Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 351

Lục soát cung không cần Trình Khanh và chính Tiêu Vân Đình động thủ, hai người đến Khôn Ninh Cung là bảo đảm khi lục soát cung sẽ không có người đục nước béo cò, nhóm cấm quân tới trước bọn họ, ngoại trừ mời chư vị nương nương, phu nhân chờ tại chỗ, còn trước tiên khống chế các cung nhân Khôn Ninh Cung.

Các cung nữ đứng một đống, nhóm nội giám cũng gom vào một đống, hai bên không được châu đầu ghé tai.

Đại cung nữ Kim Nhụy ở trên Hoàng Cực điện đứng ra tố giác Hoàng Hậu nương nương, nhà ở của nàng bị người trông đến kín không kẽ hở, các cung nhân ngày thường quan hệ tốt cùng Kim Nhụy đều gặp tao ương.

Trình Khanh và Tiêu Vân Đình đã tới, có thể lục soát cung.

Trước lục soát chính là nhà ở của cung nhân, Lưu thái giám ở trong cung chìm nổi nhiều năm, rất hiểu biết các cung nhân, những người này sẽ giấu vật quý trọng ở nơi nào, Lưu thái giám đều biết.

Muốn nói đãi ngộ của cung nhân Khôn Ninh Cung, có thể so với cả Ninh phi.

Ninh phi mỗi năm đều có thể được đến rất nhiều ban thưởng, Kiều phủ còn muốn đưa bạc cho nàng tiêu, nhưng Ninh phi có nhi tử, liền phải tích cóp của cải.

Hoàng Hậu không con, cũng không cầu sủng, cũng không để bụng vật ngoài thân.

Trình Khanh suy nghĩ cẩn thận này đó, mạc danh có chút chua xót.

Nơi ở của các cung nhân đã bị lục soát, bồn hoa núi giả ở Khôn Ninh Cung đều bị tra, không thu hoạch được gì.

Cũng chỉ dư lại tẩm điện của Hoàng Hậu.

Lưu thái giám xin chỉ thị ý kiến của Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình còn chưa nói gì, Thái Hậu đã quát lên:

"Một cung tì ba hoa chích choè nói Hoàng Hậu hành yếm thắng chi thuật, liền phải đào ba thước đất Khôn Ninh Cung Hoàng Hậu để điều tra, nếu ngày mai lại có một cung tì nói ai gia hành yếm thắng chi thuật, có phải ngay cả Thọ Khang Cung của ai gia cũng lục soát hay không? Hoàng đế đâu, gọi hoàng đế tới, ai gia muốn hỏi hắn một chút, giẫm đạp mặt mũi Hoàng Hậu như vậy, đến tột cùng muốn làm cái gì!"

Lưu thái giám không dám động, cung thân mình nghe mắng, xin giúp đỡ nhìn Tiêu Vân Đình.

Chó Tiêu Vân Đình đá quả bóng cao su cho Trình Khanh:

"Thái Hậu nương nương nói có lý, nhưng thánh chỉ lại không thể trái, tiểu Trình đại nhân, ngươi nói chúng ta có nên tiếp tục điều tra tẩm điện Hoàng Hậu nương nương hay không?"

Trình trạng nguyên.

Trình biên soạn.

Trình đại nhân.

Ba loại xưng hô này đều có người dùng, Tiêu Vân Đình bỗng nhiên gọi nàng là ‘ tiểu Trình đại nhân ’, Trình Khanh nhíu mày.

Tiêu Vân Đình cũng không lớn hơn nàng mấy tuổi đi, tổng cảm giác này tên chó này cố ý ông cụ non chiếm tiện nghi nàng. Tiểu Trình đại nhân? Tiêu chó, đứng trước mặt ngươi là đại tỷ tỷ thành thục cả về thể xác và tinh thần…… Giống như không đúng, tâm lý thành thục, thân thể vẫn còn chưa phát dục.

