
- Đáng tiếc, lão Mạnh phúc bạc, không nhìn thấy một màn này.
Lục Dương thay Mạnh Cảnh Chu cảm thấy cười trên nỗi đau của người khác.
- Nhưng trị an của Hoang Châu quả thật chênh lệch cũng thật lớn, ở nơi khác tuyệt đối không có nhiều sơn phỉ cùng cướp tiêu như vậy.
Qua hết mỹ nhân quan, Lục Dương thành công đi tới gần thành trì, thành trì được xây dựng từ những gạch đá to lớn mà thành, thô kệch hào phóng, giống như phong cách của Trấn Yêu quan, lại có chỗ khác biệt.
- Viễn Sơn thành.
Lục Dương ngẩng đầu nhẹ giọng đọc tên thành, đi vào cửa thành.
Thương hội Lạc Địa Kim Tiền có bán nhiệm vụ tình báo, để hiểu rõ tình huống nơi đó, cách nhanh nhất chính là đi tới Lạc Địa Kim Tiền thương hội mua một phần tình báo.
Chỉ là thương hội Lạc Địa Kim Tiền không phải tình báo nào cũng dám bán, tỉ như tình báo của năm đại tiên môn, nhất là tình báo của Vấn Đạo tông, bọn hắn chưa từng bán.
Vân Chi là người chiến thắng người đồng lứa trong trận chiến của năm đại tiên môn, thuận tiện chiến thắng các vị Môn chủ Tiên môn, tin tức này cũng nằm trong phạm trù không bán ở thương hội.
Lục Dương phát hiện thế nhân cực ít biết đến sự tồn tại của sư tỷ, nếu không phải có con đường đặc biệt, cái tên Vân Chi cũng không biết được, dù biết có Vân Chi, nhưng cũng chỉ biết nàng là đệ tử của Vấn Đạo tông, không hề có chút xuất chúng gì, không cách nào khiến người khác chú ý.
Lục Dương suy đoán, chuyện này là do đại sư tỷ rất ít khi xuất thủ, cũng có nguyên do thương hội không dám mua bán.
Về phần tình báo của bốn Tiên môn khác, thương hội ít nhiều gì cũng sẽ bán ra một ít.
Tỉ như nhân số của Huyền Không tự đã đột phá kỷ lục, tổng số đã vượt qua mười hai người.
Lại tỉ như trụ trì Huyền Không tự vì lĩnh ngộ Phật pháp chân lý, bắt đầu tu luyện bế khẩu thiền, hiện tại hắn chỉ đánh người, không nói lời nào.
Liên quan tới tình báo triều đình, thương hội sẽ bán ra theo chọn lọc.