Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 837 - Chương 837: Nguồn Gốc Của Ngũ Hành Chiến Pháp (2)

Chương 837: Nguồn gốc của Ngũ Hành Chiến Pháp (2) Chương 837: Nguồn gốc của Ngũ Hành Chiến Pháp (2)

- Đúng vậy, Thiên Khôi tiên sinh học lý thuyết quân quân thần thần phụ phụ tử tử đến phát ngán, nên muốn xem nếu không làm như vậy thì sẽ thế nào.

Man Cốt bừng tỉnh, hóa ra còn có cách tu luyện nho gia như vậy, không chỉ đọc sách chết, mà còn phải dùng thực tiễn để kiểm chứng xem những điều trên sách có đúng không, trước đây hắn học quá cứng nhắc rồi.

- Thời loạn thế, tu vi của Thiên Khôi tiên sinh không đủ, không đủ tư cách tranh đoạt thiên hạ, ngài đành tu luyện một cách đàng hoàng, trên chiến trường lấy giết để nuôi giết, tu vi tăng lên nhanh chóng.

- Mặc dù thiên phú của Thiên Khôi tiên sinh rất hiếm thấy, tốc độ tu luyện đã đủ nhanh rồi, nhưng khi ngài trở thành một bá chủ thì nhà họ Khương đã giành chiến thắng và lên ngôi hoàng đế, ngài đã chậm một bước.

- Thiên Khôi tiên sinh cả ngày buồn bã, du ngoạn thiên hạ để khuây khỏa, có một ngày ngài vô tình lạc vào một chốn tiên cảnh, có được cơ duyên lớn.

- Tiên cảnh?

Lục Dương bị từ tiên này ảnh hưởng, nói chung đều gọi là bí cảnh, có tư cách gọi là tiên cảnh, chắc chắn là có liên quan đến tiên nhân.

- Chỉ liên quan đến tiên nhân thôi, nhìn ngươi kinh ngạc kìa, trước mặt Bất Hủ Tiên Tử ta, tiên cảnh thì tính là gì.

Bất Hủ Tiên Tử lười biếng nói, không hề để tâm, nàng chính là tiên nhân, mọi việc nàng làm đều có liên quan đến tiên nhân.

Lục Dương nghi ngờ nhìn Bất Hủ Tiên Tử, nói như thể ngươi biết vị trí của tiên cảnh vậy.

Ngươi biết một vị trí tiên cảnh?

Bất Hủ Tiên Tử cảm thấy bị Lục Dương dùng ánh mắt khinh thường, thần khí chứng minh giá trị bản thân:

- Bất Hủ Tiên Tử ta đang ở trong thế giới tinh thần của ngươi, mà nơi Bất Hủ Tiên Tử ta ở chính là thế giới tinh thần của tiên nhân, nói một cách đơn giản, đây chính là tiên giới.

Lục Dương lần đầu tiên nghe thấy tiên giới được giải thích như vậy.

Hắn trợn mắt, định thần lại tiếp tục nghe trưởng lão truyền công kể chuyện.

- Theo ghi chép của Thiên Khôi tiên sinh, bí cảnh đó có bố cục của tiên nhân, mưu đồ vạn cổ, khắp nơi đều ẩn chứa huyền cơ, ngài thậm chí còn nhìn thấy bóng dáng của tiên nhân lưu lại vạn cổ, như thể lịch sử thượng cổ đang diễn ra trước mặt ngài, mà dung mạo của tiên nhân thì không thể nhìn thấy, một mảnh mơ hồ!

- Hai tiên nhân dùng bàn cờ đánh cờ, quân cờ chia làm hai màu đen trắng, bố cục tinh diệu, mỗi nước đi đều mưu tính rồi mới định, vài tháng mới đi một nước cờ, như thể họ không phải đang chơi cờ, mà là vạn cổ tuế nguyệt, là chúng sinh thiên hạ!.

- Trong quá trình chơi cờ, có tiên nhân thứ ba hóa thân thành tiều phu, đến xem cờ.

- Thiên Khôi tiên sinh đắm chìm trong đó, khi tỉnh lại đã là một trăm năm!

