Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 775 - Chương 775: Kim Đan Hậu Kỳ

Chương 775: Kim đan hậu kỳ Chương 775: Kim đan hậu kỳ

Nếu đổi lại là Lục Dương, hắn ước chừng nếu mình thành tiên rồi, có lẽ còn nhàn hơn cả tiên tử, ban ngày thì phơi nắng, phơi xong mặt trước thì phơi mặt sau, phơi xong mặt sau thì phơi mặt trước, ban đêm thì lên mặt trời ngủ.

Trên tiên nhân còn có cảnh giới, trên cảnh giới đó còn có cảnh giới nữa, cứ tu luyện mãi thì đến bao giờ mới là điểm dừng đây?

- Tiên tử ngươi còn từng nói, thay thế cũng là một cách quên lãng, vậy thì việc ngươi chuyển quyền sở hữu công thức nấu ăn từ ngươi sang Ứng Thiên tiên, chẳng phải cũng là một cách thay thế sao?

Bất Hủ tiên tử mắt sáng lên, vỗ vai Lục Dương:

- Ê, ngươi nói vậy cũng có lý, sau khi có người giết ta, dùng thủ đoạn xóa sạch dấu vết tồn tại của ta, biến mọi chuyện của ta thành của Ứng Thiên tiên hết, ta còn tưởng là Ứng Thiên tiên tên cháu trai này ghen tị với tài năng của ta, nhân lúc ta không có mà mạo danh chiếm đoạt.

- Trẻ con là trang giấy trắng dễ uốn nắn!

- Là trẻ nhỏ dễ dạy.

Lục Dương thầm nghĩ Ứng Thiên tiên bị ngộ độc thực phẩm nên đầu óc không bình thường, mới đi cướp quyền sở hữu của ngươi.

- Trong Tứ tiên có ai làm được chuyện xóa sạch sự tồn tại của ngươi không?

Bất Hủ tiên tử nhíu mày suy nghĩ, nghĩ hết một lượt thủ đoạn của Tứ tiên nhưng vẫn không tìm ra cách thức tương ứng:

- Không có, thủ đoạn của bốn người bọn họ đều không làm được điều này.

Một người một tiên bàn bạc một hồi, cũng không bàn ra được thêm thứ gì hữu dụng.

Nếu nói là Ứng Thiên tiên giết tiên tử, thì cũng chưa hẳn, biết đâu Kỳ Lân tiên bọn họ cũng chiếm quyền sở hữu công thức nấu ăn của tiên tử.

Đồ của tiên nhân vốn đã rất ít, đồ của Bất Hủ tiên tử lại càng ít hơn.

Trừ phi có thể tìm ra di sản mà Bất Hủ tiên tử từng nói là chôn ở Bắc cực tinh, trong di sản chắc chắn có ghi chép vật liệu là của ai, từ đó có thể suy đoán ra được một hai.

Hai người đang nói chuyện sắp đến lúc đại tông chủ kết thúc nhiệm kỳ, về hưu sẽ làm gì, thì đại sư tỷ dẫn quốc sư trở về.

Mặc dù không nghe thấy tiếng, nhưng nhìn vẻ mặt méo mó của quốc sư, cùng với biểu cảm đau đớn tột cùng, thì ước chừng là vẫn chưa giải trừ được lời nguyền.

- Đại sư tỷ, lực lượng quốc vận không thể giải trừ lời nguyền sao?

- Có thể giải trừ, nhưng Hạ đế không muốn giải trừ.

Đại sư tỷ tiện tay ném quốc sư sang một bên.

- Tại sao, lời nguyền của lão Mạnh và tông chủ Khâu không phải đã được giải trừ rồi sao?

Lục Dương không hiểu.

- Nói chính xác thì không phải là giải trừ, mà là san sẻ.

- San sẻ à?

- Chính là dựa vào lực lượng quốc vận, san sẻ lời nguyền cho tất cả mọi người, kết quả sau khi san sẻ là tất cả mọi người sẽ kết hôn muộn hơn một khắc so với quỹ đạo ban đầu, mức độ san sẻ như vậy thì có thể chấp nhận được.

- Nhưng lời nguyền của quốc sư quá nghiêm trọng, một khi san sẻ cho tất cả mọi người, thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Lục Dương hiểu ra, không trách được Hạ đế không muốn giải trừ phong ấn cho quốc sư, nếu đổi lại là hắn, hắn cũng không muốn.

- Vậy thì bây giờ......

Lục Dương liếc nhìn quốc sư vẫn đang kiên trì lăn lộn.

- Được rồi.

- Cứ để hắn kêu đi, đợi nghĩ ra cách giải quyết rồi tính tiếp.

Không thả ra cũng không được, nếu nói đến việc tìm hồn thì quốc sư đang trong giai đoạn thất nan bát khổ, tư duy hỗn loạn, không tìm được thứ gì.

Nếu trực tiếp luyện hóa thành khí linh, chưa nói đến việc Ngũ trưởng lão còn chưa luyện hóa được tiên bảo cấp Bán Tiên, cho dù có luyện hóa được, thì với trạng thái của quốc sư, cũng chỉ luyện hóa được một tiên bảo bị nguyền rủa, hiệu quả giảm đi rất nhiều.

- Tù phong âm khí quá nặng, ở lâu không tốt, ngươi về trước đi.

Vân Chi lại nói với Bất Hủ tiên tử:

- Tiền bối lần này làm đại tông chủ rất tốt, ta rất hài lòng.

Bất Hủ tiên tử sờ mũi, có chút phiêu tung bay:

- Chỉ là một tông môn nhỏ thôi mà, với tài năng của bản tiên, làm hoàng đế cũng được, xem bản tiên quay về bắt thêm mấy người Độ Kiếp kỳ, tiếp tục làm đại tông chủ.

- Ta lát nữa sẽ đi một chuyến đến cứ điểm mà Hắc Bạch tôn giả dặn dò, theo lời hắn thì còn một người Độ Kiếp kỳ đang trong trạng thái ngủ say, quốc sư chưa đánh thức, chỉ có điều người Độ Kiếp kỳ này ngủ say ở đâu thì chỉ có quốc sư biết, xem thử có thể tìm được manh mối liên quan trong cứ điểm hay không.

Đại sư tỷ bảo hai người rời đi trước, đợi hai người đi rồi, nàng lại gọi sư công trấn áp Tù phong ra.

- Sư công, đây là quốc sư thứ hai của Đại Ngu, Kim Bất Quần, nhốt ở đây trước đã, lúc nhốt thì chú ý một chút, hắn đã ngưng tụ ra đạo quả hình thức ban đầu, hẳn là Nhân Quả đạo quả hình thức ban đầu.

Trước kia sư công thấy mình đường đường là Độ Kiếp kỳ, trấn áp Tù phong là thừa sức, cũng coi như sau khi về hưu vẫn tiếp tục cống hiến cho tông môn.

Bây giờ hắn thấy mình đã quá coi trọng bản thân, chuyện trấn áp Tù phong này đối với hắn mà nói thì độ khó quá cao.

- Sư công đừng lo, hắn đang sa vào thất nan bát khổ không thể tự thoát ra được, tự bảo vệ mình còn khó, nói gì đến việc vượt ngục?

Sợ sư công vẫn chưa yên tâm, Vân Chi còn bố trí thêm một tầng trận pháp trong phòng giam nhốt quốc sư.

Ngay sau đó, nàng đến bí cảnh ẩn núp của quốc sư và những người khác.

Bình Luận (0)
Comment