Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 208

Ban ngày ban mặt, Đổng Kính Thu nghe xong lời này, giống như uống một vò rượu.

Hóa ra Trình tiểu thư là quan tâm hắn nha.

Vèo ——

Mũi tên rời cung, thẳng đến chỗ Tề Duyên Tùng.

Tề Duyên Tùng nháy mắt chảy nước đái, mũi tên kia lại xoa qua gương mặt hắn, một mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t con chim nhạn Tề Duyên Tùng mang đến cầu hôn!

"Trình tiểu thư cầu tình, vậy tạm giữ cái đầu chó của ngươi ở trên cổ, còn không mau cút đi!"

—— hừ, đã sớm thấy con chim nhạn kia không vừa mắt, một mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t mới tốt, Trình tiểu thư đương nhiên chỉ có thể nhận nhạn chính mình đưa tới.

"Tiễn pháp hay!"

Một mũi tên của Đổng Kính Thu b.ắ.n c.h.ế.t chim nhạn, Trình Khanh không tiết kiệm vỗ tay.

Tề Duyên Tùng sợ tới mức đái trong quần, Đổng Kính Thu rốt cuộc nhả ra để hắn đi, Tề Duyên Tùng như được đại xá, hai chân còn đánh run, chạy rất nhanh.

"Thiếu, thiếu gia!"

Mấy hạ nhân gánh lễ cho Tề Duyên Tùng còn bị Tư Nghiên dẫn người chế trụ, Tề Duyên Tùng bỏ xuống hạ nhân Tề gia chỉ lo chính mình chạy trốn, mấy tên hạ nhân vẻ mặt đưa đám.

"Cút cút cút, thiếu gia nhà các ngươi vô dụng, các ngươi cũng không sai biệt lắm, nhớ rõ nâng mấy thứ kia đi, Trình gia cũng không nhặt đồ rách nát!"

Tư Nghiên thấy Trình Khanh không phản đối, cũng thả những người này ra.

Nhóm láng giềng vây xem sau đó mới hồi phục lại tinh thần, tự phát vỗ tay.

Trình Khanh hướng nhóm láng giềng ôm quyền, "Hôm nay Trình gia có việc, liền không chiêu đãi tất cả mọi người, hôm nào lại mời tất cả mọi người uống rượu!"

"Giải Nguyên công quá khách khí."

"Không quấy rầy, Trình gia còn có hỉ sự."

Trình Khanh cũng không nói nhiều, làm động tác "mời" với Đổng Kính Thu.

Hai người vào cửa, nhóm láng giềng đều còn luyến tiếc tản ra.

Có người đếm gánh lễ vật phía sau Đổng Kính Thu.

"Mười tám gánh, hạ sính lễ nhiều như vậy, Đổng gia cũng thật bỏ được."

"Việc hôn nhân này của Trình đại tiểu thư thật tốt."

"Tỷ tỷ của Giải Nguyên công, xứng với Đổng tài tử thi họa song tuyệt!"

"Buồn cười Tề gia kia, ngày xưa bỏ đá xuống giếng, ném việc hôn nhân này, hiện giờ còn muốn gương vỡ lại lành, không nghĩ tới là nước đổ khó hốt."

"Còn không phải sao, bà mối còn nói Tề gia ‘tiểu định’ nguyện ra hai ngàn lượng…… Chẳng lẽ Giải Nguyên công thiếu hai ngàn lượng này?"

Nhóm láng giềng tụ ở bên nhau nói nửa ngày, cuối cùng ra một kết luận: Mặc kệ là Trình đại nương tử có thể gả cho Đổng tài tử, hay là có người đưa nhà đưa ruộng, toàn bởi vì Trình giải nguyên giỏi đọc sách.

Con cháu nhà mình tuổi tương đương với Trình Giải Nguyên vẫn còn đang nỗ lực huyện thí, người so với người muốn tức c.h.ế.t nha.

……

Đổng Kính Thu đi theo Trình Khanh vào cửa.

Một tay đặt ở sau người nhẹ nhàng phát run.

Tuyệt không thừa nhận là sau khi kéo cung b.ắ.n tên bị run.

Ừm, cũng tuyệt không phải do bị con nhạn đầu đàn ngu ngốc kia mổ.

Đổng phu nhân cùng Lý thị, Liễu thị ở đại sảnh ngồi nửa ngày, thấy Trình Khanh và Đổng Kính Thu trước sau tiến vào liền biết sự tình đã giải quyết xong.

Đổng phu nhân không hỏi một tiếng sự tình Tề Duyên Tùng, ngược lại nhẹ nhàng đẩy Đổng Kính Thu.

Đổng Kính Thu bay nhanh nhìn một lần, đại sảnh không có Trình Tuệ, hơi có chút thất vọng.

Cũng chỉ một chút.

Cầu hôn sẽ không được nhìn mặt Trình tiểu thư.

Nhưng có lẽ, Trình tiểu thư đang ở nơi nào đó nhìn trộm.

Tưởng tượng đến khả năng này, Đổng Kính Thu một chút cũng không dám lơi lỏng, dựa theo cổ lễ đưa chim nhạn lên, thỉnh cầu Trình gia gả nữ nhi cho hắn.

Đổng phu nhân đúng lúc trợ công:

"Nhạn này, là Kính Thu đi ngoài thành thân thủ bắt tới, vì bắt nó, còn ở trong sân lập bia ngắm luyện b.ắ.n tên vài ngày."

Lỗ tai Đổng Kính Thu đỏ lên.

Hắn bắt chim nhạn trở về, mới được báo cho là trong nhà đã sớm chuẩn bị tốt chim nhạn.