Trình đại tỷ tỷ tưởng tượng như vậy, lửa giận tan hơn một nửa.

Phẫn nộ trên mặt Thái Hậu nương nương không giảm, mấy người Phúc Trinh Trưởng công chúa và Thục phi tuy rằng không nói chuyện, Trình Khanh biết các nàng đều ước gì chính mình xui xẻo.

Chọn như thế nào?

Chọc giận Thái Hậu nương nương cũng không phải là một ý kiến hay.

"Vi thần cho rằng nên tiếp tục điều tra tẩm điện Hoàng Hậu nương nương, không chỉ có tra, còn phải tra tỉ mỉ, không lưu một chút sơ hở."

"Ngươi lớn mật!"

Thái Hậu bị Trình Khanh làm cho tức giận.

"Thái Hậu bớt giận, xin nghe một lời của vi thần, vi thần kiên trì muốn điều tra tẩm điện của Hoàng Hậu nương nương, là vì suy nghĩ cho nương nương, tuyệt không phải bất kính với nương nương, mong Thái Hậu minh giám!"

Thái độ Trình Khanh lại có thể cường ngạnh như vậy.

Ở khi Thái Hậu thực tức giận, vẫn kiên trì ý kiến, nhóm mệnh phụ đều thế Trình Khanh đổ mồ hôi.

Lưu thái giám là muốn tìm người chịu trận thay, hắn phụng mệnh mà đến, mặc kệ Thái Hậu có đồng ý hay không, Lưu thái giám đều sẽ điều tra cẩn thận Khôn Ninh Cung.

Người có thể làm ngự tiền thái giám không một kẻ không tinh.

Tiêu Vân Đình cũng chó.

Trình Khanh chỉ có thể căng da đầu kiên trì nhân thiết thuần thần của chính mình.

Đang giằng co, đế hậu song hành đi đến.

Nhóm mệnh phụ tránh né không kịp, sôi nổi hành lễ.

"Đợi Khôn Ninh Cung tra soát xong, các vị phu nhân có thể ra cung."

Hoàng đế nói chuyện còn tương đối khách khí.

Hoàng Hậu vẫn chưa đội mũ phượng lên, Thái Hậu nhìn không đành lòng:

"Hoàng đế, Hoàng Hậu mấy năm nay vì hoàng đế xử lý hậu cung, không có công lao cũng có khổ lao, nếu hoàng đế hôm nay nhất định phải tra soát Khôn Ninh Cung, vậy cũng tra soát cả Thọ Khang Cung đi…… Ai gia mang theo Hoàng Hậu ra cung lễ Phật, từ đây không hỏi việc hậu cung nữa, cũng liền ngại không mắt ai!"

Hoàng Hậu còn an ủi nàng, "Mẫu hậu, không có quan hệ, thần thiếp cũng nguyện ý bọn họ tra soát cẩn thận một chút, Kim Nhụy đã hầu hạ ở trong cung thần thiếp mười mấy năm, nàng nói thần thiếp hành yếm thắng chi thuật, trên người thần thiếp mang hiềm nghi không rõ, về sau vô pháp ở trong cung xử lý sự vụ, dù cho mẫu hậu mang thần thiếp ra cung, triều thần và nhóm tông thân vẫn sẽ nghi ngờ thần thiếp, ô danh như vậy sẽ đi theo thần thiếp vượt qua quãng đời còn lại. Mẫu hậu, mẫu hậu hãy thành toàn thần thiếp đi."

Hoàng Hậu ở trước mặt hoàng thượng không nói nhiều lắm, khi giải thích với Thái Hậu nương nương liền rất kiên nhẫn.

Nàng một bên nói, một bên đỡ Thái Hậu tới trong thiên điện, hoàng đế cũng theo tới, không cần ở cùng một phòng với nhóm mệnh phụ.

