Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 341

Du Tam lúc này rất tưởng uống rượu, nhưng uống rượu hỏng việc, hắn lại nhịn xuống.

Hai ly trà lạnh xuống bụng, Du Tam có dục vọng nói hết.

Cốc Hoành Thái tiểu tử này thường xuyên dạo thanh lâu, khẳng định có kinh nghiệm phong phú.

Du Tam kể tâm tình lo được lo mất của chính mình ra, bao gồm tức giận không thể hiểu được, cùng vô cớ sinh ra vui sướng.

“…… Ngươi nói, ta đây là không bình thường sao?”

Phốc ——

Cốc Hoành Thái thiếu chút nữa phun trà trong miệng ra ngoài.

Du Tam có khuôn mặt phong lưu, ăn nhậu chơi bời mọi thứ tinh thông, lại hóa ra còn chưa từng ‘vui vẻ’!

Khó trách, tất cả mọi người cùng đi dạo thanh lâu, nhóm kỹ nữ chủ động dán lên trên người Du Tam, nũng nịu với Du Tam, Du Tam lại đối với nhóm kỹ nữ hung ba ba.

Nhóm kỹ nữ thanh lâu nói Du Tam không hiểu phong tình, nếu không phải Du Tam ra tay hào phóng, các nàng mới không muốn hầu hạ Du Tam xấu tính đâu.

Cốc Hoành Thái nghẹn cười, giả bộ vẻ mặt đứng đắn:

“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, tổng kỳ ngài đây là có tiểu nương tử ái mộ, nơi nào là không bình thường!”

Có tiểu nương tử ái mộ?

Du Tam phảng phất bị sét bổ trúng, ngữ khí thập phần gian nan: “Ngươi nói ta ái mộ hắn?!”

Cốc Hoành Thái dùng sức gật đầu.

“Kinh Thi không phải đã nói sao, cầu mà không được, ngồi nằm không yên, thảnh thơi thảnh thơi, trằn trọc…… Hắc hắc, ngài có tiểu nương tử chính mình thích, nàng cười một cái, ngài liền cao hứng, nàng không để ý tới ngài, ngài sẽ giận, không chỉ có như vậy, ngài cũng thường xuyên mơ thấy nàng!”

Cốc Hoành Thái đã nỗ lực nghiêm trang, đề tài vẫn hướng tới nội dung hạ lưu.

Phi, thật là càng nói càng hạ lưu!

Du Tam đã là tuổi tác thể xác và tinh thần phát dục thành thục, có khi sáng sớm tỉnh dậy cũng sẽ ướt quần.

Hắn cũng không có làm mộng xuân gì, hết thảy đều là tự nhiên phát sinh, cũng chưa từng có mơ thấy Trình Khanh, cho nên Cốc Hoành Thái nói không đúng đi, hắn cũng không phải ái mộ Trình Khanh!

Du Tam nhẹ nhàng thở ra, người cũng có hơi chút tinh thần, giáo huấn Cốc Hoành Thái một trận:

“Được rồi, đừng ở bên ngoài lắc lư nữa, chạy nhanh trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai Thiên Thu Yến nếu ra đường rẽ gì, ta sẽ không giữ nổi ngươi!”

Du Tam ném xuống bát trà rời đi, Cốc Hoành Thái không thể hiểu được.

Mông ngựa lại chụp sai sao?

Ai, trước kia cũng không phát hiện Du Tam khó hầu hạ như vậy, quả nhiên cấp trên cấp dưới là không thể làm bằng hữu.

Lại nói Du Tam, nghe Cốc Hoành Thái nói xong, tâm tình không chỉ không có bình phục, ngược lại càng rối loạn. Suốt một đêm, hắn đều bác bỏ ý niệm lung tung rối loạn trong đầu, hắn bỏ qua các tiểu nương tử thiên kiều bá mị không vừa ý, lại đi ái mộ Trình Khanh?

Tiểu gia cũng không phải là đoạn tụ!

Du Tam thậm chí càng kháng cự như vậy, hiện thực càng thêm muốn đánh mặt hắn.

Đêm hôm nay hắn lại nằm mơ.

Làm việc không thể miêu tả, ở trong mộng, hắn thấy mặt Trình Khanh.

Du Tam bị giấc mộng của chính mình doạ tỉnh.

Giấc mộng tối hôm qua, Du Tam cự tuyệt hồi ức chi tiết.

Hắn hoàn toàn không có biện pháp tiếp thu chính mình là một kẻ đoạn tụ, khi Thiên Thu Yến bắt đầu, hắn lại chưa thấu đến bên người Trình Khanh, khôi phục lại cao ngạo khi mới quen Trình Khanh.

Trình Khanh không rảnh đi lo cảm giác biến hóa tâm lý của Du Tam, trước khi Thiên Thu Yến, nàng muốn nhìn chằm chằm mọi chi tiết.

Thiên Thu Yến của Hoàng Hậu nương nương cử hành ở Hoàng Cực điện, nơi này không phải nghi thức đại yến thì không được vận dụng, Trình Khanh đối với Hoàng Cực điện không xa lạ, thi đình và đại điển Truyền Lư đều ở chỗ này, ở trên ý nghĩa nào đó tới nói, Hoàng Cực điện chính là phúc địa của Trình Khanh.

Kim Ngô Vệ và Cẩm Y Vệ mỗi bên có 24 vệ quan ở trong điện hầu lập, Du Tam đại khái là lớn lên soái, hoặc là vì quyền thế của Lạc Thuân, được an bài ở địa phương cực gần ngự tòa, đây là tính toán muốn quen mắt ở trước mặt hoàng đế nha.

