- Khi sư phụ còn có thể nói chuyện, đã kể cho tiểu tăng rất nhiều chuyện về quý tông, quý tông tu luyện tài nguyên phong phú, công pháp thần thông đông đảo, đặc biệt là Tàng Kinh Các, càng có vô số công pháp thần thông.
- Tiểu tăng có hai thức thần thông muốn học.
- Sư đệ cứ nói không sao.
- Nghe nói Lục Dương đạo hữu có một thức La Hán quyền, người trúng quyền chắc chắn sẽ rụng tóc, không biết có thể học được không?
- Cái này...... Đái Bất Phàm lộ ra vẻ khó xử, học pháp thuật của ai không học, lại muốn học của Lục Dương, đó có phải là thứ có thể học được không?
- Không giấu gì sư đệ, La Hán quyền của Lục sư đệ thực sự rất đặc biệt, cả tông môn chỉ có một mình hắn biết, mà hiện tại hắn đã đến Ngũ Hành Tông học tập giao lưu.
- Còn có quyền pháp hợp nhất của đạo hữu Mạnh Cảnh Chu, có một chiêu Độc thân nguyền rủa quyền, ẩn chứa nhân quả, không biết có thể học được không?
Tiểu tử ngươi chắc chắn không phải đến để gây sự chứ, cái gì cũng không học, cái gì cũng muốn học.
- Cũng không có sao.
Thích Thiền biết được tin này, rõ ràng có chút thất vọng.
Hai loại quyền pháp này hắn đã khao khát từ lâu, cảm thấy đây mới chính là thần thông chân chính của nhà Phật, cái gì mà 《 Độ nhân kinh 》 《 Trượng Lục Kim Thân 》 đều không sánh được.
Đáng tiếc là những người biết cũng không có ở đây.
- Xem ra là duyên phận chưa đến, cưỡng cầu ngược lại không ổn. Vậy Đái sư huynh cứ bận gì thì làm nấy đi, tiểu tăng đi dạo một vòng trong Vấn Đạo tông, Vấn Đạo tông nổi tiếng lâu đời, tiểu tăng chưa từng thấy, nhân cơ hội này mở rộng tầm mắt.
Đái Bất Phàm thực sự rất bận, hắn là người lãnh đạo thực tế của điện nhiệm vụ, nghỉ một ngày cũng có vô số việc chất đống như núi.
- Ngươi cầm lệnh bài này, có lệnh bài này cũng giống như ta ở đây, ngươi có thể tùy ý đi lại trong tông môn, ngay cả Tàng Kinh Các các nơi ngươi cũng có thể đến, nếu ngươi có thắc mắc gì, có thể hỏi các sư đệ, sư muội gần đó, họ sẽ giải đáp cho ngươi.
Thích Thiền nhận lấy lệnh bài mà Đái Bất Phàm đưa tới, nói một tiếng cảm ơn.
Đái Bất Phàm trở về điện nhiệm vụ, không xử lý công việc trong tay, suy nghĩ một lát, lấy ra một miếng ngọc điệp, đây là pháp bảo liên lạc giữa hắn và đại trưởng lão.
Hắn viết trên pháp bảo:
- Sư phụ, sư đệ Thích Thiền nói đại sư Giới Sát dẫn theo tất cả tu sĩ của Huyền Không tự đến Hoang Châu, tìm tung tích tông chủ, sư phụ giả làm tông chủ ở Hoang Châu kể chuyện, có lẽ sẽ gặp họ, xin hãy cẩn thận.
Đái Bất Phàm dùng ngón trỏ chỉ vào giữa ngọc điệp, gửi đi.
Rất nhanh, đại trưởng lão đã trả lời.
- Lần sau nói sớm một chút.
Đái Bất Phàm im lặng một lát, phân tích:
- Ngay cả dấu chấm câu cũng không viết, xem ra tình hình chiến sự rất căng thẳng.
