Bất Hủ tiên tử nếu có thể học được chút khí chất này, cũng có thể tăng rõ rệt địa vị trong lòng Lục Dương.
- Chu sư tỷ, đã lâu không gặp.
Lục Dương cười chào hỏi, vừa tiến vào Vấn Đạo tông, vị Chu sư tỷ này đã trợ giúp mình rất nhiều.
Mình vừa mới vào tông đã bị sư huynh dùng mùi thơm đan dược độc choáng, lại bị đại sư tỷ dùng nước sôi ngâm trong bồn tắm, cả ngày xách vạc bóp đậu hũ luyện kỹ năng.
So với những người đó, Chu sư tỷ đề nghị mình học tập quyển sách kia có thể nhanh chóng nhập môn, quyển sách kia rất quan trọng trong việc đối ngoại du lịch, nói với mình vũ khí trong phòng ăn tốt hơn Nhiệm Vụ đại điện…nên càng trân quý.
Chu Lộ Lộ đang đọc sách nhìn chăm chú, nghe được Lục Dương chào hỏi, nhẹ giọng giật mình một tiếng, theo bản năng dùng sách che khuất nửa bên mặt, ánh mắt trốn tránh.
- Là Lục sư đệ à.
Lục Dương có chút bất đắc dĩ nhìn Chu sư tỷ, sợ âm thanh nói chuyện quá lớn, hù đến đối phương.
Chu sư tỷ là nữ nhi của Ngũ trưởng lão Chu Hâm, tu vi Nguyên Anh kỳ, mạnh không hợp thói thường, lúc giao lưu cùng Ngũ Hành tông, Chu sư tỷ là chủ lực Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Ngũ Hành tông tham chiến bị đánh vô cùng thảm.
Nếu mình động thủ với Chu sư tỷ, chắc chắn sẽ bị đối phương treo lên đanh, chỉ là lá gan của Chu sư tỷ quá nhỏ, sợ nói chuyện.
Từ tính cách suy nghĩ, dùng Vô Địch đan chưa chắc không thể chiến thắng Chu sư tỷ.
Lục Dương để ý thấy Chu sư tỷ đang đọc sách « Chùy Pháp Nhất Bách Linh Bát Pháp », thật sự không phù hợp với hình tượng của Chu sư tỷ, nhưng lại rất phù hợp với thân phận của nàng.
- Đến Tàn Kinh các học tập sao?
Chu sư tỷ lớn gan hỏi, muốn nhìn thử có thể giúp một tay hay không.
- Tìm bản pháp thuật, có liên quan đến việc kéo dài tuổi thọ.
Lục Dương không nói rõ chi tiết tình huống, chuyện thọ đế Hạ Đế xảy ra vấn đề, sẽ sinh ra rất nhiều phản ứng dây chuyền, người biết càng ít càng tốt.
- Thuật pháp kéo dài tuổi thọ, ta nhớ, là « Vạn Cổ Trường Thanh Công », có thể hóa thân thành cây, cắm rễ đại địa, ngồi xem gió nổi mây phun?
- Hay là « Quy Thọ Pháp », thông qua việc bắt chước hành động của rùa đen, kéo dài thọ nguyên?
- Hình như đều không phải.
Lục Dương nghe được đều rất lạ lẫm, hoàn toàn không giống như thuật pháp trong trí nhớ.
- Vậy thì không biết.
Chu Lộ Lộ nhẹ nhàng lắc đầu, nàng chưa đọc hết toàn bộ sách ở Tàng Kinh các.
Sách trong Tàng Kinh các như biển khói, có thể đọc xong chỉ sợ chỉ có những người đã ẩn lui như Đào lão.
Lục Dương cám ơn Chu sư tỷ, đi vào Tàng Kinh các.
Chu Lộ Lộ nhìn chằm chằm vào phía sau lưng Lục Dương, thấy Lục Dương không định quay đầu, lúc này mới yên tâm to gan tiếp tục xem sách, rất nhanh liền đắm chìm trong tiểu thế giới của mình.
Rất nhiều sư huynh sư tỷ đều lựa chọn học tập ở Tàng Kinh các, nghiên cứu pháp thuật công pháp, tiến hành cải tiến để thích hợp với bản thân mình hơn.
Nhưng cũng có pháp thuật không thích hợp của mình, nếu kiên trì nhất định phải học đầu Thiết sư huynh sư tỷ.
Lục Dương nghe nói có một vị sư huynh yêu tài, mấy năm trước đặc biệt mượn Tàng Kinh các cuốn « Điểm Thạch Thành Kim Thuật ».
Vị sư huynh này khắc khổ tu hành, mỗi ngày đâm tảng đá, ngồi xuống tham ngộ, tu dưỡng thể xác tinh thần, học tập nguyên lý pháp thuật, thỉnh giáo khắp nơi, cuối cùng mà phục thủy, không có một ngày lười biếng.
Rốt cục, trải qua một vòng Xuân Hạ Thu Đông, trời không phụ người có lòng, nỗ lực cuối cùng cũng có hồi báo, hắn học xong nhất chỉ thiền.
Sau khi học thành, nhất chỉ đoạn sơn, nhất chỉ toái địa, đâm ở trên người, một chỉ một cái lỗ máu, có thể nói kinh khủng đến cực điểm, có thể làm át chủ bài sử dụng.
Cũng không trách vị sư huynh này học không được, nguyên lý Điểm Thạch Thành Kim Thuật dính đến vấn đề nội bộ vật chất cấu tạo chia tách cùng dựng lại, độ khó cực cao, không phải người bình thường có thể học được.
Học không được cũng có phương pháp học không được, có vị sư tỷ đã từng làm ra hành động bóp tảng đá thành đá kim cương, hoàn toàn không hề có chút chấn động pháp lực nào, toàn bộ đều nhờ vào sức nắm cường đại, trong lúc nhất thời trở thành đề tài sôi nổi ở Vấn Đạo tông.
Vòng qua các sư huynh sư tỷ đang học tập, Lục Dương dựa theo ký ức, đi vào một ngóc ngách ở Tàng Kinh các, ngồi xuống tìm kiếm.
Thư tịch đều bịt kín một lớp bụi, hiển nhiên trong thời gian dài không có người đến quét dọn.
Tàng Kinh các quá lớn, sách quá nhiều, có một vài sách bị người quên lãng, cũng bình thường.
Tỉ như Lục Dương lần đầu tiên tới Tàng Kinh các đã tìm được cấm thư « Long Phượng biến ».
- Nhớ nó đặt chỗ này cơ mà?
- Tìm được!
Lục Dương sáng mắt lên, từ trong khe hẹp tìm được một quyển sách cổ xưa, đơn giản dễ học hiểu.
« Trường Sinh Công ».
- Ta biết ta không nhớ lầm mà.
Lục Dương có chút kích động, Tàng Kinh các không hổ là bảo tàng tốt, ngay cả thuật pháp chỉ có trong truyền thuyết cũng có.
- Thật sự có thuật pháp này sao?
Bất Hủ tiên tử tấm tắc lấy làm kỳ lạ, không ngờ còn có thứ tốt như thế.
Mặc dù nàng không dùng, nhưng Lục Dương ngày sau có thể sử dụng.