Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 987 - Chương 987: Ngự Kiếm Phi Hành (2)

Chương 987: Ngự kiếm phi hành (2) Chương 987: Ngự kiếm phi hành (2)

Theo phi xa (xe bay) mà Lục Dương phát minh phổ cập, càng ngày càng nhiều tu sĩ thích pháp bảo giao thông mới lạ này, an toàn có bảo hộ, cho dù xung đột nhau trên bầu trời, khí nang an toàn trong xe cũng có thể cam đoan sinh mệnh an toàn, dùng tốt hơn nhiều so với phi kiếm trước kia.

Trên bầu trời ngoại trừ thường gặp phi chu ra, tỉ lệ sử dụng phi xa đang lên cao theo từng năm.

Phi xa là đồ vật mới mẻ, đối với đại đa số tu sĩ mà nói tương đối hiếm thấy, chợt có tu sĩ ngoảnh lại, bị phi xa phiêu dật bay qua hấp dẫn.

Ngày hôm nay, pháp bảo giao thông càng thêm hấp dẫn ánh mắt hơn phi xa bay qua trên không trung, dẫn tới hành khách trên phi chu liên tiếp ghé mắt.

Đó là một pháp bảo dài ước chừng hai mét năm, bề rộng chừng một mét năm, cao chừng một mét năm, xe thiết kế mở mui, không gian bên trong rộng lớn, tu sĩ bất kể là đứng đấy ngồi, ngồi xổm hay là nằm đều có thể, bề ngoài màu nâu xám lộ ra điệu thấp mà tôn quý, vết tích bề ngoài lồi lõm bất bình hiển lộ ra năm tháng ăn mòn, cũng hiển lộ ra món pháp bảo này có lịch sử lâu đời, sừng sững không ngã dù bị tuế nguyệt ăn mòn.

Tẩy Kiếm trì đang chở Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu bay về mục đích, hai người riêng phần mình nằm ở một bên ao nước khác.

- Đây chính là ngự kiếm phi hành ngươi nói?

- Vỏ kiếm có phải một bộ phận của kiếm hay không?

- Đúng thế.

- Tác dụng của vỏ kiếm có phải để trường kiếm đưa vào, thuộc về một loại vật chứa hay không?-

- Đúng thế.

- Tác dụng của tẩy Kiếm trì có phải để trường kiếm vào hay không, cũng thuộc về một loại vật chứa?

- Đúng thế.

- Thế Tẩy Kiếm trì có phải chẳng khác nào vỏ kiếm hay không?

- Đúng thế.

- Vậy Tẩy Kiếm trì có phải một bộ phận của kiếm hay không?

- Đúng thế.

- Vậy ta ngự Tẩy Kiếm trì phi hành, trên bản chất có phải chính là ngự kiếm phi hành hay không?

Mạnh Cảnh Chu: - ...

Ngươi nói thật có đạo lý.

- Ngươi khoan hãy nói, đây quả thật là càng dễ chịu hơn ngự kiếm phi hành phổ thông.

Mạnh Cảnh Chu duỗi lưng một cái, thoải mái muốn đánh ngủ gật, thừa nhận tính chính xác trong lời nói của Lục Dương.

Cân nhắc đến ảnh hưởng thuần phong mỹ tục, Lục Dương cũng không bỏ ao nước vào, ngâm trong bồn tắm trước mặt mọi người không phải rất lịch sự.

Một chiếc phi chu chạy qua, một tên hài đồng trên phi chu nắm tay một nữ tu, chỉ vào hai đại ca ca nằm ở trong ao, phát ra âm thanh non nớt.

- Mẫu thân, đó là pháp bảo gì thế?

Nữ tu tranh thủ thời gian lôi kéo hài tử tiến vào khoang thuyền nghỉ ngơi.

Đang lúc Lục Dương hưởng thụ ngự kiếm phi hành đặc hữu của kiếm tu, một tên quan sai mặc quan phục ngăn hai người lại, biểu lộ nghiêm túc, nâng tay phải lên, ngừng Tẩy Kiếm trì lại.

