Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 196

"Tạ tiểu thư thưởng!"

Mấy tỳ nữ cười hì hì lấy bạc đi, Hà Uyển lại đổi ý, ho nhẹ một tiếng:

"Trở về, hai lượng bạc này ngay cả mua đồ ăn vặt cũng không đủ, từ trong tráp của ta lấy cái khác đi."

Tỳ nữ nén cười cất hai lượng bạc đi, một lần nữa ở trong tráp bạc cầm một chút. Hai lượng bạc có thể mua một bao điểm tâm lớn, nơi nào là không đủ, rõ ràng là tiểu thư luyến tiếc tiêu —— tiền này tuy ít, ý nghĩa lại không giống nhau nha, là Trình giải nguyên giúp tiểu thư thắng trở về.

Trình Khanh trở thành Giải Nguyên, ảnh hưởng tuyệt đúng không chỉ hôn sự của ba tỷ tỷ.

Nàng là Giải Nguyên thứ hai thư viện Nam Nghi dạy ra.

Thư viện Nam Nghi ở trong tỉnh là hoàn toàn nổi danh, nghĩ đến quý sau khảo thí nhập học, nhân số ghi danh không biết sẽ tăng bao nhiêu lần.

Huyện Vĩnh Dương liền kề huyện Nam Nghi cũng không sai biệt lắm buổi chiều được đến tin tức.

Tin mừng nói bổn huyện trúng mấy cử nhân, cũng nói tân khoa Giải Nguyên là ai.

Bốn chữ "Trình Khanh Nam Nghi", giống như búa tạ, đ.ấ.m ở trong lòng Tề gia.

Trình Khanh thành Giải Nguyên, Tề Duyên Tùng lại thi rớt.

Hắn là tháng 5 năm nay vừa mới trúng tú tài ——sau khi cùng Trình Tuệ từ hôn, Lý tri huyện huyện Nam Nghi ngại Tề Duyên Tùng phẩm hạnh không tốt, phán hôn thư của Tề Duyên Tùng và Trình Tuệ trở thành phế thải, còn nói nếu Tề Duyên Tùng ở trong khu vực hắn quản lý, vậy mơ tưởng khảo trúng tú tài.

Lý tri huyện không phải tùy tiện nói nói, lập tức soạn một phong thư cho tri huyện huyện Vĩnh Dương, mọi người đều là đồng liêu, chút việc này tính gì.

Tề gia ở huyện Vĩnh Dương cũng nổi danh.

Đáng tiếc tới lứa này, một người xuất sĩ đều không có, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn huyện tôn bổn huyện khó xử Tề Duyên Tùng, Tề gia không thiếu đưa tiền cho huyện tôn, huyện tôn lại vẫn đè nặng Tề Duyên Tùng dự thi—— Tề gia cũng ngốc, trong nhà không người làm quan, đỉnh thanh danh có tiền, có người làm quan nào không nghĩ bóp một chút?

Người ta đang lo không có cớ, Tề gia chính mình muốn đưa bạc đi chuẩn bị, vốn dĩ tri huyện huyện Vĩnh Dương còn không nhất định phải cho Lý tri huyện mặt mũi, Tề gia biết điều như vậy, tri huyện huyện Vĩnh Dương cười nở hoa.

Hàng năm thu bạc của Tề gia, hàng năm không cho Tề Duyên Tùng dự thi.

Tề Duyên Tùng không thi được vào thư viện Nam Nghi, chỉ có thể vào huyện học của huyện Vĩnh Dương, tri huyện Vĩnh Dương rất là "Chiếu cố" công tử Tề gia đưa bạc cho hắn, khi thị sát huyện học nhìn kỹ văn chương của Tề Duyên Tùng, nói hắn hỏa hậu không đủ, cần phải chờ tiếp.

Tri huyện Vĩnh Dương tưởng kiếm thật nhiều bạc từ Tề gia, nhưng cũng nói thật, người ta tham là tham, công danh vẫn là chính mình khảo ra được, trình độ kia chẳng lẽ còn không chỉ điểm được một người chưa công danh sao, Tề Duyên Tùng là người nóng nảy, sách cũng đọc cái biết cái không, cũng chỉ có kỹ nữ thanh lâu mới có thể trái lương tâm khen hắn có tài hoa.

Năm nay, Lý tri huyện đã thăng chức rời đi, tri huyện Vĩnh Dương cũng không có cớ gì lại áp Tề Duyên Tùng, liền cho Tề Duyên Tùng đi dự thi.

Tề Duyên Tùng vừa đi, thấp thấp trúng tú tài.

Thật khó lường!

Khi chưa có gì đã muốn tìm nhạc gia đắc lực, hiện giờ thật vất vả thành tú tài, soi gương tự chiếu, cảm thấy chính mình tướng mạo tài học, xứng công chúa thì khả năng kém một chút, xứng với quận chúa, huyện chúa lại là đủ.

Nhưng mà cũng không có quý nữ tới tìm Nhị công tử thổ lộ.

Trình Tuệ cố nhiên là bị chậm trễ việc hôn nhân, Tề Duyên Tùng cũng không quá tốt.

Huyện Nam Nghi lại không xa, chuyện Tề gia bỏ đá xuống giếng từ hôn, người huyện Vĩnh Dương sao không biết?

Đừng nói gia đình giàu có gả nữ nhi, ngay cả nông hộ ở nông thôn gả nữ nhi, còn muốn hỏi thăm gia phong nhà trai —— thư từ hương diễm giữa Tề nhị công tử và danh kỹ truyền tụng không dứt, gia đình giàu có lại không ngốc, vì sao phải gả nữ nhi cho người như vậy?