- Ngài nhìn thấy trên bàn cờ màu đen và trắng đang giao chiến, mãi không thể liên thành năm quân, lòng liền ngộ ra.

- Thiên Khôi tiên sinh cho rằng năm quân tương ứng với ngũ hành, năm quân liên thành một tuyến có thể giành được chiến thắng cuối cùng, có nghĩa là ngũ hành hợp nhất, có lực lượng to lớn, khiến ngay cả tiên nhân cũng phải động lòng.

- Ngài bế quan tại chỗ, lấy đó làm cơ sở, sáng tạo ra Ngũ Hành Chiến Pháp, sau khi xuất quan thì sáng lập ra Ngũ Hành Tông.

- Đáng tiếc là, theo sau khi Thiên Khôi tiên sinh xuất quan, bóng dáng tiên nhân biến mất, không bao giờ xuất hiện trở lại.

- Thiên Khôi tiên sinh tự nhận mình tư chất ngu dốt, chỉ ngộ ra mười phần một hoặc hai, ván cờ đó hẳn có những điều sâu xa hơn mà ngài không phát hiện ra, chẳng hạn như tại sao tiên nhân thứ ba là tiều phu lại đến xem cờ, chặt củi lại có ý nghĩa gì, là lấy chúng sinh làm củi đốt, hay là muốn bày tỏ lập trường trung lập của mình?

Trưởng lão truyền công lắc đầu tiếc nuối, trong này có quá nhiều chuyện không nói rõ được, thần bí thượng cổ, đến nay vị trí của họ đối với thượng cổ cũng chỉ là hiểu biết sơ sài.

Lục Dương: - ...

Hắn nhớ Bất Hủ Tiên Tử từng kể, nói rằng Ứng Thiên Tiên và Kỳ Lân Tiên vì không ăn cơm do Bất Hủ Tiên Tử làm, lấy cớ chơi cờ, nhất quyết không đi, Bất Hủ Tiên Tử để Cửu Trọng Tiên đi chặt củi để nấu cơm, Cửu Trọng Tiên chặt xong củi thì đi xem cờ, ba vị tiên nhân cứ thế chơi cờ một trăm năm.

Lục Dương vốn tưởng rằng chơi cờ một trăm năm thì cũng phải là cờ vây, một thứ chứa đựng thiên địa càn khôn.

Thì ra là hai người các ngươi chơi cờ vây bình thường thôi.

- Ngươi xem bản tiên đã nói cái gì, Cửu Trọng Tiên đem âm dương, ngũ hành dung hợp đến trong bàn cờ, để dùng cho gợi mở hậu nhân, cái này không phải là ví dụ có sẵn.

Bất Hủ tiên tử lý trực khí tráng nói, rốt cục đụng phải ví dụ có thể chứng minh bản thân thực sự nói thật.

- Đúng rồi trưởng lão, tiên cảnh đó còn ở đó không?

- Còn ở đó, mặc dù bóng dáng tiên nhân đã biến mất, không còn ai có thể ngộ ra được điều gì từ đó nữa, Thiên Khôi tiên sinh cảm thấy dù sao thì đây cũng là tiên cảnh, nên đã chuyển về tông môn của mình.

Lục Dương thầm nghĩ, không trách gì trưởng lão Kim Mạch đời đầu chuyển về tông môn mấy ngọn núi, ngay cả tiên cảnh cũng được tông chủ đời đầu chuyển về.

Nhưng bây giờ không phải lúc để phàn nàn về điều này.

- Chúng ta có thể vào bí cảnh để quan sát ván cờ của tiên nhân không?

Dù sao thì đó cũng là nơi ba vị tiên nhân ở, biết đâu lại có manh mối gì đó.

Nghe Lục Dương nói vậy, Mạnh Cảnh Chu và những người khác cũng rất hứng thú, đây là thứ liên quan đến tiên nhân, nói gì thì cũng phải xem thử.

Trưởng lão truyền công trầm ngâm một lát:

- Chuyện này ta cần phải thỉnh giáo tông chủ, ta nghĩ tông chủ sẽ đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment