Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 872 - Chương 872: Tiểu Sư Đệ Ngươi Giảng Chính Là Dã Sử? (1)

Chương 872: Tiểu sư đệ ngươi giảng chính là dã sử? (1) Chương 872: Tiểu sư đệ ngươi giảng chính là dã sử? (1)

Lục Dương kinh ngạc, xem ra đây là công pháp thực sự ẩn trong công pháp, chỉ có đốt cháy mới có thể lộ ra chân tướng.

- Phá rồi lập, chẳng lẽ là trùng hợp?

Lục Dương lẩm bẩm, trực tiếp lấy tờ giấy màu vàng ra khỏi đống lửa.

Trên tờ giấy có rất nhiều chữ nhỏ, quả nhiên là một loại công pháp.

- Đây là.... …….

- Là gì?.

- Tiên nhân bí pháp!

- Cái gì?!

Không chỉ Mạnh Cảnh Chu, ngay cả tam sư tỷ đang ngồi thiền cũng không ngờ rằng, trong công pháp song tu lại ẩn chứa bí pháp kinh thiên động địa như vậy.

Phần Tráng Dương thuật này được viết bằng ngôn ngữ cổ, chỉ có Lục Dương mới có thể hiểu hết.

- Loại nào?

- Thuật tráng dương.

Mạnh Cảnh Chu: -......

Ngươi đùa giỡn ta à?

- Đợi đã, tiên nhân cần thuật tráng dương để làm gì, tiên nhân nào cần tráng dương?

Mạnh Kinh Chu tỉnh táo lại, nhớ tới một câu chuyện xa xưa:

- Là Ứng Thiên Tiên sao? Ta nghe nói Ứng Thiên Tiên có thể một đêm ngự hàng trăm nữ tử, thỏa mãn tất cả, có thể khiến vô số phụ nữ mang thai trong một đêm.

Lục Dương kinh ngạc nhìn Mạnh Cảnh Chu, đây là lời đồn đại từ đâu ra, thật không sợ khi Độ Kiếp, Ứng Thiên tiên sẽ giết chết người bịa đặt sao?

Tiên nhân sau khi chết, đạo quả sẽ không biến mất, Bất Hủ Tiên Tử chính là một ví dụ rất tốt.

Lục Dương không thể căn cứ vào sự tồn tại của thiên kiếp để phán đoán Ứng Thiên tiên còn sống hay không.

- Là Kỳ Lân tiên muốn dùng, hắn có hai bà vợ.

Lục Dương nói người sử dụng thực sự của thuật tráng dương này.

- Kỳ Lân tiên?

- Chính là yêu tiên mà mọi người thường nói, chân thân của hắn là Kỳ Lân, Kỳ Lân duy nhất trên thế gian, hắn có hai bà vợ, một người của Long tộc, một người của Phượng tộc.

- Phần thuật tráng dương này là do hai người vợ của Kỳ Lân tiên nghiên cứu ra.

Tam sư tỷ lộ ra vẻ kinh ngạc, giới học thuật có một câu nói, phỏng đoán chân thân của Kỳ Lân tiên là Kỳ Lân, nhưng không có bằng chứng xác thực, không ai dám khẳng định, lý thuyết này từ khi ra đời đến nay vẫn luôn bị nghi ngờ, nhưng nghe giọng điệu của sư đệ, rất chắc chắn, chẳng lẽ hắn nắm giữ bằng chứng xác thực?

Về phần Kỳ Lân tiên có hai bà vợ, nàng nghiên cứu lịch sử cổ đại nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói đến.

Hai tộc Long Phượng ở thời cổ đại có hai đại năng ngất trời, đạt đến cảnh giới bán tiên, sư đệ muốn nói rằng hai người họ là vợ của Kỳ Lân tiên sao?.

Bởi vậy đại sư tỷ mới phái sư đệ đến đây, tuy tu vi của sư đệ không cao, nhưng hiểu biết rất sâu về lịch sử thượng cổ.

- Sư đệ, ngươi đã nghe qua trận chiến giữa Yêu tiên và Long Phượng nhị tổ chưa?

Tam sư tỷ nhớ ra một truyền thuyết, biết đâu sư đệ lại có phiên bản giải thích khác.

- Ba người bọn họ còn có thể đánh nhau sao?

Lục Dương thầm nghĩ, chẳng phải Kỳ Lân tiên ngày nào cũng quỳ trước kiếm trận sao? Bọn họ đánh nhau trên giường à?

- Đúng vậy, tương truyền đó là trận chiến giữa Yêu tiên và Long Phượng nhị tộc tranh giành ngôi vị thành tiên, là trận chiến thành tiên, nổi danh trong lịch sử, là trận chiến của những bậc đại năng có thể xếp vào hàng mười người mạnh nhất, rất nhiều học giả đều muốn nghiên cứu sâu về trận chiến đó.

- Chỉ là tư liệu hiện có ghi chép về trận chiến đó rất mơ hồ, nghiên cứu rất khó khăn.

- Nhiều sách cổ đều có ghi chép, Yêu tiên và Long Phượng nhị tổ đều là Bán Tiên, ba người ở giữa tinh không đại chiến, ba vị ấy có khả năng che trời, đánh đến trời đất tối tăm, nhật nguyệt vô quang, thế gian chìm trong âm trầm, đưa tay không thấy năm ngón, thế nhân hoảng sợ, cuối cùng Yêu tiên lấy một địch hai, trả giá bằng tính mạng, giành chiến thắng trong trận chiến đó, cải thiên hoán nhật, khiến thế gian lại sáng tỏ.

- Tiên tử, người biết về trận chiến đó không?

- Nói gì vậy, Long Phượng hai nha đầu là đệ tử ký danh của ta, Kỳ Lân tiên là ta đánh từ nhỏ đến lớn, ta với ba người bọn họ quan hệ rất thân thiết, một trận chiến lớn như vậy ta có thể không quan sát sao?

Bất Hủ tiên tử cảm thấy Lục Dương quá coi thường mình rồi, nàng vốn rất quan tâm hảo hữu.

- Không chỉ có ta, Ứng Thiên, Tuế Nguyệt, Cửu Trọng đều ở bên cạnh quan sát.

- Trận chiến đó thực sự đánh rất dữ dội, Kỳ Lân tiên chiến lực hung hãn, lấy một địch hai, thế mà không bị đánh chết.

- Ban đầu là hỗn chiến ba người, nhưng Long Phượng hai nha đầu đánh nhau đánh nhau thì phát hiện Kỳ Lân tiên khó đối phó nhất, phải giải quyết Kỳ Lân tiên trước mới được, thế là liên thủ tấn công Kỳ Lân tiên.

- Kỳ Lân tiên bị thương nặng, bị đánh cho mặt mũi bầm dập, xấu đến mức không thể xấu hơn, hắn thấy thế này không ổn, dưới này đều là người nhìn cả, nếu tạo hình này của mình truyền ra ngoài thì còn mặt mũi nào mà sống nữa?

- Hắn lúc chiến đấu cố ý vô tình dựa vào phía mặt trời và mặt trăng, suýt nữa dọa chết Kim Ô và Ngọc Thố, ba bán tiên chiến đấu, bọn họ ở bên cạnh va phải một cái là phải nằm nửa năm, va phải hai cái là phải nằm cả đời, Kim Ô và Ngọc Thố vội vàng mang theo mặt trời và mặt trăng chạy mất.

- Hai người bọn họ vừa chạy, trời đất tối om, chẳng phải không có ánh sáng sao, chúng ta có thể nhìn rõ trận chiến của Kỳ Lân tiên, còn người phàm và tu sĩ bình thường thì không nhìn thấy, Kỳ Lân tiên đắc ý lắm.

