Mạnh Cảnh Chu không biết câu chuyện và thể chất đằng sau tiểu nha đầu bán mình, chỉ đơn giản là thấy tiểu nha đầu đáng thương lại xinh đẹp, liền lấy tiền mua về, sau đó thì bị lừa.
Tiểu nha đầu cầm linh thạch nói là đi chôn cha, sau đó đi một đi không trở lại.
Ba người đi báo án, quan phủ nói tiểu nha đầu này là kẻ quen phạm tội, sẽ lập án điều tra, nhưng đừng quá trông chờ phá án, tiểu nha đầu không dễ bắt.
…
- Người đẹp, nàng hãy chiều theo ta đi, ta sẽ cho nàng hưởng vinh hoa phú quý không bao giờ hết!
Tiếng cười dâm đãng truyền đến, nghe là biết không phải người tốt lành gì.
Mạnh Cảnh Chu phấn chấn hẳn lên, cốt truyện này hắn quen, Lục Dương đã khoe khoang với hắn, hắn đã thèm muốn từ lâu.
- Đứng lại! Dám ngang nhiên chiếm đoạt phụ nữ lương thiện trước mặt ta!
Mạnh Cảnh Chu chính nghĩa đứng ra trước, ra tay trượng nghĩa.
Sau đó đánh xong một nhà từ già đến trẻ của tên ác bá, đến cả tổ tông cũng ra khóc lóc kể lể nói oan ức, đảm bảo sau này không tái phạm nữa.
Người đẹp cảm kích Mạnh Cảnh Chu đến rơi nước mắt:
- Tiểu nữ kiếp sau nhất định sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp đại ân đại đức của ân công.
Sau đó nàng bỏ trốn, không muốn ở lại với Mạnh Cảnh Chu thêm một khắc nào nữa.
…
Ba người đang định tìm chỗ trọ thì nghe thấy tiếng cãi vã truyền đến.
- Lục Nhi, nàng không biết tâm ý của ta dành cho nàng sao, ta thật sự thích nàng, tại sao nàng cứ không chịu chấp nhận tình cảm của ta, là ta làm gì không tốt sao?
Một công tử ăn mặc lộng lẫy, mặt mày u ám kéo một nữ tử mặc đồ màu xanh nhạt, không ngừng truy hỏi, không chịu buông tha.
Nữ tử tên Lục Nhi không thể chịu đựng được nữa sự theo đuổi của công tử u ám, thấy ba người Mạnh Cảnh Chu khí chất phi phàm, sáng mắt lên.
- Ta thật sự không thể chấp nhận tình cảm của ngươi, ta đã có người trong lòng rồi.
Công tử u ám hiển nhiên không tin, lắc đầu nói:
- Lục Nhi, nàng đừng lừa ta, ta không tin.
Nàng chỉ vào Mạnh Cảnh Chu nói:
- Chính là hắn, người ta thích chính là hắn, ta và hắn đã định chung thân rồi.
Mạnh Cảnh Chu thầm nghĩ đào hoa vận của mình rốt cuộc cũng đến rồi, còn truyền âm cho Lục Dương hai người khoe khoang.
Lục Dương khuyên Mạnh Cảnh Chu đừng hành động bốc đồng, phân tích tình hình hiện tại cho hắn.
- Tên công tử u ám kia rõ ràng là một kẻ tàn nhẫn, giống như một địa đầu xà, nhìn là biết không dễ chọc, hắn muốn chiếm Lục Nhi làm của riêng, Lục Nhi không thích loại người này, nên tìm một tấm bia đỡ đạn.
- Ngươi tuy không sợ loại địa đầu xà này, nhưng Lục Nhi không biết.
- Ngươi và Lục Nhi không quen biết, Lục Nhi không biết thân phận của ngươi, không biết ngươi mạnh đến mức nào, không biết bối cảnh của ngươi có thể so sánh được với công tử u ám hay không, để ngăn cản sự theo đuổi của công tử u ám, đẩy ngươi ra trước, ngươi phải chịu mọi áp lực.