Không tìm được nhạc gia đắc lực, Tề Duyên Tùng không phải không có hối hận.

Đặc biệt là nghe nói dượng Trình Tri Viễn sửa lại án xử sai được truy phong, biểu đệ Trình Khanh kia trúng tiểu tam nguyên, ngay cả Liễu thị dượng tục huyền cũng có cáo mệnh tứ phẩm cung nhân…… Khi đó, Tề Duyên Tùng cũng hối hận.

Sớm biết vậy cứ chờ thêm một chút, dượng tuy rằng đã chết, biểu đệ kia nhìn còn có thể xoay người.

Đây là thứ nhất.

Thứ hai là cáo mệnh của Liễu thị, người Tề gia đều cảm thấy triều đình hẳn nên truy phong Tề thị đã qua đời, mà không nên đem cáo mệnh tứ phẩm cung nhân cho Liễu thị!

Hoàng đế là nghĩ như thế nào, đương nhiên không cần giải thích cho người Tề gia, bọn họ cũng chỉ nhà mình đóng cửa lại nói một câu.

Tề Duyên Tùng năm nay trúng tú tài có hơi chút bành trướng, lập tức liền báo danh tham gia thi hương năm nay.

Kia đương nhiên là không trúng.

Hắn ra khỏi trường thi trong lòng một phần nắm chắc trúng cử đều không có, lại ngượng ngùng lưu tại phủ thành xem Trình Khanh phong cảnh, không chờ yết bảng liền điệu thấp trở về huyện Vĩnh Dương.

Tề Duyên Tùng nghĩ đến Trình Khanh hẳn là sẽ trúng cử, lại không nghĩ rằng Trình Khanh thắng cả Đổng Kính Thu thi họa song tuyệt, trở thành tân khoa Giải Nguyên!

Giải Nguyên 16 tuổi, đây là nhạc gia đắc lực mà Tề Duyên Tùng muốn!

Nhạc phụ không đáng tin cậy, hắn lại không ngại dựa vào đệ đệ của thê tử.

Tề Duyên Tùng sờ sờ mặt của chính mình.

Tuệ biểu muội đã qua tuổi hai mươi, đến nay không hứa gả cho người ta, nếu hắn hiện tại chạy tới Trình gia cầu thân, chỉ trời thề nói chính mình không nạp thiếp không đi nhà thổ, người Trình gia đại khái sẽ tha thứ cho hắn đi?

Hắn cưới Tuệ biểu muội là thân càng thêm thân.

Hắn cũng không chê Tuệ biểu muội đã hai mươi tuổi!

……

Tai Trình Khanh có hơi chút hồng.

Không phải bị người nhắc mãi.

Là nàng đang tham gia Lộc Minh Yến.

Làm kim khoa Giải Nguyên, Trình Khanh ở Lộc Minh Yến không tránh được bị kính rượu.

Trình Khanh và chư vị tân khoa cử không chỉ có cùng tuần phủ đại nhân hưởng thụ Lộc Minh Yến, còn thoải mái chè chén, cùng ngâm thơ đối câu thi triển tài học.

Trình Khanh làm thơ không giỏi, đã bị rót rất nhiều rượu.

Đổng Kính Thu nhìn thấy liên tục lắc đầu.

Cho nên Trình Khanh cũng chỉ biết dự thi, lục nghệ của quân tử đều không học?

Bại bởi cá nhân như vậy, Đổng Kính Thu cũng thực bất đắc dĩ.

Ngẫm lại đối phương khả năng đem mọi tinh lực đều đầu nhập đến trúng khoa khảo, có thể làm Giải Nguyên giống như cũng miễn cưỡng nói được.

Đổng Kính Thu không rối rắm, hắn nhìn Trình Khanh đã có men say, cũng rót cho Trình Khanh một chén rượu. Sau đó Đổng Kính Thu bị người kêu đi, có người đề nghị Đổng Kính Thu vẽ lại Lộc Minh Yến đêm nay, được đến tuần phủ đại nhân tán đồng, Đổng Kính Thu cũng không thể từ chối.

Đêm nay, Trình Khanh kết bạn với rất nhiều người, rượu cũng uống không ít.

Ngày hôm sau trên xe ngựa trở lại Nam Nghi nàng rượu đều còn chưa tỉnh, thẳng đến ngũ phòng gặp Ngũ lão gia và Lý thị, Lý thị nói phải làm mai cho đại nương tử, Trình Khanh lập tức liền tỉnh rượu:

"…… Ngài nói làm mai đại tỷ cho ai?!"

"Lão gia xem, Khanh ca đây là cao hứng đến choáng váng sao?"

Lý thị cười cười.

Trình Tuệ cùng tuổi với Dung nương, nhìn thấy Trình Tuệ, bà tổng khó tránh khỏi nghĩ đến Dung nương.

Dung nương tuy rằng không thể tìm được một mối hôn sự tốt, nhưng Trình Tuệ có thể, Lý thị cũng sẽ có vài phần an ủi.

Trình Khanh ngây ra như phỗng, Lý thị lại nói một lần nữa:

"Cháu không nghe lầm, ta nói chính là Đổng gia, Đổng Kính Thu thi họa song tuyệt. Đổng Kính Thu có tài hoa, cũng có ngạo khí, Đổng gia cũng không quá để ý gì khác, chỉ sợ Đổng Kính Thu không vừa ý, tất yếu cần tìm một việc hôn sự ‘ môn đăng hộ đối ’ cho Đổng Kính Thu, nếu cháu không trúng cử, ta cũng không dám bảo đảm mối hôn sự này…… Nào ngờ đứa nhỏ cháu thi hương tranh đua như vậy!"

Lý thị nói liền cười.
Bình Luận (0)
Comment