Chương 873: Tiểu sư đệ ngươi giảng chính là dã sử? (2)

- Kỳ Lân tiên lấy một địch hai, vẫn không dễ đánh, may mà lúc đó không có ánh sáng, nếu không thì bộ dạng bị đánh của hắn truyền ra ngoài, ước chừng muốn chết luôn, bản tiên họa rất giỏi, nhân cơ hội vẽ lại, Kỳ Lân tiên đã nhiều lần tìm ta đòi nhưng ta không đưa.

- Kỳ Lân tiên từ nhỏ đã bị ta đánh, sức sống rất mãnh liệt, bản năng của Thích Giả Sinh Tồn đạo quả hình thức ban đầu khiến hắn đánh càng mạnh, rất thích hợp cho chiến đấu bền bỉ, hơn nữa còn đốt cháy thọ nguyên, ngươi biết không, bản chất là một loại công kích lấy thương đổi thương, Kỳ Lân tiên đã dùng đạo quả hình thức ban đầu thích ứng với việc đốt thọ nguyên trước, kết quả dùng là hắn có thể tăng sức chiến đấu, nhưng thọ nguyên không giảm, đánh đến cuối cùng, chiêu thức của Long Phượng hai nha đầu đối với Kỳ Lân tiên đã không còn hiệu quả lắm.

- Kỳ Lân tiên giành chiến thắng, hai nha đầu kia thua tâm phục khẩu phục.

- Thắng rồi, Kỳ Lân tiên muốn mời Ngọc Thố và Kim Ô trở về, nhưng hai người kia chết sống không chịu về, Kỳ Lân tiên đã dọa bọn họ chạy mất rồi, mời về sao dễ thế được?

- Kỳ Lân tiên không còn cách nào khác, đành phải mời về hai con Kim Ô và Ngọc Thố khác.

Lục Dương: - ......

Quả là nhật nguyệt vô quang, cải thiên hoán nhật, trả giá bằng tính mạng.

Lục Dương thuật lại toàn bộ quá trình chiến đấu cho tam sư tỷ, tam sư tỷ nghe xong vẻ mặt kỳ quái.

- Sư đệ, ngươi kể là...... Chuyện dã sử sao?

Chuyện hoang đường này hoang đường thật, dám bịa đặt Kỳ Lân tiên như vậy.

- Không, đây là chính sử.

Tam sư tỷ: - ?

Lục Dương thấy Mạnh Cảnh Chu và tam sư tỷ đều không cần Tráng Dương thuật cấp Tiên, thứ này với tu vi của hắn cũng không phá được, chỉ có thể tự mình nhận lấy trước, đợi sau này giao cho Tàng Kinh các, đổi điểm cống hiến.

- Đây là cái gì?

Lục Dương nhặt một cái lồng nhỏ bằng bàn tay, lồng dùng xích khóa một con tiểu Toan Nghê màu vàng, tiểu Toan Nghê như ngọn lửa, lấp lóe không ngừng.

Tam sư tỷ nghe Lục Dương miêu tả, rất nhanh đã đưa ra đáp án:

- Đây là Toan Nghê tinh hồn, là do hồn phách của Toan Nghê luyện chế thành, đã là vật chết rồi, nếu hấp thụ có thể kích thích huyết mạch, đạt được thần thông mạnh mẽ hơn.

- Xem ra con Toan Nghê mà ta giết trước đó đã từng giết hại đồng tộc, muốn hấp thụ tinh phách để dùng cho mình, còn chưa kịp hấp thụ thì đã bị ta giết chết.

- Giết hại đồng tộc là tội lớn, hơn nữa con Toan Nghê bị con Toan Nghê kia nhắm vào, chắc chắn là huyết thống thuần chủng, địa vị rất cao, thời gian đã trôi qua lâu như vậy, cho dù giao thứ này cho tộc Toan Nghê, chỉ sợ tộc Toan Nghê cũng chỉ nghĩ rằng ta đang tìm cớ.

