Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 65 - Chương 65: Thập Ngưu Chi Lực Đan

Chương 65: Thập Ngưu Chi Lực đan Chương 65: Thập Ngưu Chi Lực đan

Cả ba người còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy trong mưa có tiếng cây đổ, giống như thứ gì đó đang phi nước đại trong mưa lao tới đây.

Oanh ——

Vật tới dù mưa to cây đổ cũng không giảm tốc, khi lao tới trực tiếp đánh sập một bức tường của miếu thờ, khiến nơi đây có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào!

Một con hổ màu sắc sặc sỡ nhỏ hơn Hổ Yêu một vòng xuất hiện trước mắt ba người, mặc dù hình thể nhỏ hơn nhưng lại khiến người ta cảm giác hung tàn gấp bội!

Trên ngọn núi này có một đôi đực cái, hai con Hổ yêu!

Đây là tình huống không ai mong đợi.

Tình báo có quan hệ đến yêu thú Tùng Sơn thực sự quá ít, trước đó liền có Yêu tộc trốn ở đây hay không đều không xác định, đừng nói tới cất giấu hai con.

- Bà xã, hai ta cùng tiến lên làm thịt chúng.

Hổ Yêu đực nói, thực lực của Hổ Yêu cái chỉ kém hơn nó một chút, là tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, hai bọn chúng đối phó với ba tên Nhân tộc là nắm chắc thắng lợi trong tay.

- Phế vật.

Hổ Yêu cái thấp giọng mắng một câu, khiến cho Hổ Yêu đực rất là xấu hổ.

Hai yêu đồng thời công kích, ba người bỗng dưng cảm giác áp lực đại tăng.

- Công kích kẻ dùng kiếm trước, hắn là khó đối phó nhất.

Hổ Yêu đực quát.

Mạnh Cảnh Chu lập tức bất mãn, vội vàng đi lên phía trước thị uy:

- Ngươi có ý tứ gì, chẳng lẽ ta lại không bằng hắn?

- Ta vốn cho rằng yêu quái các ngươi có chút nhãn lực, không nghĩ tới ngươi không chỉ sợ vợ, ngay cả địch nhân mạnh yếu cũng đều không đoán ra được, quả thực là mất hết mặt mũi yêu quái, chỉ trình độ này còn dám chiếm núi xưng vương, ngươi nhìn kim thân này của ta, cứng rắn hơn thép, phòng ngự vô địch đồng giai, ngươi có thể phá phòng ngự của ta không?

Hổ Yêu đực trầm mặc một cái:

- Công kích kẻ phát sáng như bóng đèn này, hắn lắm lời nhất.

Hai hổ dùng sức trực tiếp đánh bay Mạnh Cảnh Chu dính lên trên tường, bày thành một chữ 'Đại'.

Hai đầu Hổ Yêu nhíu mày, cảm giác xúc cảm đánh người vừa rồi không đúng.

Bánh nướng chia năm xẻ bảy lộ ra trên ngực Mạnh Cảnh Chu, nếu ghép lại thành hình dạng hoàn chỉnh sẽ thấy như thiếu mất một góc… đó là chỗ đã bị Mạnh Cảnh Chu ăn hết.

Nói thực ra, hương vị không tệ.

Đang lúc Mạnh Cảnh Chu muốn phản kích, một bóng người xinh đẹp mặc áo xanh xông vào trong miếu, tay túm cổ thợ săn già, trong miệng phi tốc niệm Vãng Sinh Chú tiêu diệt thợ săn già từng hại người vô số.

Chính là thiếu nữ áo xanh muốn vào tránh mưa trước đó.

Thiếu nữ áo xanh nhìn thấy song phương đang giằng co, cùng với Mạnh Cảnh Chu khảm ở trên tường, hơi kinh ngạc.

Nàng nghe được bên này có động tĩnh đánh nhau, liền đuổi trở lại muốn xem tình huống một chút, vừa vặn gặp thợ săn già lộ ra nguyên hình.

Nàng không chút nghĩ ngợi nắm cổ thợ săn già chạy về hướng bên này, nghĩ không ra ở đây náo nhiệt như vậy.

