- Muốn trở thành người mạnh nhất, thiên phú, tài nguyên không thể thiếu một thứ nào, thiên phú của ngươi đủ mạnh rồi, đừng nói là đặt ngươi vào tông môn nhị phẩm tam phẩm, cho dù đặt vào tông môn nhất phẩm, họ có thể phát huy hết thiên phú của ngươi không, không thể.
Lục Dương gật đầu, không phải tự khoe, thiên phú của hắn tuyệt đối không phải ở tông môn nhất phẩm có thể phát huy hết được, thậm chí đặt vào Ngũ Hành tông cũng không chắc có thể phát huy hết.
- Cho nên nói, nỗ lực đúng là sẽ thành công, nhưng ngươi có nỗ lực thế nào cũng không bằng người nỗ lực giống như ngươi, lại còn có thiên phú hơn ngươi.
- Tiên tử, người nói với ta nhiều như vậy, là muốn khích lệ ta nỗ lực tu luyện sao?
- Không, ý của ta là Vân nha đầu thiên phú tốt, chịu khổ cực, lại tu luyện nhiều hơn ngươi mấy trăm năm, ngươi hẳn là không đuổi kịp nàng rồi, đợi đến khi Bất Hủ nhất mạch của chúng ta chiến đấu với nàng, ta đánh chủ lực, ngươi trợ trận.
Lục Dương: - .......
Ba người không có gì bất trắc đi qua bộ lạc nhánh phụ, đến tộc Cùng Kỳ, năm con Cùng Kỳ biến thành một đội, trên trời dưới đất tuần tra, mười phút sẽ có một đội khác đi qua.
- Lạ thật, sao tộc Cùng Kỳ lại đề phòng nghiêm ngặt như vậy, phải đánh nhau với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang sao?
Tam sư tỷ lẩm bẩm.
- Có muốn đổi chỗ không?
- Không cần, dù sao cũng không phải nhắm vào chúng ta.
- Làm sao sư tỷ biết được?
Mạnh Cảnh Chu tò mò.
- Nếu nhắm vào chúng ta, thì phải là trưởng lão tộc Cùng Kỳ ra ngoài tuần tra, đám tiểu lâu la này có tác dụng gì? Đề phòng nghiêm ngặt như vậy, e rằng là dùng để chống đỡ.
- Có lý.
- Mỗi khi đến giữa trưa, trận pháp hộ tộc sẽ có ba hơi thở sơ hở, chúng ta phải nhân cơ hội này mà vào.
Tam sư tỷ quen đường quen lối, đối với trận pháp của tộc Cùng Kỳ đều rất hiểu rõ, không biết đã đến đây bao nhiêu lần.
Một khắc sau, Tam sư tỷ ra hiệu bằng mắt, ba người nắm bắt thời cơ, thành công tiến vào tộc Cùng Kỳ.
Cùng Kỳ quen sống trong rừng rậm và hang động, cho nên bộ lạc tộc Cùng Kỳ khắp nơi đều có thể nhìn thấy hang cây bị khoét rỗng, cùng với núi non bị khoét rỗng bên trong.
Khi đi lại trong bộ lạc, thỉnh thoảng sẽ đụng phải mấy con Cùng Kỳ tụ tập lại giao lưu, Lục Dương mơ hồ nghe được những từ ngữ như ‘sứ giả đến thăm’, không khỏi sinh lòng nghi hoặc.
Đây chính là nguyên nhân khiến tộc Cùng Kỳ đề phòng nghiêm ngặt?
Có sứ giả đến thăm?
Sứ giả cấp bậc nào mà đáng để tộc Cùng Kỳ bày ra trận thế lớn như vậy?
Lục Dương lén hỏi Tam sư tỷ.
- Sứ giả? Cùng cấp bậc đến thăm sẽ không huy động đông đảo như vậy, e rằng là chủng tộc còn mạnh hơn tộc Cùng Kỳ, đó phải là chủng tộc cấp bậc như Long Phượng.
