Đồng tử của mọi người rung động, mỗi câu nói của Khương Liên Y đều tiết lộ một bí mật thời thượng cổ, hơn nữa còn khiến người ta kinh ngạc hơn.
Khương Liên Y và Lục thiếu giáo chủ lại là quan hệ sư huynh muội?
- Hắn là sư huynh của ngươi?!
Chu Thiên càng thêm mơ hồ, sao ta lại không gặp người này ở thời thượng cổ?
Khương Liên Y nhếch mép cười lạnh:
- Ngươi không gặp được mà thôi, Tứ tiên đều đã gặp hắn rồi.
Lời này không sai, Tứ tiên thời thượng cổ đều đã từng nhìn thấy Lục Dương qua thông đạo thời gian, chỉ là chỉ nhìn thấy một cái bóng, không nhìn rõ mặt.
- Ta và Lục sư huynh cùng bái dưới trướng Đậu Thiên Tôn, đương nhiên là quan hệ sư huynh muội!
Lục Dương: - ...
Liên Y tiền bối, ta biết Chu Thiên tiền bối bắt nạt Phượng tộc, ngài không nhìn nổi, muốn đánh nhau với hắn, nhưng ngài có thể đừng kéo ta vào không?
- Thế thì không thể giải quyết ổn thỏa rồi?
Sắc mặt Chu Thiên cũng trầm xuống, cùng là Bán Tiên, Khương Liên Y không nể mặt như vậy, còn tưởng rằng mình sợ nàng sao?
Bản thân chỉ là không muốn gây chuyện, không có nghĩa là mình sợ nàng.
Ba mươi vạn năm trôi qua, bản thân đã không còn như xưa.
- Thập tướng ở đâu!
Chu Thiên quát lớn.
- Có!
Mười yêu vương Độ Kiếp kỳ đồng loạt bước lên một bước, tùy ý giải phóng uy áp, kinh thiên động địa, trời đất biến sắc, khí thế kinh người.
Bản thân là người đứng đầu dưới Bán Tiên, cộng thêm mười yêu thú Độ Kiếp kỳ, đội hình này có thể nói là Bán Tiên vô địch, hắn không tin không bắt được một Khương Liên Y.
Nếu có thể đánh bại Khương Liên Y, thì có thể thuận lý thành chương khống chế nàng.
Đến lúc đó, vấn đề chính thống được giải quyết, vấn đề chiến lực được giải quyết, vấn đề lập uy được giải quyết, mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng.
Khương Liên Y, đây là do ngươi tự chuốc lấy.
Đối mặt với đội hình khủng khiếp như vậy, Khương Liên Y cười nhẹ, không mấy để ý.
- Đúng vậy, mười Độ Kiếp kỳ cùng ngươi ra tay, cho dù là Tiểu Linh đến cũng không phải là đối thủ của ngươi.
- Chỉ tiếc đối thủ của ngươi là ta.
Khương Liên Y tuy đang cười, nhưng trong mắt không có một chút ý cười nào:
- Chu Thiên, ngươi có quên mất điều gì không?
- Ngươi và ta cùng là đạo quả mạnh được yếu thua hình thức ban đầu, trận chiến giữa ngươi và ta, không phải so sánh xem ai đông người hơn ai chiếm ưu thế.
Đồng tử của Chu Thiên đột nhiên co lại, một dự cảm không lành quanh quẩn trong lòng.
Chỉ thấy Khương Liên Y giơ tay ngọc ngà lên, nhẹ nhàng búng một cái.
Bốp.
Dấu ấn chủ tớ khống chế mười yêu vương Độ Kiếp kỳ biến mất.
Đại yêu Độ Kiếp kỳ phát hiện ấn ký chủ tớ biến mất, vội vàng lui lại tránh xa chiến trường.
Tham gia chiến đấu giữa bán tiên, chết cũng không biết chết như thế nào.
Hơn nữa, cho dù đánh bại được Khương Liên Y, nếu Kỳ Lân Tiên xuất hiện thanh toán thì phải làm sao?
Chu Thiên Chí Tôn dù mạnh đến đâu cũng không thể mạnh hơn tiên nhân.
Cũng có người thực sự trung thành với Chu Thiên, nếu thắng thì đó chính là công lao theo rồng, tiền đồ vô lượng.
Trưởng lão tộc Đế Giang tất nhiên trung thành với Chu Thiên, Chu Thiên là Cổ Tổ, xét về tình về lý hắn đều phải ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa, hắn còn dẫn sói vào nhà, mời đến Thiên Đình giáo thực sự, sau khi tính sổ, hắn là người đầu tiên không thoát được.
Bây giờ lập công chuộc tội còn kịp.
Lão tổ Cửu Anh tộc và tộc trưởng Đào Ngột tộc đều cho rằng đây là một cơ hội, bọn họ là người đầu tiên và thứ hai đầu quân cho tộc Đế Giang, là châu chấu trên cùng một sợi dây.
Ba vị đại yêu dùng thần thức giao lưu trong chốc lát, xác định suy nghĩ của nhau, quay người muốn đi hỗ trợ Chu Thiên.
Bỗng nhiên trên đỉnh đầu tối sầm lại, ba bóng đen khổng lồ bao trùm.
- Ba vị, định đi đâu vậy?
Trưởng lão tộc Đế Giang ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào ba bóng đen khổng lồ, từ kẽ răng phun ra lai lịch.
- Khương Minh Tử!
Tổ tiên của Long tộc Đông Hải, Long tộc Yêu vực, Phượng tộc ba tộc nghênh chiến.
Trưởng lão tộc Đế Giang quay đầu, cầu cứu bảy vị đại yêu Độ Kiếp kỳ khác, nhưng bảy vị đại yêu này như không nghe thấy gì, làm ngơ, tỏ rõ thái độ muốn giữ trung lập.
Dù sao bất kể bên nào thắng hay thua, pháp không trách chúng, sẽ không thanh toán họ, không cần thiết phải dấn thân vào vũng nước đục này.
Hơn nữa, bọn họ bị Chu Thiên cưỡng chế khống chế, trong lòng không ít oán khí, hy vọng Khương Liên Y có thể thắng.
- Đồ khốn kiếp.
Trưởng lão tộc Đế Giang còn không nhận ra tâm tư của bọn họ, trong lòng thầm mắng.
- Gào ——-.
Tổ tiên Long tộc Yêu vực ra tay trước, hóa thành một con thanh long vạn trượng, hóa mây thành mưa, hóa mưa thành nước, giết tới trưởng lão tộc Đế Giang.
Tổ tiên Long tộc Đông Hải nhắm vào lão tổ Cửu Anh tộc, từ giới chỉ trữ vật phóng xuất ra nước biển vô tận, hòa làm một với nước biển, hóa thành thần long trong biển, khủng khiếp đến cực điểm, một vuốt có thể cào nát núi non.
Cửu Anh tộc là điểm cuối của Xà tộc, long xà khởi lục (rồng rắn lên cạn(, hai tộc từ xưa đã tranh đấu với nhau.
Khương Minh Tử lấy ra đại kỳ, mặt cờ mở ra, lộ ra bức họa Phượng Minh Kỳ Sơn, đây là một trong những Ngũ Đức Đại Kỳ do Cổ Tổ lưu lại, là một trong những chí bảo tối cao của Phượng tộc.
Trước đây hắn lo người khác thèm muốn bảo vật, giấu giếm không dám dùng, giờ Cổ Tổ đã trở về, lúc này không dùng thì còn đợi đến bao giờ!