- Không có cách nào, trốn trong động phủ, ai cũng không phát hiện ra, hạ thánh chỉ gì cũng vô dụng, nhưng tình huống này hẳn là không nhiều, Đại Hạ đối với họ mà nói là thế giới mới, họ có thể nhịn được không đến thế giới mới để khám phá, không xem lý thuyết tu luyện mới, không tìm hiểu sự phân bố thế lực, một lòng bế quan?
- Hơn nữa cho dù bọn họ trốn trong động phủ, Hợp Thể Kỳ tái xuất, cũng chỉ là thêm một tu sĩ Hợp Thể Kỳ, không tiếp xúc được với thông tin tình báo cốt lõi, không có gì đe dọa.
Sau khi Hạ Đế giải thích, mọi người cũng thấy phương pháp này không tệ, mặc dù nói không thể tìm được tất cả các tu sĩ cổ đại tán công trùng tu nhưng tìm được một phần cũng tốt.
- Tiên môn có cử người tham gia không?
- Các tu sĩ tán công trùng tu đã đạt đến cực hạn ở mọi cảnh giới, tu sĩ bình thường chưa chắc có thể đánh bại được họ. Chúng ta định để những tu sĩ cổ đại này giành chức vô địch sao?
- Đệ tử tiên môn phải gánh vác.
- Được.
- Vừa hay Vấn Đạo Tông sắp tổ chức lễ kỷ niệm, có thể chọn Vấn Đạo Tông làm địa điểm cho trận đại hội cuối cùng, tức là đại hội cấp quốc gia, không biết ý của Lục tông chủ thế nào?
Hạ Đế quay đầu hỏi Lục Dương.
- Đương nhiên không thành vấn đề.
Bất Hủ tiên tử vui vẻ đồng ý, nàng vừa rồi được Vân Chi tán thành, liền có năng lực.
Càng có nhiều người thì lễ kỷ niệm càng sôi động, càng có thể phản ánh đẳng cấp của nàng với tư cách là tông chủ tạm quyêfn.
Lạc Hồng Hà nhìn Bất Hủ Tiên Tử mặt mày hớn hở, đề nghị:
- Đúng rồi, Lục tông chủ ở cùng cảnh giới đã đánh bại Hoàng Minh đã tán công trùng tu, Khâu tông chủ cũng khen ngợi ngươi không dứt miệng, không biết Lục tông chủ có nguyện ý lộ ra tuyệt học của ngươi một phen hay không?
Nói là so tài, kỳ thực chính là muốn dạy cho Lục Dương một bài học, bài học sẽ không quá nặng, Vân Chi cũng sẽ không nói gì.
Bất Hủ tiên tử lộ ra vẻ mặt phiền muộn:
- Lấy lớn hiếp nhỏ, như vậy không tốt lắm đâu?
Nàng đường đường là tiên nhân, đánh cùng tu sĩ Hợp Thể kỳ, không phải cùng một đẳng caaso mà.
Lạc Hồng Hà hiểu lầm ý của Bất Hủ Tiên Tử, còn tưởng là nói Hợp Thể Kỳ đánh với Kim Đan Kỳ không công bằng.
Nàng lấy ra một hộp nhỏ hình tròn từ trong nhẫn trữ vật:
- Đây là chí bảo của Tiên cung, có thể điều chỉnh hai người chúng ta đến cùng một cảnh giới, tuyệt đối công bằng.
Bản thân nàng đường đường là cung chủ Nguyệt Quế tiên cung, đại tu sĩ Hợp Thể kỳ đỉnh cấp, coi như điều chỉnh đến cảnh giới giống Lục Dương, vẫn có thể tùy tiện đánh Lục Dương như thường.
Lục Dương có thể đánh bại tu sĩ tán công trùng thì thế nào, tu sĩ không có nền tảng vững chắc mới làm như vậy, nàng mạnh hơn nhiều so với những tu sĩ tán công trùng tu kia.
- Vậy thì tới.
Bất Hủ tiên tử háo hức muốn thử, không sợ Lạc Hồng Hà khiêu chiến.
Từ khi xuất đạo cho đến nay, nàng tung hoành khắp Thượng Cổ mười sáu năm, liên tục chiến thắng, khiêu chiến vượt cấp càng là chuyện thường tình, nàng còn là người sáng tạo ra Vô địch đan, nói về chiến đấu, nàng không sợ bất kỳ ai.
Ngay cả Vân Chi cũng không ngoại lệ.
Mọi người không có ý ngăn cản, ngược lại còn thấy chuyện này khá thú vị, nhường chỗ cho Lạc Hồng Hà và Bất Hủ Tiên tử phát huy.
Mọi người đều muốn xem thực lực của Lục Dương rốt cuộc là bao nhiêu, ngay cả Khâu Tấn An cũng không ngoại lệ.
Lúc trước khi Lục Dương và Hoàng Minh chiến đấu, Khâu Tấn An đã cảm thấy Lục Dương chưa hoàn toàn bộc lộ hết, hẳn là còn những lá bài tẩy khác.
Lạc Hồng Hà mở chiếc hộp tròn nhỏ, đây là bảo vật được luyện chế từ chiếc sừng độc nhất vô nhị của Kỳ lân, tên là câu quang bảo hạp.
Lạc Hồng Hà thúc giục khẩu quyết truyền từ tổ tiên, thúc giục câu quang bảo hạp, bảo hạp bắn ra hai luồng sáng, một luồng chiếu vào chính nàng, một luồng chiếu vào Bất Hủ Tiên tử.
Bất Hủ Tiên tử vừa định xua tan luồng sáng thì nghe Lạc Hồng Hà nói:
- Đừng chống cự, bảo hạp có thể điều chỉnh cảnh giới của ngươi và ta đến cùng một cấp độ.
Bất Hủ Tiên tử nghe vậy, nể mặt Lạc Hồng Hà, không chống cự nữa.
Vù một tiếng, hai người bị bảo hạp hút vào trong.
Bên trong câu quang bảo hạp là một không gian rộng lớn vô biên, môi trường trong bảo hạp cũng có thể tùy ý thay đổi theo ý đồ của người chế tạo, núi, sông, hồ, biển đều có thể thay đổi, dùng để chiến đấu ở đủ các hoàn cảnh.
Vào khoảnh khắc bước vào bảo hạp, cảnh giới của Lạc Hồng Hà cũng theo đó mà thay đổi, không ngừng hạ xuống, từ Hợp thể kỳ, Luyện Hư kỳ, Hóa Thần kỳ liên tục hạ xuống Kim đan trung kỳ.
Cường độ thân thể và tinh thần lực của nàng cũng theo đó mà điều chỉnh.
- Kim đan trung kỳ à...... Cảnh giới này đúng là khiến người ta hoài niệm.
Lạc Hồng Hà mỉm cười, năm xưa nàng cũng là thiên kiêu tuyệt thế, không có đối thủ trên đời, cùng cấp nhìn thấy nàng ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có.
Bây giờ nàng mang theo kinh nghiệm Hợp Thể kỳ, trở về Kim đan trung kỳ, ai có thể địch nổi.
- Bắt đầu!
Lạc Hồng Hà ném ra một viên hạt giống, thi triển « Chủng Thụ Quyết », hạt giống mọc rễ nảy mầm, một gốc cây nguyệt quế duyên dáng yêu kiều, lá cây lay động, tản ra sinh cơ bừng bừng.
Cây nguyệt quế có thể mang lại cho nàng lực lượng liên tục không ngừng.
- Minh nguyệt treo cao!