Dưới ngự tòa, là chỗ ngồi của chư vương và chư hoàng tử.

Ngoại trừ hoàng thất tông thân, quần thần phải từ tứ phẩm trở lên mới có thể ở trong điện có tòa vị, dưới ngũ phẩm chỉ có thể ở ngoài điện.

Quy củ này không nhằm vào Tiểu Cửu khanh, giống Vương Tế Tửu Quốc Tử Giám, vì là Tiểu Cửu khanh chi nhất, có thể có một vị trí ở trong điện.

Cũng không nhằm vào thần tử đặc biệt thân cận của hoàng đế, tỷ như Mạnh Hoài Cẩn, hắn chỉ là hầu dạy học sĩ ngũ phẩm Hàn Lâm Viện, lại vẫn ngồi ở trong điện, không chỉ có như thế, hắn còn phụng chỉ vì Hoàng Hậu nương nương làm một bài phú —— những chi tiết này đích xác triển lãm sự coi trọng của hoàng đế đối với lần Thiên Thu Yến này, cũng thể hiện sự yêu thích và tín nhiệm với Mạnh Hoài Cẩn.

Trong lòng quần thần cũng có cân nhắc.

Nhưng cho dù hoàng đế bỗng nhiên nhớ tới tình nghĩa phu thê kết tóc cùng Hoàng Hậu nương nương, hiện giờ ngoại trừ cho Hoàng Hậu nương nương thù vinh như là Thiên Thu Yến, lại có thể làm cái gì được?

Một đế vương cho thê thiếp sủng ái, không ở vật chất, thậm chí không chỉ có phân vị, mà là con nối dõi.

Hoàng Hậu đã sắp 50 tuổi, dù cho muốn sinh cũng không sinh được nha!

Hơn nữa hậu tộc cũng đã xuống dốc nhiều năm, hoàng đế hiện giờ muốn đỡ Hoàng Hậu lên, các phi tử đều không đồng ý đi?

Quả nhiên chính là hoàng đế nhất thời hứng khởi.

Hoàng đế muốn biểu diễn phu thê tình thâm, quần thần cũng nguyện ý phối hợp với hoàng đế.

Hoàng đế còn chưa tới, chư vị tông thân và các hoàng tử, triều thần đều chờ ở trên quảng trường Hoàng Cực điện.

Đại hoàng tử ổn trọng đôn hậu, là Thái Tử tương lai mà các triều thần tán thành.

Nhị hoàng tử ôn tồn lễ độ, ở trong các hoàng tử tài học xuất chúng, trên người không có ngạo khí hoàng tử, lại có mạch văn nho nhã.

Tam hoàng tử nhiều lần rèn luyện, tuy không bằng hai vị hoàng huynh lớn tuổi, lại đã xuất phát sau mà đến trước, nhìn qua rất có vài phần giỏi giang.

Tứ hoàng tử biểu tình thanh thoát, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tính tình tùy ý trương dương.

Rồng sinh chín con, mỗi con không giống nhau, các vị hoàng tử tự nhiên cũng có tính tình khác nhau.

Nhưng hôm nay Ngũ hoàng tử thế nhưng lại không tới chúc mừng Hoàng Hậu nương nương?

Ánh mắt tam hoàng tử chợt lóe, "Sao không thấy ngũ đệ?"

"Tam ca, ngươi muốn tìm Tiểu Ngũ, vì sao phải nhìn ta!"

Tứ hoàng tử hỏi lại khiến tam hoàng tử bật cười: "Bởi vì hai ngươi từ trước đến nay đều không rời nhau, tình cảm thâm hậu nhất, ta không hỏi ngươi lại nên hỏi ai?"

Tứ hoàng tử cười lạnh, "Vậy tình cảm giữa tam ca và ngũ đệ không tốt sao?"

Tiểu Ngũ vì sao không xuất hiện, tứ hoàng tử tin tưởng ba vị hoàng huynh đều biết rõ ràng ở trong lòng, trong cung đều là nhân tinh, đều biết hắn và Tiểu Ngũ trở mặt—— nếu Tiểu Ngũ không biết điều, vậy không cần tới tham gia Thiên Thu Yến, không chỉ có Thiên Thu Yến, bất luận khả năng nào giúp hắn nổi bật đạt được phụ hoàng ưu ái, Tiểu Ngũ đều không thể tham gia!

Tứ hoàng tử và Ninh phi đều có tự tin này, bởi vì Ninh phi giữ Triệu tiệp dư đến gắt gao, Ngũ hoàng tử tự nhiên ném chuột sợ vỡ đồ, hiện tại dù cho Ngũ hoàng tử chịu cúi đầu giảng hòa cùng tứ hoàng tử, tứ hoàng tử cũng tuyệt sẽ không tha thứ cho đối phương.

"Được rồi, tam đệ cũng chỉ là quan tâm ngũ đệ, tứ đệ ngươi nói chuyện khách khí chút, không cần ở trong Thiên Thu Yến của nương nương cãi nhau, làm các triều thần thấy giống cái gì?"

Đại hoàng tử bưng cái giá của trưởng huynh chế trụ hai người tranh chấp, địa phương các triều thần đứng cách bọn họ không xa, nên nghe thấy đã sớm nghe thấy được.

Mọi người nhìn lên là không có gì khác thường, lại có không ít người ở trong lòng tán thành phong phạm trưởng huynh của đại hoàng tử.

So sánh ra, tứ hoàng tử một bước cũng không nhường khơi mào tranh chấp cùng tam hoàng tử, đều không ổn trọng bằng.

Tam hoàng tử và tứ hoàng tử đều hồi phục lại tinh thần, tức khắc tức giận.
Bình Luận (0)
Comment