- Sư phụ quả nhiên là sư phụ, tính toán mọi việc, suy nghĩ xa xôi, hẳn là đã sớm biết sẽ gặp phải kiếp nạn này, mới xây dựng lăng mộ lớn như vậy.
…
Thích Thiền cảm nhận được bầu không khí chung của Vấn Đạo tông, khá cảm khái, hắn có thể cảm nhận được bầu không khí của toàn bộ Vấn Đạo tông đều rất tích cực, tràn đầy sức sống, rất khác so với Huyền Không tự.
Hắn thấy Huyền Không tự của họ thiếu đi bầu không khí sôi nổi như thế này.
- Thảo nào lời đồn đại rằng Vấn Đạo tông là tiên môn lớn nhất, quả nhiên không phải là chuyện vô căn cứ.
Cái gọi là lời đồn đại chính là sách bình thư ‘Vấn Đạo tông truyền kỳ’.
Hắn đứng trên võ đài một lúc và nhìn thấy các đệ tử của Vấn Vấn Đạo tông đánh nhau qua lại trên võ đài, từng trận so tài thật tuyệt vời khiến mọi người phải vỗ tay tán thưởng.
Các đệ tử Vấn Đạo tông đều quen biết nhau, một người ngoài như hắn đứng trong đám đông, mọi người nhanh chóng đoán ra thân phận của hắn.
- Người đến có phải là sư đệ Thích Thiền của Huyền Không tự không, có muốn lên võ đài so tài một trận không.
Thích Thiền mỉm cười, lắc đầu từ chối, thẳng thắn nói rằng hắn đến Vấn Đạo tông là để tìm kiếm Phật pháp, không phải để khoe khoang hay đấu tranh, điều này trái với ý nguyện của hắn.
Đùa à, các ngươi đều là Nguyên Anh kỳ trở lên, ta đánh lại được mới là lạ, lên đó không phải là so tài, mà là chịu đòn.
- Sư phụ thường nói rằng Bất Ngữ Đạo Nhân có hai mặt Phật và Ma, nếu không kiềm chế, chắc chắn sẽ gây họa cho nhân gian, Bất Ngữ Đạo Nhân tu luyện quá nhanh, chỉ có sư phụ mới có thể khuất phục, không biết tính cách của đệ tử Bất Ngữ Đạo Nhân như thế nào.
Hắn hỏi những người xung quanh về thông tin của Lục Dương.
Lục Dương ở Vấn Đạo tông có thể nói là nhân vật phong vân, hai tháng lẻ ba ngày làm tông chủ thay thế đã khiến hắn nổi tiếng, nói đến hắn, đệ tử nào cũng có thể nói được vài câu.
- Không ngờ Lục Dương lại dùng quyền tông chủ thay thế để ép mình chiến thắng, thật khiến ta khinh thường, nhưng xét về danh tiếng, hắn được đánh giá khá tốt ở Vấn Đạo tông, không hổ danh là người có thể tu luyện thành La Hán quyền, xem ra Lục Dương đạo hữu có Phật tính sâu sắc, tương lai sẽ có nhiều tiền đồ, nghĩ lại thì việc hắn sử dụng quyền tông chủ thay thế là do bị ma quỷ ám ảnh, đi vào con đường tà đạo, thiện tai thiện tai.
So với Bất Ngữ Đạo Nhân, Lục Dương hành sự quang minh lỗi lạc, được đánh giá rất cao ở Vấn Đạo tông.
- Nghe chư vị sư huynh sư tỷ nói, Bất Ngữ Đạo Nhân có bốn đệ tử, Lục Dương là đệ tử thứ tư, đệ tử thứ hai và thứ ba không ở Trung Châu, chỉ còn lại đệ tử đầu ở lại Thiên Môn Phong.
- Sư phụ trước khi đi thường dặn ta, bảo ta đừng trêu chọc đại đệ tử của Bất Ngữ Đạo Nhân, cái gọi là thực hành làm nên chân lý, kinh văn chỉ là kinh nghiệm của người xưa, làm sao có thể trực tiếp áp dụng, cứ để ta thử xem.