- Đình chỉ phi hành.

- Quan gia có chuyện gì?

Lục Dương đứng ra từ bên trong Tẩy Kiếm trì, một mặt không hiểu, nhìn kiểu dáng chế phục mà quan saiđang mặc, nên thuộc về một loại quan lại phụ trách quản lý trật tự không trung.

Nhưng hắn không rõ ràng mình tại sao lại bị ngăn cản.

Pháp bảo mới lạ không được bay lên trời, giống như cũng không có điều quy định này.

Uống rượu phi hành?

Hai người cũng không uống rượu.

- Các ngươi quá tải.

Lục Dương: - ...

Mạnh Cảnh Chu: - ...

- Ai điều khiển món pháp bảo này?

- Ta.

Lục Dương nói.

- Tu vi gì?

- Nguyên Anh kỳ.

Quan sai cúi đầu viết hóa đơn phạt:

- Luật pháp quy định lúc ngự kiếm phi hành chỉ có gánh chịu một người, người vi phạm, tiền phạt cơ sở năm mươi đến một trăm linh thạch, người tu vi cao tỉ lệ tiền phạt càng cao, nếu có chuyện khẩn cấp, cứu giúp hay các loại tình huống đặc thù thì ngoại trừ.

- Ngươi là Nguyên Anh kỳ, biên độ tiền phạt từ năm ngàn đến một vạn linh thạch, nhìn thái độ của ngươi không tệ, dựa theo quy định, tiền phạt năm ngàn linh thạch, có ý kiến gì không?

- Chờ một chút, cái này của ta thuộc về ngự kiếm phi hành?.

Quan sai gật đầu, thần sắc như thường:

- Vỏ kiếm có phải một bộ phận của kiếm hay không?

- Phải.

- Tác dụng của vỏ kiếm có phải để trường kiếm đưa vào, thuộc về một loại vật chứa hay không?

- Phải.

- Ngươi đây là Tẩy Kiếm trì a?

- Phải.

- Tác dụng của tẩy Kiếm trì có phải để trường kiếm vào hay không, cũng thuộc về một loại vật chứa?

- Phải.

- Thế Tẩy Kiếm trì có phải chẳng khác nào vỏ kiếm hay không?

-... Đây đây quan gia ngươi đừng nói nữa, ta nhận phạt.

Lục Dương tự nhận không may, dùng cái mông đoán đều có thể đoán được lời tiếp theo mà quan sai muốn nói là gì.

- Ký tên đi.

Quan sai kéo xuống hóa đơn phạt, đưa cho Lục Dương.

- Vân vân.

Mạnh Cảnh Chu kéo Lục Dương lại.

Năm ngàn linh thạch không nhiều, nhưng Mạnh Cảnh Chu cảm thấy bọn hắn đi ra kiếm tiền, tiền này còn chưa có kiếm được đã trước hết nộp phạt, không quá may mắn, chủ động đứng ra cầu xin tha thứ cho Lục Dương.

- Quan gia, ngươi nhìn huynh đệ của ta lần đầu tiên ngự kiếm phi hành, không hiểu quy củ, chúng ta còn là đệ tử Vấn Đạo tông, ngươi nhìn có thể dàn xếp một chút hay không?

Quan sai nghe được hai người là đệ tử của Vấn Đạo tông, ánh mắt kinh ngạc, thái độ rõ ràng không giống:

- Các ngươi thật là người của Vấn Đạo tông?

- Cái này còn có thể là giả?

Mạnh Cảnh Chu lấy ra ngọc bài thân phận của mình, làm rõ thân phận.

Quan sai thu hồi hóa đơn phạt, để cho hai người nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ gặp quan sai một lần nữa viết một phần hóa đơn phạt mới, đưa cho Lục Dương:

- Cấp trên đã thông báo, tiền phạt của đệ tử Vấn Đạo tông cần tăng gấp bội, tiền phạt hiện tại là một vạn linh thạch.

Bình Luận (0)
Comment