- Tam sư tỷ, chúng ta đang muốn đi đâu?
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đi theo Tam sư tỷ, con đường càng ngày càng xa, đi một lúc lâu cũng không thấy một con chim nào, trong lòng vẫn cảm thấy rợn người.
- Mộ phần của tộc Cùng Kỳ, muốn khảo cổ, khai quật bí mật ẩn giấu trong lịch sử, thì phải đến loại địa phương này, bất kể là bích họa, hay là đồ tùy táng, đều là những di vật đáng để nghiên cứu.
- Ta không phải đã thỉnh sư tỷ đại sư phái một người hiểu biết lịch sử thượng cổ đến sao, chính là ta phát hiện ra thứ kỳ lạ ở mộ phần tộc Cùng Kỳ này.
- Thứ kỳ lạ?
- Ba câu hai lời không nói rõ được, nhìn là biết ngay.
Tộc Cùng Kỳ vẫn rất coi trọng mộ phần của của mình, phái một Cùng Kỳ Hợp Thể kỳ làm người thủ mộ, chỉ tiếc là người thủ mộ đối với Tam sư tỷ mà nói chẳng khác gì không có, thậm chí còn có sức lực dẫn theo hai tiểu gia hỏa đi vào.
Nhìn thấy mộ phần của tộc Cùng Kỳ, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu bị chấn động mạnh.
Đó là một pho tượng Cùng Kỳ to lớn đến mức có thể lấp đầy tầm nhìn, được tạc bằng ba ngọn núi, dùng đại pháp lực ghép lại mà thành.
Tượng Cùng Kỳ vô cùng sống động, mãnh hổ cõng đôi cánh, mắt hổ uy nghiêm, làm tư thế cất cánh, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ dang rộng đôi cánh bay cao vậy.
Chỉ nhìn pho tượng này thôi cũng đã rất có sức răn đe.
Mộ phần tộc Cùng Kỳ nằm ngay dưới pho tượng to lớn này.
- Nghe nói đây là mộ phần xây dựng từ thời thượng cổ, thời kỳ thượng cổ mộ phần của yêu tộc rất thịnh hành phong cách này.
Tam sư tỷ giải thích, ra hiệu cho họ không cần phải quá kinh ngạc.
Đột nhiên Mạnh Cảnh Chu dừng bước, chỉ vào pho tượng Cùng Kỳ trên đỉnh đầu, không dám ngẩng đầu lên.
- Sao ta lại cảm thấy pho tượng này là sống, vẫn luôn nhìn chằm chằm chúng ta, là ảo giác sao?
Lục Dương giật mình, rùng mình, thực ra hắn cũng có cảm giác tương tự, nếu có hai người có cảm giác này, thì không phải là ảo giác.
Tam sư tỷ truyền âm cho hai người, nói một tin tức bí mật:
- Ta cũng có cảm giác bị theo dõi.
- Bên trong tộc Cùng Kỳ vẫn luôn có một truyền thuyết, nói rằng trên đỉnh đầu này không phải là tượng, mà là Cùng Kỳ thượng cổ hóa đá, ngủ say đến tận bây giờ, tích lũy sức mạnh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phục sinh.
Hai người càng thêm căng thẳng, nuốt nước bọt, tim đập thình thịch, tựa như Cùng Kỳ thượng cổ trên đỉnh đầu đã tỉnh lại, đối diện với ba kẻ ngoại lai bọn họ há to miệng đầy máu, nước bọt nhỏ xuống⋯⋯⋯⋯⋯
Bất Hủ tiên tử kiến thức uyên bác, đưa ra lời giải thích:
- Ngươi nói cảm thấy có người theo dõi ngươi, đây là trận pháp, do ứng Thiên tiên nghiên cứu ra, hắn ta chủ trương mọi người khi xây mộ phần cho mình đều bố trí trận pháp loại này, có thể dọa người, lại không mất đi truyền thuyết.
