Bất Hủ tiên tử một chọi ba, không hề tỏ ra mệt mỏi, ngược lại càng đánh càng hăng, khiến người ta phải rùng mình.
Trước tu vi như thế này, núi non còn mềm hơn cả khối đậu phụ, Vũ Hữu Đạo và hai người kia liên tục đâm thủng vô số ngọn núi, không hề có ý định dừng lại.
Bất Hủ tiên tử với tốc độ nhanh hơn xuất hiện sau lưng họ, tung ra liên tiếp nhiều quyền, một lần nữa đánh bay họ.
Ba người giống như quả bóng da, bị đánh bay qua lại, ngay cả việc giữ vững cơ thể cũng là điều xa xỉ.
- Không gian phòng ngự!
Vũ Hữu Đạo là người đầu tiên ổn định thân thể, đối mặt với Tiên Tiên uy hiếp, hắn bố trí nhiều phòng ngự không gian, đây là pháp khí bảo vệ thân thể được Vũ Đế truyền lại ở các triều đại trước.
Những không gian này có kích thước không đồng đều, khó có thể vượt qua, bên trong ẩn chứa sát khí nguy hiểm, chỉ cần rơi vào đó, chín phần mười sẽ chết, ngay cả khi có thể thoát ra, cũng phải bỏ mạng một nữa!
Bất Hủ tiên tử liếc nhìn không gian cản trước mặt mình, nhẹ nhàng di chuyển bước chân, xuyên qua lớp lớp không gian, đá thẳng vào mặt Vũ Hữu Đạo.
Trực tiếp đá gãy cổ hắn.
- Sao có thể!
Vũ Hữu Đạo kinh hãi, cho dù đối phương thông thạo thuật pháp không gian, cũng tuyệt đối không thể vượt qua những không gian này.
Những không gian này có kích thước không đồng đều, chính là để ngăn cản người ta sử dụng thuật pháp không gian để vượt qua.
- Nàng ta vừa thi triển thuật Thuấn di vừa thi triển thuật Thiên lý nhãn!
Thương Lôi tôn giả có đôi mắt tinh tường, nhận ra thủ đoạn của Bất Hủ tiên tử.
Nhưng hắn ta chưa từng nghe nói ai có thể thi triển đồng thời hai loại thuật pháp không gian đỉnh phong này.
Chưa nói đến Vũ Hữu Đạo và hai người kia bị đánh đến tê liệt da đầu, ngay cả Khâu Tuấn An và nam tử đội mũ giấy trắng đang quan chiến cũng không khỏi kinh hãi.
Cùng cảnh giới, một chọi ba, vẫn thong dong tự tại, khả năng kiểm soát thể hiện ra này, tuyệt đối là tiên nhân.
- Không hổ danh là Đậu Thiên Tôn có thể tùy ý sắp xếp các vì sao như hạt đậu.
Nam tử đội mũ giấy trắng thở dài, nhìn vào thực lực mà Bất Hủ tiên tử thể hiện ra, lời mô tả này không hề phóng đại.
Khâu Tuấn An ngạc nhiên nhìn nam tử đội mũ giấy trắng:
- Đậu Thiên Tôn sắp xếp các vì sao như hạt đậu? Không phải Đấu Thiên Tôn trong chiến đấu sao?
- Là Đậu của hạt đậu.
Nam tử đội mũ giấy trắng sửa chữa nhận thức sai lầm của Khâu Tuấn An, ngoài thông tin này ra, hắn ta không tiết lộ thêm nửa lời.
Bất Hủ tiên tử thoải mái duỗi người, vẫn luôn ở trong không gian tinh thần, lần này ra ngoài rốt cuộc cũng hoạt động gân cốt rồi.
- Chơi đủ rồi, đến lúc kết thúc.
Nàng ta tung ra ba quyền liên tiếp, ba quyền này chứa đựng sự lĩnh ngộ về thuật pháp không gian, không thể né tránh, ba người trúng ba quyền, cuối cùng cũng không thể chống đỡ được nữa, giống như bao tải rách rơi xuống từ trên không.
- Khụ khụ...
Vũ Hữu Đạo phun ra máu đen tươi, mắt đầy tơ máu, từ khi sinh ra, hắn đã có khí chất long hổ, làm việc thuận buồm xuôi gió, thiên phú tu tiên tuyệt vời, mọi người đều khen hắn có phong thái của tổ tiên, tương lai ắt sẽ thành đại khí, sự thật cũng đúng là như vậy, đối với hắn mà nói, tu luyện đơn giản như uống nước vậy. Hắn tu luyện chưa từng gặp phải bình cảnh.
Chỉ là khi thăng cấp lên Độ Kiếp kỳ thì có chút khó khăn, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
Hắn đã thành công trở thành Hoàng đế thứ sáu của vương triều Đại Ngu, không ai trong số các đệ đệ và đệ muội của hắn có đủ tư cách để cạnh tranh với hắn.
Sau khi trở thành Ngu Đế, hắn phát hiện Độ Kiếp kỳ tu luyện khó khăn trùng điệp, không còn có thuận lợi như ngày xưa, nhưng dã tâm của hắn không chỉ cực hạn tại Độ Kiếp kỳ.
Hắn muốn thành tiên.
Vì vậy, hắn tham gia vào kế hoạch của Quốc sư, chìm vào giấc ngủ, mười tám vạn năm sau tỉnh lại, tranh giành cơ duyên thành tiên.
Trước khi thành tiên, hắn đã để mắt đến quốc vận, đây là thứ có thể khiến Long Hổ khí biến đổi, đối với hắn mà nói là đại bổ, trong cuộc chiến tranh giành cơ duyên thành tiên trong tương lai sẽ có tác dụng rất lớn.
Quốc sư muốn phân tích quốc vận, hắn muốn có được quốc vận, thế là kế hoạch ở thành Hán Thủy ra đời.
- Ta là Ngu Đế, Đế Vương chưa bao giờ nói đến chuyện lùi bước!
Vũ Hữu Đạo phun ra một ngụm máu đen, lại lấy linh dược cấp bán tiên, khí thế như cầu vồng, Long Hổ Nhị khí tựa như văn thần võ tướng, nương theo trái phải.
Thương Lôi Tôn giả bị kẹt trong khe núi, dáng vẻ vốn đã già nua lại càng già nua hơn, hắn ta thở hổn hển, để đỡ được quyền của Bất Hủ tiên tử, hắn ta đã sử dụng không ít thủ đoạn, mặc dù vậy, hắn vẫn không đỡ được.
Dưới quyền đó, hắn chỉ có thể bảo toàn được một mạng.
Thương Lôi tôn giả từ từ nhắm mắt lại, hồi tưởng lại cuộc đời của mình.
Khi hắn ra đời, Quốc sư đời đầu vẫn đang giúp quốc vương quản lý đất nước, hắn ta xuất thân từ một gia đình trung lưu, tổ tiên trong gia tộc cũng chỉ là tu sĩ Hóa thần kỳ, do xuất thân có vấn đề, hắn ta không được coi trọng trong gia tộc, còn bị bắt nạt khắp nơi, khi lên núi hái thuốc, tình cờ xông vào một bí cảnh, trong bí cảnh có được truyền thừa về lôi pháp...
Sau khi có được truyền thừa, hoàn cảnh khó khăn của hắn ta chỉ trở nên tốt hơn một chút, hắn chỉ có truyền thừa, không có tài nguyên.