Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 730 - Chương 730: Câu Cá

Chương 730: Câu cá Chương 730: Câu cá

Lục Dương còn chưa biết khách nhân mà Vấn Đạo Tông mời tới đang bị một nhóm khách nhân khác mời tới đánh.

Đây là chuyện thường tình trong giới tu tiên, với tư cách là tu sĩ có năng lực mạnh mẽ, tùy theo sở thích mà làm việc, đánh nhau giết chóc là chuyện thường tình, bị người truy sát cũng là chuyện thường xảy ra.

Bất Ngữ Đạo Nhân đối với chuyện này thì cảm nhận rất sâu sắc.

Bất Hủ Tiên Tử sau khi hành lễ xong thì ban thưởng thân thể của Lục Dương cho Lục Dương.

Các sư huynh sư tỷ bày sạp ở ven đường, hoạt động đủ loại, Lục Dương cũng không quen hết.

Khi được đề nghị tự mình tổ chức trò chơi, các huynh đệ tỷ muội đều háo hức thử, mỗi người đều có ý tưởng riêng, đơn đăng ký bay đến hang động như những bông tuyết, Bất Hủ tiên tử giao quyền cho Lữ Dương xử lý. Lục Dương cũng bị đơn xin làm cho nhức đầu nên uỷ quyền giao cho đại sư tỷ xử lý.

Tiêu chuẩn thẩm định của sư tỷ cả rất đơn giản, chỉ cần không nguy hiểm, không làm hỏng hình tượng của Vấn Đạo Tông thì đều có thể tổ chức hoạt động.

- Lục tông chủ.

- Chào Lục tông chủ .

- Chào tông chủ.

Trên đường đi đều là tiếng chào hỏi, Lục Dương gật đầu đáp lại từng người, cảm giác này vẫn rất thoải mái.

Lục Dương cởi bỏ bộ lễ phục nặng nề.

- Đại tông chủ, có muốn mua vài quyển sách không?

Một sư huynh chào hỏi Lục Dương, là một sư huynh thường xuyên túc trực ở nhiệm vụ đại điện.

Người của Vấn Đạo Tông sẽ gọi Lục Dương là đại tông chủ, người ngoài đều gọi là tông chủ.

- Mua sách, Tàng Kinh Các không có sao?

Lục Dương thắc mắc.

- Đều là hàng tốt mà Tàng Kinh Các không có, tông chủ có muốn xem không.

Nhiệm vụ đại điện sư huynh cổ vũ, Lục Dương động lòng, dừng chân trước sạp sách, muốn xem thử ở đây bán những loại sách tinh túy nào.

- Ở nơi này của ngươi có gì?

- Tuy đại tông chủ là đệ tử của tông chủ, nhưng hẳn là chưa từng tiếp xúc nhiều với tông chủ, ta đây có một cuốn tự truyện do tông chủ viết, kể chi tiết về cuộc đời của tông chủ, đại tông chủ có muốn mua một quyển không?

- Tự truyện của sư phụ?

Đây đúng là cuốn sách mà Tàng Kinh Các không có, Lục Dương lại rất động lòng.

- Mua một quyển.

- Năm mươi điểm cống hiến.

Lục Dương lè lưỡi, năm mươi điểm cống hiến chỉ để mua một quyển sách, đúng là đắt thật, nhưng hắn lập công liên tục, điểm cống hiến dư dả, không thiếu chút này.

Sau khi trao đổi điểm cống hiến, Sư huynh của nhiệm vụ đại điện đưa cho Lục Dương một quyển sách bìa da.

《Biến động hoàn cảnh nhà tù Vương triều Đại Hạ trong hai nghìn năm》.

... Đây chính là tự truyện của sư phụ?

Lục Dương đột nhiên nhớ ra, hắn từng nghe sư tỷ cả nói về cuốn sách này, sư tỷ cả nói sư phụ cho rằng con người sống trên đời, dù sao cũng phải để lại chút gì đó, nên hắn đã dựa theo kinh nghiệm bản thân để viết nên cuốn sách này.

Theo nghĩa nghiêm ngặt mà nói, những điều được viết trong cuốn sách này đáng tin cậy hơn nhiều so với bình thư, quả thật có thể coi là tự truyện.

Lục Dương đau lòng, cuốn sách này ở bên ngoài, dùng bạc vụn cũng có thể mua được, nhưng ở tông môn của mình lại phải dùng năm mươi điểm cống hiến để mua.

Lừa người mà còn lừa đến cả tông chủ.

- Đại tông chủ đừng tức giận, ta tặng ngươi thêm một quyển sách nữa.

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện chưa mất lương tâm, vội vàng nói.

- Sách gì?

- Tông chủ có nhiều kẻ thù khắp thiên hạ, thân là đệ tử nhỏ nhất của tông chủ, ra ngoài chắc chắn rất dễ gặp kẻ thù của tông chủ, ta tặng ngươi một quyển danh sách kẻ thù của tông chủ, ngươi thấy thế nào?

- Vậy thì tạm được.

Lục Dương nhận lấy quyển sách, tên sách là 《Danh sách Hợp Thể kỳ Vương triều Đại Hạ》.

……………..

- Vậy là tất cả Hợp Thể kỳ đều là kẻ thù của sư phụ?

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện phất tay, giúp Lục Dương mở sách ra:

- Không đến nỗi, đại tông chủ ngươi xem, ta đánh dấu tên của một số người trong danh sách bằng màu đỏ.

- Đây là kẻ thù của sư phụ?

- Chỉ có những người này là không có thù với tông chủ.

Lục Dương mệt mỏi, bái một người sư phụ, chưa dạy mình được một ngày, kẻ thù thì đầy trời.

- Đại tông chủ đi thong thả, lần sau lại đến nhé.

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện nhiệt tình tiễn Lục Dương.

- Vị sư huynh này, cho hỏi quyển sách vừa nãy còn không?

Sau khi Lục Dương đi, có người đến mua sách.

- Quyển nào?

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện nheo mắt nhìn người đến.

- Chính là 《Danh sách Hợp Thể kỳ Vương triều Đại Hạ》, hình như ở bên ngoài ta chưa từng thấy cuốn sách này.

Người mua sách trông có vẻ không lớn tuổi, ngang tuổi với Lục Dương, hắn bị sư huynh của nhiệm vụ đại điện nhìn đến không thoải mái, cười gãi đầu:

- Ta là Chu Thanh Thạch của Bàn Thạch Tông, đến tham gia trận chung kết, ta nghĩ sau này ra ngoài nếu gặp tiền bối Hợp Thể kỳ, nếu không quen biết chẳng phải là rất bất lịch sự sao, nên muốn mua một quyển sách để học hỏi.

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện nghe vậy thì vui vẻ, xóa tan nghi ngờ:

- Thì ra là thế, giá cả phải chăng, năm nghìn linh thạch.

- Năm, năm nghìn?!

Chu Thanh Thạch kinh ngạc, suy nghĩ tác dụng của cuốn sách này, hắn lập tức nghiến răng, mua cuốn sách này.

Sư huynh của nhiệm vụ đại điện liếc mắt ra hiệu, bảo người bên cạnh ghi nhớ Chu Thanh Thạch, đưa người này vào danh sách tình nghi, theo dõi trọng điểm.

Hắn cười lạnh một tiếng: Một Kim Đan kỳ lại muốn quen biết hết Hợp Thể kỳ của Đại Hạ, ngươi tưởng ngươi là Lục sư đệ sao?

Bình Luận (0)
Comment