Chương 577: Ứng Thiên Tiên vất vả lắm mới làm được
Ba người có cảm giác bị theo dõi, cảm giác này khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Tam sư tỷ tiếp tục bổ sung:
- Chính vì có truyền thuyết này, nên những kẻ đến mộ Cùng Kỳ mới ít ỏi, đây là nơi mà ngay cả đồng tộc cũng không muốn đến, họ lo sợ sẽ làm kinh động đến Cùng Kỳ thượng cổ đang ngủ say.
- Nhưng các ngươi không cần sợ, ta đã đến đây nhiều lần rồi, mặc dù có cảm giác bị theo dõi, nhưng chỉ có vậy thôi, đợi vào đến ngôi mộ bên dưới thì cảm giác này sẽ biến mất.
- Trong lịch sử, tộc Cùng Kỳ đã sản sinh ra một số kỳ tài Độ Kiếp kỳ, bọn họ đều đến mộ Cùng Kỳ để xem có thực sự có Cùng Kỳ thượng cổ, tổ tiên của bọn họ đang ngủ say ở đó không, nhưng kết quả đều là không thu hoạch được gì, bọn họ đều nói rằng tu vi của Cùng Kỳ thượng cổ còn cao hơn bọn họ rất nhiều, những đứa con bất hiếu như bọn họ không có tư cách tìm hiểu tình hình của tổ tiên.
Trong yêu tộc, Hợp Thể kỳ được gọi là Yêu Vương, Độ Kiếp kỳ được gọi là Yêu Hoàng, tộc Cùng Kỳ đã sản sinh ra một số Độ Kiếp kỳ, điều này có nghĩa là đã sản sinh ra một số Yêu Hoàng, đây là một con số vô cùng khủng khiếp.
Tộc Cùng Kỳ được coi là đỉnh phong của ‘hổ yêu’ , danh tiếng của bọn họ thậm chí còn truyền đến Trung Ương đại lục, còn sản sinh ra thành ngữ ‘hổ mọc thêm cánh’, có thể thấy được sự hùng mạnh của tộc Cùng Kỳ.
- Theo lời thừa nhận của một số Yêu Hoàng Cùng Kỳ, Cùng Kỳ thượng cổ là sự tồn tại mạnh nhất được tộc Cùng Kỳ công nhận. -
Lục Dương: - ...
Tam sư tỷ đừng nói nữa, ta sợ sau khi ngươi biết được sự thật sẽ mắng chửi tiên nhân, tăng thêm độ khó khi Độ Kiếp.
Ứng Thiên Tiên, ngươi đúng là biết gây chuyện.
- Ứng Thiên Tiên đã nói, sống trên đời, không chỉ chú trọng đến danh tiếng khi còn sống, mà còn phải chú trọng đến danh tiếng sau khi chết, vì vậy mới nghiên cứu ra loại trận pháp này, để lại truyền thuyết cho hậu thế.
- Ngoài Cùng Kỳ ra, hắn hẳn cũng đã thiết lập hệ thống trận pháp này ở mộ tổ của các chủng tộc như Côn Bằng, Thao Thiết, Chu Tước, không xây dựng nhiều, xây dựng nhiều sẽ không làm nổi bật được sự bí ẩn.
Trận pháp đã trải qua ba mươi vạn năm mà không bị hỏng, còn có thể dọa người, có thể thấy chất lượng trận pháp do Ứng Thiên Tiên chế tạo cao đến mức nào, đổi một góc độ khác mà nói, có thể thấy hắn để tâm đến chuyện này đến mức nào.
- Hơn nữa, vì muốn tạo thành truyền thuyết, không thể để hậu thế biết được sự thật, chuyện trận pháp trong mộ đã bị che giấu, trở thành bí mật.
Từ biểu hiện không dám đến gần mộ của tộc Cùng Kỳ có thể thấy, trận pháp thực sự đã trở thành bí mật.