- Trong tình huống này, ngươi có cho rằng Lục Nhi sẽ thích ngươi không?
…
Ba người tìm chỗ trọ, đêm hôm cùng ngày, một nữ tử mặc đồ dạ hành đột nhập vào cửa sổ phòng Mạnh Cảnh Chu, nàng che mặt bằng mạng che mặt, lộ ra đôi mắt ngọc lục bảo giống như mèo.
Nữ tử mặc đồ đêm lộ ánh mắt đượm vẻ xuân tình, thở hổn hển, như bị trúng độc, cần dùng dương khí để giải độc, nếu không sẽ có nguy cơ nổ tung cơ thể.
Trong căn phòng này chỉ có nàng và Mạnh Cảnh Chu, vậy chỉ còn lại một cách giải quyết.
Nữ tử mặc đồ dạ hành ghét bỏ nhìn Mạnh Cảnh Chu, tự lấy ra một viên thuốc giải độc từ nhẫn trữ vật, uống vào giải độc, hiệu quả rất tốt, sau đó phiêu nhiên rời đi.
Làm nghề này của nàng, ra ngoài hành động đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ.
Cả quá trình Mạnh Cảnh Chu thậm chí không có cơ hội lên tiếng.
…
Ba người nghỉ ngơi một đêm, chuẩn bị lên đường, vừa trả phòng rời khỏi khách sạn, thì gặp một tiểu thư nhà giàu nhan sắc rất khá, cố tình đến tìm Mạnh Cảnh Chu giúp đỡ, như thể gặp được cứu tinh vậy.
- Xin chào, cho hỏi ngươi có phải người bên ngoài đến không?
- Đúng thế
Tiểu thư nhà giàu thở phào nhẹ nhõm:
- Thế thì tốt quá, mẫu thân sẽ không quen biết ngươi. Là thế này, mẫu thân ta cứ ép ta lấy chồng, ta không muốn kết hôn, nên đã bịa ra lời nói dối, nói với bà rằng ta đã có một người bạn trai, trước đây vẫn luôn quanh co, hôm nay không quanh co được nữa, mẫu thân nhất định phải gặp bạn trai của ta, ngươi giả làm bạn trai của ta được không, ta sẽ trả tiền công!
Mạnh Cảnh Chu vui vẻ đồng ý.
- Chuyện gì vậy?
Triệu Phá kinh ngạc.
- Ai mà biết được.
Lục Dương nhún vai, không để tâm lắm.
Quá trình ra mắt diễn ra vô cùng suôn sẻ, Mạnh Cảnh Chu bày tỏ gia thế, bày tỏ nhân phẩm, bày tỏ tu vi, bày tỏ tông môn, đều là lựa chọn tốt nhất để làm phu quân, nhưng mẹ của tiểu thư nhà giàu chính là sống chết không đồng ý, làm sao cũng thấy Mạnh Cảnh Chu không vừa mắt, cuối cùng còn đuổi Mạnh Cảnh Chu ra ngoài, dặn dò tiểu thư nhà giàu không được qua lại với Mạnh Cảnh Chu nữa.
Sau đó, tiểu thư nhà giàu lén tìm đến Mạnh Cảnh Chu, giải thích lý do:
- Xin lỗi ngươi, trước đây ta vừa gặp ngươi đã thấy ngươi rất đáng ghét, mẫu thân ta có tính cách giống ta, hẳn là cũng có cảm giác tương tự, mẫu thân chắc chắn sẽ không đồng ý ngươi làm bạn trai của ta, như vậy mẫu thân sẽ không thúc giục ta kết hôn nữa.
- Đây là tiền công như đã nói, sau này chúng ta đừng gặp nhau nữa.
Mạnh Cảnh Chu: - ...
......
Mẹ kiếp, lời nguyền chết tiệt này cũng chẳng tốt hơn trước là bao.
Trên đường đi, Mạnh Cảnh Chu gặp vận đào hoa không ngừng, đến cuối hành trình, cuối cùng mới dùng hết vận đào hoa của hắn, ba người thuận lợi đến được Cản Thi tông.