Nối giáo cho giặc.

Nàng nhìn thấy Hổ Yêu cùng với trành quỷ, rất dễ dàng liền nghĩ đến chuyện gì đã xảy ra.

- Vấn Đạo Tông, Lục Dương.

Lục Dương nhanh chóng báo thân phận.

- Nguyệt Quế Tiên Cung, Lan Đình.

Thiếu nữ áo xanh cùng với Lục Dương phiết liếc nhau, sau khi báo ra danh tự xong liền nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, tập trung vào chiến đấu.

Cùng là ngũ đại tiên môn, phải trợ giúp lẫn nhau.

Lan Đình tay bấm pháp quyết, đai lụa màu trắng linh động vòng qua cánh tay, tung bay phía sau lưng, động tác của nàng nhẹ nhàng, như tiên tử Nguyệt Cung nhảy múa dưới ánh trăng, đẹp không sao tả xiết.

- Có hoa không quả!

Hổ Yêu cái chẳng thèm ngó tới đối với chiêu thức của Lan Đình, xông lên liền muốn xé nát kẻ Nhân tộc dối trá này.

Lan Đình không nói tiếng nào, điểm nhẹ mũi chân, hai ngón tay khép lại, chỉ về hướng Hổ Yêu cái, đai lụa màu trắng căng cứng thành kiếm, đâm thẳng tới trán.

Hổ Yêu cái đi lên liền ăn thiệt thòi lớn, nhưng nó cũng không sợ cười nhạo nói:

- Chẳng qua là Trúc Cơ tiền kỳ.

Lời tuy nói như thế nhưng Hổ Yêu cái cũng không dám khinh thường, chiến đấu với loại tu sĩ thuộc đại tông môn của Nhân tộc, hơi không cẩn thận liền sẽ rơi vào kết cục vẫn lạc.

Lan Đình mặc dù không cách nào chiến thắng Hổ Yêu cái, nhưng có thể tạm thời cuốn lấy nó.

Lúc này ở một bên khác lại một lần nữa hiện ra cục diện tam anh Vấn Đạo Tông chiến Hổ Yêu đực.

Kiếm pháp của Lục Dương xảo trá đến cực điểm, khiến cho Hổ Yêu khó lòng phòng bị.

Man Cốt tiện tay gỡ xuống Mạnh Cảnh Chu ở trên tường, đánh cho Hổ Yêu liên tiếp lui về phía sau.

Dùng Mạnh Cảnh Chu làm vũ khí… không tệ lắm.

Hổ Yêu thấy thế, chữ Vương trên trán càng trở nên sáng bừng, kích phát hung thú Cùng Kỳ huyết mạch giấu trong cơ thể, răng nanh cùng với lợi trảo dài ra, khí thế càng thêm hung tàn.

- Đây là vận khí gì, lại có Cùng Kỳ huyết mạch.

Lục Dương hơi cạn lời, yêu quái này lại nhiều át chủ bài như vậy?

Là vận khí của bọn hắn không tốt, hay do Yêu tộc đều có bản lĩnh như thế?

Lục Dương không khỏi nhớ tới đại thế mà sư tỷ từng nói.

Đại thế đến, yêu ma quỷ quái đều hiện thân, ăn chia Trung Châu Đại Lục.

Tuy nói bản sự của Hổ Yêu còn xa mới có thể tham gia tranh đấu trong đại thế, nhưng Hổ Yêu xuất hiện cũng là một biểu hiện mờ mịt chứng minh đại thế đang đến.

Sau khi kích phát Cùng Kỳ huyết mạch, Hổ Yêu triệt để mất lý trí, chỉ dựa vào bản năng chiến đấu, mắt hổ sung huyết, nổi điên phát cuồng, kỹ xảo chiến đấu không ngờ lại tăng lên trên diện rộng.

Man tộc huyết mạch trong cơ thể Man Cốt giống như nhận phải kích thích, cũng bắt đầu thức tỉnh, cường độ vung vẩy Mạnh Cảnh Chu càng lúc càng tăng.

Bình Luận (0)
Comment