... Ứng Thiên Tiên cũng khá là thích giúp đỡ người khác.
Lục Dương lục lọi trí nhớ để tìm kiếm những từ ngữ khen ngợi Ứng Thiên Tiên, giảm bớt nguy hiểm khi Độ Kiếp.
- Cũng không phải là giúp đỡ người khác, ngươi nghĩ mà xem, lão Cùng Kỳ cũng được, lão Côn Bằng cũng vậy, đều là yêu tộc thượng cổ trong miệng các ngươi, pháp lực vô biên đúng không.
- Pháp lực có vô biên đến mấy, có thể lợi hại hơn tiên nhân không, không thể đúng chứ?
- Lão Cùng Kỳ bọn họ càng thần bí, chẳng phải càng có thể làm nổi bật sự hùng mạnh của Ngũ Tiên thượng cổ của chúng ta sao?
Tiên tử đừng nói nữa, nếu ngươi nói thêm nữa ta sợ ta thực sự sẽ có ý nghĩ đại bất kính với Ứng Thiên Tiên.
Tương tự như phương pháp rèn luyện ý chí của Mạnh Cảnh Chu, Lục Dương cũng rèn luyện ý chí khi nghe lịch sử thượng cổ.
Ba người tiến vào mộ Cùng Kỳ, cảm giác bị theo dõi quả nhiên biến mất không thấy, áp lực trong lòng giảm mạnh.
- Đây là......
Bên trong mộ Cùng Kỳ có rất nhiều bức bích họa, phần lớn các bức bích họa đã bị thời gian tàn phá, đều trở nên đổ nát không chịu nổi.
Sơn dùng để vẽ bích họa có giá trị không hề nhỏ, nói là một giọt ngàn vàng cũng không quá đáng, mặc dù vậy, bích họa cũng đã không chịu nổi sự bào mòn của thời gian, biến thành bộ dạng như vậy, có thể thấy tộc Cùng Kỳ, mộ Cùng Kỳ đã tồn tại lâu đời đến mức nào.
Lục Dương nhìn thấy trên bức bích họa có một con Cùng Kỳ nhỏ, lông ướt đẫm, rõ ràng là vừa rồi sinh ra, sau đó con Cùng Kỳ nhỏ này chạy về phía trước, dần dần lớn lên, đến thời kỳ đỉnh phong, dần dần già đi, lông rụng, cơ thể gầy gò, hướng đến cái chết.
Điểm cuối của cái chết, chính là mộ Cùng Kỳ.
Trên bức bích họa còn mô tả nhiều sự kiện lịch sử trọng đại của tộc Cùng Kỳ, điều này được tộc Cùng Kỳ coi là vinh quang, phải luôn ghi nhớ.
Trên bích họa, có một dòng chữ thượng cổ: Cái chết không phải là điểm kết thúc, Ta đã nhìn thấy một cuộc đời huy hoàng của các ngươi.
- Đây là chữ do Cùng Kỳ thượng cổ để lại, được tộc Cùng Kỳ coi là trụ cột tinh thần, chính vì vậy, tộc Cùng Kỳ không sợ chết, nhìn rất thoáng.
Tam sư tỷ quả nhiên là học giả khảo cổ chuyên nghiệp, đối với các nền văn hóa khác nhau của yêu tộc đều rất am hiểu.
- Câu nói này không phải cũng do Ứng Thiên Tiên viết chứ?
- Không phải, đây là do lão Cùng Kỳ tự do phát huy, Ứng Thiên Tiên lại không thể giúp tất cả bọn họ nghĩ một câu, dễ nảy sinh tính đồng nhất, bị người ta nhìn ra sơ hở.
Ứng Thiên Tiên làm việc rất nghiêm túc và chu đáo.
- Sư tỷ, cứ điểm mà ngài nói ở đâu?
- Sắp đến rồi, sắp đến rồi.