- Ban đầu đây là tinh phách cấp Hóa Thần, hai người các ngươi không hấp thụ được, nhưng gần hai trăm năm trôi qua, cho dù có phong ấn cũng vô dụng, tinh phách đã tản ra một phần lớn, bây giờ hạ cấp thành tinh phách cấp Nguyên Anh, vừa tiện hấp thụ.

- Mạnh sư đệ, ngươi có thể hấp thụ tinh phách này, Toan Nghê là chủng tộc do Long Tộc và Sư tộc kết hợp sinh ra, trời sinh đã có đặc tính của rồng và sư tử, chỉ là không nắm giữ được hoàn toàn.

- Nếu ngươi hấp thụ tinh phách Toan Nghê, có khả năng đạt được đặc tính của rồng và sư tử, đặc biệt là Vô Úy Sư Tử Ấn nổi tiếng của Phật môn, ngươi cũng có thể lĩnh hội được một phần.

- Cho ngươi.

Lục Dương đưa tinh phách Toan Nghê cho Mạnh Cảnh Chu.

Huynh đệ tốt không cần phải nói lời cảm ơn, Mạnh Cảnh Chu một tay nâng chiếc lồng, một tay đỡ lồng, tinh phách Toan Nghê hóa thành những tia sáng màu vàng, theo kinh mạch kỳ diệu của Mạnh Cảnh Chu đi vào cơ thể.

Trán Mạnh Cảnh Chu toát ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu, rất nhanh đã thấm ướt toàn thân, răng va vào nhau, trong không gian tinh thần và tinh phách Toan Nghê kịch liệt đấu tranh.

- Muốn hét thì hét đi, ta đã bố trí phong ấn trong hang động, người bên ngoài không nghe thấy động tĩnh ở đây.

Tam sư tỷ nhắc nhở, nàng cảm thấy Mạnh Cảnh Chu đang kìm nén bản thân.

Vừa dứt lời, Mạnh Cảnh Chu như tìm được chỗ trút giận, mắt hắn dựng đứng, biến thành màu vàng, cổ họng run rẩy, phát ra âm thanh mà nhân tộc không thể nắm giữ.

Gào ——.

Tiếng sư tử gầm.

- Không có tiếng long ngâm, xem ra ngươi nắm giữ là sư hống, đáng tiếc, đặc tính của rồng mạnh hơn đặc tính của sư tử nhiều.

- Nhưng cũng không tệ rồi, tiếng hống này của ngươi có vài phần phong thái của sư tử hống của Phật môn, nghe nói ngươi còn học được La Hán quyền, Phật duyên thâm hậu, tương lai không phải không thể học được Vô Úy Sư Tử Ấn.

- Cái gì đó, tam sư tỷ, ta hỏi thêm một câu, đặc tính Long tộc mà ngươi nói là gì?

- Thế thì nhiều lắm, ví dụ như hô phong hoán vũ, thân thể cường tráng, cưỡi mây đạp gió, rồng bản tính dâm các thứ, đều là đặc tính tốt.

Mạnh Cảnh Chu luôn cảm thấy có một đặc tính là mình tuyệt đối không thể nắm giữ được.

- Nắm giữ cũng không sao, đại sư tỷ đều khen ngợi ý chí của ngươi, nếu ngươi đạt được đặc tính cuối cùng, vẫn có thể bảo vệ được nguyên dương, tốc độ tu luyện chắc chắn còn nhanh hơn cả tiểu sư đệ.

Mạnh Cảnh Chu lắc đầu lia lịa, sợ hãi một trận, may mà mình đã thoát khỏi Mạnh gia, làm việc thiện tích đức, mới may mắn thoát được một kiếp.

Bây giờ hắn đã nhịn đến mức sắp không chịu nổi rồi, lại thêm một rồng bản tính dâm, Huyền Không tự thay nhau niệm kinh cho hắn, Giới Sát đại sư đoạt xá mình cũng không nhịn được sự xúc động của sinh lý.

Bình Luận (0)
Comment