- Người dẫn các vị đến đây là thuộc hạ của ta, cũng là quản lý của quán nướng đầu tiên, họ Hoắc.
- Hắn không giỏi ăn nói, ta đã dặn hắn không được nói bậy, hy vọng trên đường đến đây hắn không nói gì vô lễ.
Đào Yêu Diệp thầm nghĩ hắn đúng là không nói gì vô lễ, hắn căn bản không nói gì, còn đáng sợ hơn.
- Không biết ý của Thạch lão bản nói dùng Ảo Ảnh Trong Mơ để quảng cáo là quảng cáo như thế nào?
- Là như thế này, trước khi Ảo Ảnh Trong Mơ bắt đầu, không phải có một khoảng thời gian chờ đợi sao, ta muốn trong khoảng thời gian này, quảng cáo quán nướng nhà ta.
Đào Yêu Diệp hơi do dự:
- Nhưng khoảng thời gian đó chỉ có một phút, thời gian ngắn như vậy cũng có thể dùng để quảng cáo sao?
- Một phút là đủ rồi, chúng ta sẽ tạo ra một cảnh giới quảng cáo dài một phút.
Thạch phó giáo chủ cười nói, hắn đã khảo sát kỹ rồi.
Qua những ngày khai trương này, Thạch Hóa Cốt đã tổng kết ra hai điều kiện để kinh doanh phát đạt, một là danh tiếng tốt, tức là hương vị, dịch vụ phải đạt yêu cầu, có thể thu hút khách hàng quay lại, hai là phải quảng cáo tốt, tạo dựng danh tiếng.
Ảo Ảnh Trong Mơ phát triển mạnh mẽ hơn nhiều so với quán nướng của họ, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người xem, đây chính là phương thức quảng cáo tuyệt vời, hiệu quả chắc chắn tốt hơn nhiều so với việc quảng cáo ở bên tình báo của Thương hội Lạc Địa Kim Tiền.
Thạch phó giáo chủ lựa chọn dùng Ảo Ảnh Trong Mơ để quảng cáo, có nhiều phương diện cân nhắc, với tư cách là ma đầu nhiều năm, hắn có suy nghĩ riêng của mình.
Hiệu quả quảng cáo mạnh mẽ là một đằng, mặt khác còn liên quan đến thân phận của Đào Yêu Diệp —— đệ tử Vấn Đạo Tông.
Tìm cơ hội hợp tác với Vấn Đạo Tông không phải dễ, đây là thời cơ tuyệt vời để có thể bắt mối với Vấn Đạo Tông.
Chẳng phải Bất Hủ giáo thậm chí còn nghĩ mọi cách để vào được sơn môn của Vấn Đạo Tông, vừa cài cắm gián điệp, vừa dùng âm mưu thủ đoạn sao.
Có thể bắt mối với Vấn Đạo Tông không phải dễ.
Hành động này một khi thành công, Cửu U giáo của họ sẽ hợp tác với Vấn Đạo Tông trên mặt, âm thầm hợp tác với Thiên Đình giáo, chính đạo ma đạo đều có hậu chiêu, tiến thoái có độ, ứng biến linh hoạt, chiếm hết ưu thế về nhân hòa.
- Về chi phí không biết Đào tiên sinh có ý tưởng gì, đều có thể thương lượng.
Thạch phó giáo chủ liều mạng rồi, đây là phương tiện quan trọng để quảng cáo quán nướng, là cơ hội bắt mối với Vấn Đạo Tông, không thể tiếc linh thạch được.
Hắn sợ Đào Yêu Diệp không đồng ý hợp tác, còn đặc biệt sắp xếp diễn viên đóng giả chủ nhân của Hoán Nữ, đi nửa đường chặn giết Lục Dương ba người, sau đó để Hoắc Hóa Thần ra tay cứu giúp.
Bằng cách này, bọn hắn nợ mình một ân huệ, không sợ nàng không đồng ý hợp tác.
Trong tình huống này, ngay cả giá cả cũng không yêu cầu quá cao.
