Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 239

Nói đến cũng vô ngữ, Quốc Tử Giám ngoại trừ ấm giam và lệ giam, nhóm học sinh thông qua hai con đường cống giam và cử giam tiến vào Quốc Tử Giám giám là thực sự có tài học.

Quốc Tử Giám quản lý cũng nghiêm khắc, mỗi tháng chỉ có mùng một và mười lăm được nghỉ hai ngày, còn lại hơn hai mươi ngày đều có lão sư giảng bài, nói xong lại làm học sinh ngâm nga, đọc xong lão sư lại tiếp tục giảng, lặp lại như thế, cơ sở kinh nghĩa của học sinh vốn nên thập phần vững chắc mới đúng ——

Vương Tế Tửu cảm thấy thực tà môn, quản lý nghiêm khắc như vậy, nhưng hơn một trăm năm từ khi triều Đại Ngụy thành lập đến nay, Quốc Tử Giám có rất nhiều danh thần, lại chưa từng ra một Trạng Nguyên khoa khảo!

Đối với việc này, có người nói là Quốc Tử Giám bị nguyền rủa, Vương Tế Tửu chỉ có thể cười gượng "ha hả".

Có lẽ, hơn một trăm năm qua, không phải nhóm giám sinh Quốc Tử Giám bị ai nguyền rủa, mà là thiếu mầm Trạng Nguyên?

Trình Khanh trước mắt chính là mầm Trạng Nguyên trong mắt Vương Tế Tửu, cho nên Vương Tế Tửu đưa nàng vào giáo xá, một đường đối với nàng vẻ mặt ôn hoà, lão nếp gấp trên mặt giãn ra, biểu đạt Vương Tế Tửu vui sướng.

"Giám sinh Quốc Tử Giám ấn trình độ học thức của từng người, sẽ được chia làm tam đẳng. Đệ tam đẳng là vừa học xong Tứ thư, có thể vào Chính Nghĩa đường, Sùng Chí đường và Quảng Nghiệp đường học tập; sau khi trải qua một năm rưỡi, thông qua khảo hạch có thể thăng nhập vào Tu Đạo đường và Thành Tâm đường, đây là đệ nhị đẳng; lại qua một năm rưỡi, người kinh sử đều kiêm thông, khảo hạch đạt điểm sẽ thăng nhập vào Suất Tính Đường, đây là giám sinh đệ nhất đẳng, giám sinh tiến vào Suất Tính Đường, một năm có thể nắm bắt được tám phần sẽ được chấp thuận tốt nghiệp Quốc Tử Giám. Người ưu tú sẽ được tiến cử đến lục bộ và các nha môn."

Vương Tế Tửu nói đơn giản chế độ và tiêu chuẩn khảo hạch của Quốc Tử Giám.

Có phải giám sinh ưu tú hay không, chẳng phải do Tế Tửu định đoạt sao.

Quốc Tử Giám là một cái chiêu số xuất sĩ, còn không cần trải qua khoa khảo, mà là đề cử nhập sĩ, cho nên huân quý và quan lớn đều muốn nhét con cháu nhà mình vào Quốc Tử Giám, so sánh với khoa khảo, nhập học Quốc Tử Giám, đi qua Quốc Tử Giám đề cử nhập sĩ hiển nhiên càng ổn hơn!

Nhưng đây cũng không phải con đường Trình Khanh định đi.

Vương Tế Tửu đương nhiên biết, nếu thực sự có bản lĩnh khoa khảo, ai kiên nhẫn ở Quốc Tử Giám lãng phí nhiều thời gian tu học như vậy, hắn nhắc tới mấy việc này, là muốn nói Trình Khanh nên học ở đường nào.

Trình Khanh nghe liền biết nhã ý bên trong, "Tế Tửu đại nhân, học sinh muốn tham gia thi hội sang năm, tới Quốc Tử Giám đương nhiên muốn được vào lớp nhất đẳng, nhưng học sinh không dám làm phiền đại nhân, học sinh thỉnh cầu tham gia khảo hạch."

Nếu nàng vẫn còn ở thư viện Nam Nghi, thăng nhập lớp Giáp, sẽ có đại nho thư viện mời đến giảng bài, chăm chỉ học tập tới thi hội.

Không lý do mạo hiểm bị Nhu Gia sửa trị tiến vào Quốc Tử Giám, còn phải đi Chính Nghĩa đường…… Đi làm gì? Chen chúc với đám học tra cùng nhau ăn rắm sao!

Trình Khanh chỉ nghĩ đi Suất Tính Đường.

Nàng thích cái tên này.

Làm theo bản tính, thuyết minh Quốc Tử Giám giống thư viện Nam Nghi, rất khoan dung với học sinh lớp tối cao.

Vương Tế Tửu cười tủm tỉm vuốt chòm râu:

"Vậy chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay Mạnh học sĩ cũng ở đây, ngươi tới làm bài thi khảo hạch một lần, nếu thông qua, liền trực tiếp nhập học vào Suất Tính Đường."

Đây là đơn độc mở khảo hạch cho Trình Khanh?

Vương Tế Tửu quả nhiên là bị câu ‘ tư chất Trình Khanh càng tốt hơn ’ của Mạnh Hoài Cẩn hạ cổ.

Đổng Kính Thu đi bên cạnh, cũng hỏi Vương Tế Tửu có thể cùng Trình Khanh tham gia khảo hạch hay không.

Vương Tế Tửu đối với Đổng Kính Thu cũng có ấn tượng, biết hắn lần này về quê thi hương cũng trúng cử, liền đáp ứng xuống dưới: "Quốc Tử Giám đối với cử nhân không có yêu cầu cứng nhắc như vậy, không cần thật sự từ Chính Nghĩa đường một đường đi lên trên, chỉ cần thông qua khảo hạch đều có thể tiến vào Suất Tính Đường, nhưng khảo hạch này vốn nên ở tháng ba sang năm, các ngươi là tham gia sớm."

Tháng ba sang năm, không chỉ có nhóm giám sinh Quốc Tử Giám tham gia thi hương đã toàn bộ trở lại kinh thành, cũng là lúc yết bảng thi hội.

Kinh thành sẽ có rất nhiều cử nhân rớt thi hội, Quốc Tử Giám còn muốn từ trong các cử nhân thi rớt chọn một bộ phận ưu tú.

Vương Tế Tửu nói khảo hạch của Suất Tính Đường an bài ở tháng ba, chính là vì chuẩn bị cho nhóm giám sinh ‘ cử giám ’ sắp tới Quốc Tử Giám.

Bao gồm mấy người Du Tam, Trình Khuê và Chu Hằng, mặc kệ năm nay thông qua con đường nào tiến vào Quốc Tử Giám, chỉ cần có công danh cử nhân, tháng ba sang năm đều có cơ hội tham gia khảo hạch nhảy lớp.

Vương Tế Tửu hôm nay hiển nhiên cũng muốn làm theo bản tính, đã mang theo Trình Khanh đi tới giáo xá, lại dừng chân, đưa Trình Khanh đi —— mầm Trạng Nguyên như vậy, mau chóng đưa đến Suất Tính Đường là tốt nhất, nếu tùy ý an trí ở Tu Đạo đường, Chính Nghĩa đường lớp nhị đẳng, tam đẳng như vậy, bị đám con cháu huân quý hỗn trướng dạy hư thì làm sao bây giờ?

Trình Khanh rõ ràng có thực lực ‘ cống giam ’, lại được thánh ân, lấy con đường ‘ ấm giam ’ tiến vào Quốc Tử Giám.

Vương Tế Tửu cảm thấy chính mình không thể không biết biến báo.

Ở trong mắt Vương Tế Tửu, con cháu huân quý dựa ấm giam tiến vào Quốc Tử Giám mười người thì ít nhất có chín là rác rưởi, một mầm Trạng Nguyên tốt, dựa gần nhóm rác rưởi, sẽ dễ bị lây dính mùi!

Tế Tửu mang theo họ Trình tới.

Tế Tửu lại mang theo họ Trình rời đi.

Tế Tửu đại nhân rốt cuộc muốn làm gì nha?

Nhi tử Tĩnh Ninh Bá không hiểu ra sao!

"Đây là ——"

Nhi tử Tĩnh Ninh Bá rướn thân mình lên phía trước, một tay bắt được bệ cửa sổ, hiển nhiên vô pháp lý giải hết thảy những gì đôi mắt chính mình chứng kiến.

Học tra đương nhiên rất khó lý giải đãi ngộ mà học bá, không, học thần nên hưởng thụ.

Giám sinh tới báo tin lại bị nhi tử Tĩnh Ninh Bá tống cổ đi ra ngoài, nhất định phải tìm hiểu rõ nguyên nhân Vương Tế Tửu khác thường như thế.

Đâu chỉ có nhi tử Tĩnh Ninh Bá tò mò, toàn bộ giáo xá đều tò mò.

Lúc này, giám sinh hỏi thăm tin tức ước chừng qua non nửa canh giờ mới trở lại.

"Tế Tửu mang họ Trình đi khảo hạch, cùng khảo hạch còn có Đổng Kính Thu!"

"Khảo hạch cái gì?"

"Không biết, trong phòng chỉ có họ Trình và Đổng Kính Thu đang đáp đề, Tế Tửu và Mạnh học sĩ ở ngoài phòng uống trà……"

Trời lạnh như vậy, các ngươi ở ngoài phòng uống trà hay là uống gió?

Sao không đi ăn rắm đi!

Du Tam và Trình Khuê liếc nhau.

Đáp đề?

Bọn họ mới tới Quốc Tử Giám, nếu có công danh cử nhân, là không cần khảo hạch, trực tiếp được phân tới Thành Tâm đường. Nếu muốn đi vào Suất Tính Đường tối cao, phải trải qua khảo hạch tháng ba sang năm…… Du Tam và Trình Khuê đều cảm thấy thăng nhập Suất Tính Đường sang năm là một sự kiện râu ria.

Bởi vì bọn họ lên kinh, mục tiêu hàng đầu không phải trường kỳ học tập ở Quốc Tử Giám, mà là tham gia thi hội sang năm!

Qua thi hội chính là thi đình, thi đình sẽ không có xếp hạng cống sĩ, nhưng trên Kim Loan Điện hoàng đế sẽ khâm điểm người đứng thứ nhất, thứ hai, thứ ba.

Tháng ba yết bảng, nếu thông qua thi hội, thuận lý thành chương đã vượt qua thi đình.

Có công danh tiến sĩ, tự nhiên liền ‘ tốt nghiệp ’ Quốc Tử Giám, không cần ở chỗ này tiếp tục học tứ thư ngũ kinh.

Muốn đào tạo sâu, cũng đi khảo thứ cát sĩ, đi Hàn Lâm Viện kiếm tư lịch, mà không phải trở lại Quốc Tử Giám.

Cho nên Du Tam và Trình Khuê một chút đều không nóng nảy tham gia khảo hạch Suất Tính Đường!

Du Tam, Trình Khuê và Chu Hằng, ba người ở Thành Tâm đường, cùng nhi tử Tĩnh Ninh Bá ở cùng giáo xá, ý nghĩa lại tuyệt không tương đồng.

Bọn họ là bằng công danh cử nhân tiến vào.

Nhi tử Tĩnh Ninh Bá lại là theo thời gian thăng lên, mười ba tuổi đã bị Tĩnh Ninh Bá đưa vào Quốc Tử Giám, mười chín tuổi vẫn còn ở Thành Tâm đường, chậm chạp không thể thăng nhập Suất Tính Đường, tự nhiên cũng liền chậm chạp không thể tốt nghiệp Quốc Tử Giám.
Bình Luận (0)
Comment