- Nếu ta nhớ không nhầm thì Thích Thiền sư huynh hẳn là đang ở lò giết mổ mới đúng?
Thạch Thiền nhẹ nhàng lắc đầu:
- Vốn là ta ở đây, nhưng ba tháng trước, có một nhà hàng gọi là quán đồ nướng Một Lần Nữa đã mua lại lò mổ của chúng ta. Người ở quán đồ nướng nghe được thân phận của bần tăng, liền sa thải ta.
Lục Dương thầm nghĩ, có lẽ là sợ Thích Thiền phát hiện ra quán nướng của Cửu U giáo.
Dù sao thì ma giáo chúng ta và tiên môn các ngươi cũng không đội trời chung.
- Nhưng cũng không sao, bần tăng vốn cũng định đi, vừa lúc bần tăng ngộ ra ý nghĩa của câu ‘Buông hạ đồ đao, lập địa thành Phật’, thành công phá vỡ Kim Đan thành Nguyên Anh, bước vào Nguyên Anh kỳ.
Ba người vừa nói chuyện vừa đi về phía thành.
Đại Hạ không có lệnh giới nghiêm, cho dù là ban đêm, trong thành vẫn náo nhiệt phồn hoa, ba người cất áo choàng đen, để lộ trang phục thường ngày, không hề nổi bật trong đám đông.
Lục Dương thuận miệng hỏi:
- Vậy sao ngươi lại đến chợ đen, không phải là không có linh thạch sao?
Chẳng lẽ trong chợ đen còn có thể đi khất thực sao?
Thích Thiền mỉm cười:
- Tố cáo thì sẽ có mà.
Nói đến đây, giọng điệu của Thích Thiền có chút tiếc nuối:
- Lúc đầu bần tăng tưởng là loại chợ đen ma đạo bán linh hồn, đáng tiếc là đi một vòng mới phát hiện ra chỉ là chợ đen trốn thuế.
- Lúc sư phụ còn nói được đã từng nói với ta, loại chợ đen này là do quan phủ mặc nhận, không nên tố cáo.
- Mặc dù không thể tố cáo chợ đen, nhưng có thể gặp được hai vị sư huynh trong chợ đen, đã là một thu hoạch không nhỏ rồi.
- Thật là bần tăng ngu muội, không liên hệ được máu tráng dương với Mạnh sư huynh, sư huynh Vấn Đạo tông đã từng nói với ta, Mạnh sư huynh là thiên tài tu luyện hiếm có, đạo tâm kiên định như sắt, vì để trở nên mạnh mẽ mà không gần nữ sắc.
- Mạnh sư huynh tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, máu có tác dụng tráng dương, cũng là lẽ thường.
- Vậy ngươi muốn lấy máu của lão Mạnh để làm gì, chẳng lẽ là có người trong lòng?
- Lục sư huynh nói đùa rồi, bần tăng là người xuất gia, người xuất gia làm sao có thể có người trong lòng được.
- Bần tăng muốn thông qua việc luyện hóa máu thuần dương, rèn luyện tâm cảnh đến cảnh giới ngồi hoài không loạn.
Thích Thiền dừng bước, duỗi tay phải ra, chỉ vào thanh lâu bên cạnh đang làm ăn phát đạt, mỉm cười nhạt nhẽo:
- Đây chính là nơi bần tăng rèn luyện tâm cảnh.
- Khi có một người phụ nữ xinh đẹp ngồi trong lòng, tâm trí ngươi vẫn bình tĩnh như thiền định. Chỉ khi ngươi coi nàng như một hồng phấn khô lâu, ngươi mới có thể đạt được trạng thái tinh thần tuyệt dôid.
- Nghe nói sư phụ của Lục sư huynh là Bất Ngữ Đạo nhân chính là tu sĩ tu hành trong cõi hồng trần, chắc hẳn Lục sư huynh rất quen thuộc với phương pháp tu hành trong cõi hồng trần, hẳn có thể hiểu được cách làm của bần tăng.
Thực ra Lục Dương muốn nói rằng lão sư phụ của mình thường tu hành hồng trần ở đại lao, không phải ở nơi tốn tiền như thế này, nhưng nói như vậy thì có hại đến thanh danh sư môn, nên không cần giải thích.
Mọi người đều là đệ tử tiên môn, vài giọt máu thôi, không đáng giá bao nhiêu, Mạnh Cảnh Chu hào phóng, trực tiếp tặng cho Thích Thiền hai mươi giọt.
Nguyên Anh kỳ bình thường, một giọt máu đã có hiệu quả, với một thiên tài Nguyên Anh kỳ như Thích Thiền, một hai giọt máu không có tác dụng, muốn thì phải một hơi uống hai mươi giọt.
Thích Thiền cảm nhận được dương khí trong máu, chắp tay, hơi cúi đầu:
- Thích Thiền xin cảm tạ hai vị sư huynh.
Thích Thiền cũng không khách sáo, trực tiếp nuốt trọn hai mươi giọt máu.
- Quả nhiên có hiệu quả.
Mắt Thích Thiền sáng lên, hiệu quả máu của Mạnh sư huynh còn mạnh hơn nhiều so với dự kiến của hắn, cơ thể đã có phản ứng, đây là cảm giác chưa từng có trước đây.
Hắn thấy không thể kìm nén được máu của Mạnh Cảnh Chu, liền đi thẳng đến lầu xanh, vẻ mặt hờ hững, thoát tục.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu cũng không biết Thích Thiền sẽ ở lầu xanh bao lâu, đành phải đợi ở quán rượu nhỏ bên cạnh.
Vừa hay đếm tiền kiếm được tối nay.
- Một trăm năm mươi vạn linh thạch, năm mươi vạn linh thạch, mười vạn linh thạch...... Tổng cộng là hai trăm ba mươi vạn linh thạch!
Mạnh Cảnh Chu cười tươi như hoa, lần đầu tiên kinh doanh đã kiếm được nhiều tiền như vậy, xem ra hắn rất có năng khiếu kinh doanh.
Tuy nhiên, việc kinh doanh này không thể làm liên tục, máu bán ra tối nay không phải tùy tiện nhỏ ra từ cơ thể, mà là đã trải qua áp súc, luyện hóa, để đạt được loại máu tương tự như tinh huyết.
Hắn phải nghỉ ngơi vài ngày mới có thể luyện hóa mẻ thứ hai.
- Nhưng ta có thể chứng minh mình kiếm tiền được rồi, cần gì phải bán máu mãi.
Hai trăm ba mươi vạn linh thạch, tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không thể lấy ra nhiều như vậy cùng một lúc.
- Nào, chia cho ngươi một nửa.
Mạnh Cảnh Chu cười híp mắt đẩy một nửa nhẫn trữ vật cho Lục Dương, mặc dù tên chó Lục Dương này nói lời quảng cáo không mấy êm tai, nhưng cũng giúp ích rất nhiều, trong quá trình bán máu sau này cũng có tác dụng, chia linh thạch là nên làm.
Lục Dương không từ chối, nhận lấy số linh thạch này.
Hai người vừa uống nước miễn phí vừa tán gẫu, mặc kệ ánh mắt giận dữ của ngươi chủ quán rượu.
- Thích Thiền có nên ra ngoài không?
Đang nói chuyện, Thích Thiền thản nhiên bước ra khỏi lầu xanh, vẻ mặt vẫn như lúc vào lầu xanh, không vui không buồn.
Lục Dương vẫy tay, ra hiệu cho Thích Thiền qua đây.
- Rèn luyện tâm cảnh thế nào rồi?
Thích Thiền cười nhạt: - Rèn luyện thất bại rồi.