Nhưng hắn thân thủ bắt, cùng chim nhạn trong nhà mua tới có thể nào giống nhau được?

Lý thị và Liễu thị nghe xong đều cao hứng.

Chuyện thân thủ bắt nhạn nghe không lớn, nhưng lấy nhỏ đoán lớn, đủ để bày ra thành ý cầu thân của Đổng Kính Thu. Xem ra ngày Tết Trùng Dương tương xem, không chỉ Đổng phu nhân nhìn trúng Tuệ tỷ, bản thân Đổng Kính Thu cũng có hảo cảm với Tuệ tỷ.

Trình Khanh vẫn luôn dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn tỷ phu tương lai, chân chính bắt đầu đổi mới, không phải Đổng Kính Thu giận mắng Tề Duyên Tùng, mà là lúc này nghe nói Đổng Kính Thu thân thủ bắt nhạn…… Một công tử ăn, mặc, ở, đi lại đều có người hầu hạ, nguyện ý phí thời gian đi làm việc nhỏ như vậy, không phải Đổng Kính Thu quá nhàn không có chuyện gì, là đối với việc hôn nhân này coi trọng.

Đây là bắt đầu tốt.

Trình Khanh thay đổi suy nghĩ, cũng không lại khó xử Đổng Kính Thu, Đổng gia và Trình gia thuận thuận lợi lợi đi xong tiểu định, Đổng gia nói sính lễ, Trình gia nói của hồi môn.

Sính lễ của Đổng gia quả nhiên thực phong phú, có Lý thị thêm đồ, của hồi môn của Trình gia cũng có thể coi như lực lượng ngang nhau, hai nhà căn bản không có khả năng vì thế sinh ra cái gì xấu xa.

Việc hôn sự giữa Đổng Kính Thu và Trình Tuệ, Đổng phu nhân hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị:

"Nửa tháng tới, ngày 29 tháng chín, chính là ngày tốt, ta xem không bằng liền chọn ngày này đón dâu. Ta biết thời gian quá gấp ủy khuất cho hài tử Tuệ nương, hôn sự Đổng gia chúng ta nhất định tận lực làm vẻ vang, sau khi lại mặt, sẽ cho đôi phu thê son thu thập bọc hành lý chuẩn bị lên kinh. Tiểu lang nhà ngươi không phải cũng muốn lên kinh sao, kết bạn mà đi trên đường cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau!"

Ngày thành thân đích xác có chút gấp.

Nhưng hai nhà đối với việc này đều sớm có ăn ý, thi hội ở tháng hai sang năm, trên đường đi đi dừng dừng, muộn nhất là trung tuần tháng mười liền phải khởi hành.

Không chỉ có Đổng Kính Thu muốn đi, Trình Khanh đồng dạng cũng thế.

Khó được Đổng gia khai sáng, không đem lưu tức phụ mới tại quê quán hầu hạ trưởng bối, lại để đôi phu thê cùng nhau lên kinh, Liễu thị vì quan hệ phu thê hòa thuận giữa nữ nhi và con rể, cũng tự nhiên muốn đồng ý.

Trình Khanh cũng không phản đối.

Nàng vốn dĩ định đi cùng Thôi Ngạn, Chu Hằng, có thêm Đổng Kính Thu và đại tỷ Trình Tuệ vừa lúc, dọc theo đường đi cũng tiện quan sát Đổng Kính Thu có phải thật sự quan tâm thê tử hay không.

Cảm nhận được ‘ cậu em vợ ’ xem kỹ, Đổng Kính Thu lộ ra một nụ cười câu nệ.

—— hắn cũng rất tưởng tiêu sái, trên đỉnh Thái Bạch Lâu, nói chuyện cùng Trình Khanh căn bản không cần cố kỵ bất luận cái gì! Nhưng khi đó chỉ coi Trình Khanh trở thành tú tài dự thi cùng năm, hiện giờ Trình Khanh là cậu em vợ của hắn.

Nếu câu nệ còn chưa đủ, hắn còn có thể lộ ra ba phần hèn mọn.

Đổng tài tử thành danh từ niên thiếu, được người truy phủng, lúc này cũng ở trước mặt Trình Khanh khom lưng…… Tài tử sao? Tài tử chẳng lẽ cả đời không cưới vợ sao, nếu không nghĩ làm người cô đơn, đương nhiên phải lấy lòng cậu em vợ.

Đổng phu nhân và Liễu thị muốn thương lượng chi tiết hôn sự, Lý thị đưa ánh mắt cho Trình Khanh:

"Khanh ca, cháu đưa Kính thu đi dạo hoa viên đi."

Đổng Kính Thu tinh thần chấn động.

Đi dạo hoa viên, chính mình có phải có thể xa xa gặp Trình tiểu thư một lần không?!

Nhà cửa rất đẹp.

Nhưng mà Đổng Kính Thu lúc này nào có tâm tư thưởng thức.

Trình Khanh nhìn, Đổng tài tử mất hồn mất vía, ngay cả quần áo đỏ thẫm mới tinh cọ tới rêu xanh trên núi giả cũng chưa phát hiện.

Một nam nhân vừa tình đậu sơ khai!

Trình Khanh ở trong lòng hạ phán đoán cho Đổng Kính Thu.

Việc này cũng quá làm người ngoài ý muốn.

Lý thị nói Đổng Kính Thu giữ mình trong sạch, Trình Khanh căn bản không tin.

Lý thị có thể nghe được thông tin về Đổng Kính Thu khi ở Tuyên Đô phủ, nhưng mấy năm nay ở kinh thành cầu học, trời cao đất xa, cũng không phải dễ hỏi thăm như vậy.
Bình Luận (0)
Comment