Thực ra chuyện này suy nghĩ kỹ một chút thì sẽ thấy có sơ hở, người chặn giết Lục Dương ba người là Hóa Thần kỳ, Hoán Nữ mất hai mươi năm mới thu được linh hồn của một người phàm là Tống viên ngoại, cho dù tu luyện ma đạo cẩn thận, muốn mgầm giết người, hiệu suất này cũng quá thấp.
Lục Dương nhìn ra được điểm này, nhưng không vạch trần.
Không cần, quán đồ nướng là tài sản riêng của hắn, nếu Thạch Phó giáo chủ không dùng những thủ đoạn này, Lục Dương cũng muốn dùng Ảo Ảnh Trong Mơ để quảng bá quán đồ nướng.
Đào Yêu Diệp rơi vào bế tắc, lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, không biết nên báo giá bao nhiêu cho phù hợp.
Nàng lén liếc nhìn Lục Dương, cầu cứu Lục Dương.
Thạch Hóa Cốt ở đây, cô ta không dám dùng thần thức truyền âm, sợ bị chặn lại.
Lục Dương cũng không biết giá cả thị trường, đây được coi là trường hợp đầu tiên, hắn hơi nghiêng người về phía trước, cười hỏi:
- Không biết Thạch lão bản định bỏ ra bao nhiêu linh thạch, lại định mua quyền quảng cáo bao lâu?
Thạch Hóa Cốt không nghĩ tới đối phương đẩy vấn đề khó khăn cho mình.
Hắn nghiến răng nói: - Một nghìn vạn, mua một năm quyền quảng cáo.
Một nghìn vạn, Hóa Thần kỳ bình thường cả đời cũng chỉ có thể tích lũy được số tiền này, nếu là gia tộc Hóa Thần, tiền sẽ nhiều hơn một chút.
- Thạch lão bản thật biết đùa.
Lục Dương cười nhạt, lấy chiếc nhẫn trữ vật mà thương hội vừa đưa cho, đặt lên bàn đá.
- Ba chúng ta ra ngoài hoàn thành một nhiệm vụ, đã có thể kiếm được sáu trăm vạn, một nghìn vạn có vẻ hơi ít nhỉ?
Lục Dương cũng không phải khoe khoang, nhìn vào số tiền thu hoạch mỗi lần ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ của hắn, thì lần này thu được sáu trăm vạn cũng được coi là ít, lần trước hắn làm nhiệm vụ là do Lý Hạo Nhiên ra ngoài giải khuây, tiện thể thành lập Thiên Đình giáo, nhiệm vụ trước nữa là đi giết yêu hổ giải quyết nạn quỷ quấy rối, tiện thể trà trộn vào Bất Hủ giáo, đều là những thu hoạch không thể dùng linh lượng để tính, lần nhiệm vụ nào thu hoạch cũng cao hơn lần này.
- Hai nghìn...... Không, ba nghìn vạn.
Trái tim Thạch Hóa Cốt như muốn rỉ máu, chưa từng có ai dùng Ảo Ảnh Trong Mơ để quảng cáo, nếu thất bại, ba nghìn vạn này coi như đổ sông đổ biển.
Lục Dương vẫn giữ vẻ thoải mái dễ chịu như vậy:
- Giá trọn gói, năm nghìn vạn, trong vòng một năm, quảng cáo một phút ở đầu phim, ngoài ra trong Ảo Ảnh Trong Mơ sẽ xuất hiện cảnh ăn xiên nướng ở quán đồ nướng Một Lần Nữa.
Thạch phó giáo chủ sửng sốt, không ngờ còn có cách quảng cáo như vậy.
Nếu thực sự có thể quảng cáo thành công, năm nghìn vạn cũng không phải là không được.
Suy nghĩ việc kinh doanh của quán đồ nướng đang rất hot, cộng thêm Thiên Đình giáo giàu có, Thạch phó giáo chủ đành liều một phen:
- Vậy thì năm nghìn vạn!
- Thạch lão bản sẽ cảm thấy vui mừng vì đã hợp tác với chúng ta.