Hoàng Hậu kiên trì muốn lục soát cung, Thái Hậu không ngăn được, Lưu thái giám thấy hoàng đế cũng gật đầu, như được đại xá, chạy chậm dẫn người đi tẩm điện.

Tiêu Vân Đình và Trình Khanh đồng dạng tới thiên điện, Phúc Trinh Trưởng công chúa và Hoàng Hậu cùng đỡ Thái Hậu, còn không quên biểu đạt duy trì với Hoàng Hậu: "Hoàng tẩu tuyệt sẽ không làm loại sự tình này, nhất định là tiểu nhân hãm hại."

Nhu Gia cũng nhỏ giọng an ủi Hoàng Hậu:

"Tri nhân tri diện bất tri tâm, cung nữ kia tuy rằng hầu hạ nương nương mười mấy năm, cũng khó tránh khỏi bị người thu mua, hoàng đế cữu cữu tin ngài, Thái Hậu cũng tin ngài, chúng ta đều tin tưởng nương nương."

Lưu thái giám chỉ huy người tra soát, lại qua ba mươi phút, Lưu thái giám ôm một chiếc hộp cũ, mồ hôi đầy đầu đi ra.

"Thế tử, Trình đại nhân, tìm được rồi."

Tay Lưu thái giám ôm hộp run đến lợi hại, xem ra hắn tìm được thứ vô cùng muốn mệnh.

Khẳng định là chứng cứ bất lợi đối với Hoàng Hậu.

Trình Khanh lại có thể một chút đều không ngoài ý muốn.

Từ kỳ thạch phượng hoàng bị rơi vỡ, cung nữ Kim Nhụy tố giác Hoàng Hậu, đi bước một phát triển rõ ràng chính là một bẫy rập liên hoàn. Khôn Ninh Cung có thể lục soát ra chứng cứ cũng không kỳ quái, nếu sạch sẽ lục soát không ra mới kỳ quái!

……

Nhìn thấy Lưu thái giám cung vai tiến vào, biểu tình Tiêu Vân Đình và Trình Khanh đều ngưng trọng, hoàng đế liền biết kết quả không tốt lắm.

"Lục soát ra cái gì?"

"Bệ hạ."

Lưu thái giám cả người đều phát run, ôm chiếc hộp.

Hoàng đế vừa thấy chiếc hộp này liền sửng sốt.

Bởi vì đây là rất nhiều năm trước hoàng đế đưa cho Hoàng Hậu.

Khi đó hoàng đế và Hoàng Hậu tình cảm còn thực tốt.

Không nghĩ tới Hoàng Hậu còn giữ chiếc hộp này.

Hoàng đế thấy vật cũ, gợi lên ký ức quá khứ.

Hiện thực lại không cho phép hoàng đế đắm chìm ở trong trí nhớ lâu lắm, hoàng đế từ trong tay Lưu thái giám tiếp nhận hộp, mở hộp ra, từ bên trong lấy ra một con búp bê vải, mặt trên cắm đầy kim.

Mặt sau búp bê vải viết sinh thần bát tự.

Hoàng đế nhìn thấy liền giận dữ, "Buồn cười!"

Người thiên điện cũng chưa dám hé răng, Hoàng Hậu lại lần nữa quỳ xuống.

Thái Hậu cũng cả giận nói, "Lòng dạ hiểm độc, dùng thủ đoạn như vậy hãm hại Hoàng Hậu, hoàng nhi, bên trên viết sinh thần bát tự của ai?"

Hoàng đế thả lại búp bê vải vào trong hộp.

"Mẫu hậu, đã biết là người khác hãm hại, cũng không cần để ý là sinh thần bát tự của ai."

Thái Hậu lòng có nghi ngờ.

Chẳng lẽ là sinh thần bát tự của hoàng đế?

Thái Hậu kiên trì muốn xem, hoàng đế không chịu, Thái Hậu liền kêu chính Hoàng Hậu đi lấy.
Bình Luận (0)
Comment