Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 362

Mạnh Hoài Cẩn không nói hẳn ra.

"‘ Vụ án yếm thắng ’ lần này cho ta cảm giác tựa như lần ngươi bị tập kích, chúng ta cho rằng đã tra ra chân tướng, thậm chí vô hạn tiếp cận chân tướng, rồi lại tổng cảm thấy không đúng chỗ nào, Ngũ hoàng tử có thể khởi thế hay không, còn phải xem Tiêu Vân Đình có tính toán gì không."

Tiêu Vân Đình đích xác rất kỳ quái.

Thực sự có hảo tâm như vậy, sao chỉ sáng tạo cơ hội cho Trình Khanh?

Trong mấy ngày ở Thận Hình Tư, bởi vì nơi chốn được Tiêu Vân Đình phủng, Trình Khanh cộng sự cùng người này, thậm chí sẽ có cảm giác vui sướng tràn trề.

Tuy rằng Trình Khanh rất nhanh sửa đúng loại ảo giác này, luôn mãi nhắc nhở chính mình không thể ném xuống phòng bị đối với Tiêu Vân Đình, lúc này nhớ tới vẫn cứ không rét mà run —— Tiêu Vân Đình không chỉ có chỉ số thông minh cao, EQ càng cao, nếu hắn cố tình muốn lấy lòng ai, đương sự rất khó có định lực cự tuyệt.

Trình Khanh có thể trước sau bảo trì cảnh giác, bởi vì nàng cũng không phải thật sự chỉ có 17 tuổi.

Như vậy Ngũ hoàng tử thì sao?

Ngũ hoàng tử từ trước không được người coi trọng, hiện giờ mẫu thân lại rời đi, nếu Tiêu Vân Đình sấn lúc này đùa nghịch Ngũ hoàng tử, sẽ thực dễ dàng đi.

Mạnh sư huynh đặt Ngũ hoàng tử và Tiêu Vân Đình ở cùng nhau đề cập, nhất định là phát hiện ra giữa hai người này có liên hệ.

Trình Khanh thực nghi hoặc, "Tiêu Vân Đình nơi chốn đều phải trộn lẫn một chân, hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?"

Muốn ủng lập tân đế?

Muốn thao túng triều đình?

—— dù sao cũng không còn sống được mấy năm, thoải mái dễ chịu hưởng thụ nhân sinh không tốt sao.

Mạnh Hoài Cẩn đoán trước Ngũ hoàng tử sẽ khởi thế, Trình Khanh không quá kháng cự, nàng và Ngũ hoàng tử không oán cũng không thù, Ngũ hoàng tử cũng không biểu hiện ra địa phương đặc biệt cực phẩm.

Từ cảm quan cá nhân của Trình Khanh tới nói, Ngũ hoàng tử thượng vị, nàng có thể tiếp thu.

Khi Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn đang nói về Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình cũng đang nói đến Trình Khanh.

"Tiểu Kế, ngươi nói một người trẻ tuổi tiền đồ như gấm, vì sao phải uống thuốc độc?"

Tiểu Kế không biết người trẻ tuổi trong miệng Tiêu Vân Đình là ai, nhưng thế tử đặt câu hỏi, nàng cẩn thận trả lời: "Nô tỳ suy đoán, người trẻ tuổi thế tử nói có lẽ cũng không biết chính mình đang nuốt độc dược. Người trẻ tuổi kia có thể là bị lừa."

Bị lừa?

Trình Khanh khôn như khỉ, nhiều lần cố ý hoặc vô tình tránh đi hố người khác đào, Tiêu Vân Đình có khi còn hoài nghi Trình Khanh không chỉ là 17 tuổi, hắn đến bây giờ vẫn chưa lừa được Trình Khanh lên thuyền, ai có bản lĩnh có thể lừa được bản thân Trình Khanh uống thuốc độc?

Tiêu Vân Đình không quá tưởng thừa nhận có người có bản lĩnh hơn cả hắn.

Loại bỏ khả năng Tiểu Kế nói, cũng chỉ còn một loại suy đoán: Trình Khanh biết đó là độc dược, không biết vì duyên cớ gì, tự nguyện uống thuốc độc.

Ý thức được điểm này, Tiêu Vân Đình tâm ngứa khó nhịn.

Hắn đối với Trình Khanh vẫn không đủ hiểu biết, khả năng đây chính là nguyên nhân hắn trước sau vô pháp khống chế được Trình Khanh.

Trình Khanh có bí mật.

Tiêu Vân Đình đối với bí mật của Trình Khanh cảm thấy thực hứng thú, dựa theo kế hoạch vốn có, hắn nên nắm lấy cơ hội đẩy Ngũ hoàng tử thượng vị, sau khi biết Trình Khanh tự uống thuốc độc, Tiêu Vân Đình cảm thấy Ngũ hoàng tử bên kia có thể tạm thời để đó.

……

Ngũ hoàng tử bên này vội vàng lo việc tang ma cho Khang phi, Ninh phi liền thật sự hoảng loạn.

"Hoàng Thượng rõ ràng biết bổn cung không thích tiện tì kia, mấy năm nay cũng đè nặng phân vị của ả, hiện tại người đã chết, Hoàng Thượng lại nhớ tới chỗ tốt của tiện tì kia? Khang phi, hay cho một cái Khang phi!"

"Nương nương bớt giận ——"

Cung nhân hầu hạ bên người Ninh phi quỳ khuyên bảo, Ninh phi mấy năm nay đâu chịu nổi ủy khuất gì, hiện giờ đột nhiên bị Hoàng Thượng lạnh mặt, hoàn toàn không bình tĩnh được.

Đều nói đế vương không có tình yêu, nhưng Hoàng Thượng nhiều năm như vậy, luôn sủng ái nàng, chẳng lẽ đều là diễn kịch sao?

Hoàng đế nhiều năm qua đối với nàng trường sủng không suy, làm Ninh phi cảm thấy chính mình ở trong lòng hoàng đế là đặc thù, chiếm hữu một vị trí rất lớn.

Cho nên dù bị cấm túc, Ninh phi cũng không cảm thấy lo lắng như vậy.

Nhưng hoàng đế không chỉ có cấm túc nàng, còn truy phong Triệu tiệp dư thành Khang phi, không cao không thấp vừa lúc đè ép nàng một đầu, làm mặt mũi nàng quét rác, dù cho giải cấm túc cũng không biết nên đối mặt như thế nào với sự cười nhạo của các phi tần hậu cung, Ninh phi liền bắt đầu khẩn trương.

Nàng ngoại trừ lo lắng cho tình cảnh của chính mình, còn lo lắng cho tứ hoàng tử bên kia.

Ninh phi hoảng loạn, làm việc cũng không ổn định bằng phía trước, người đang bị cấm túc, còn mạo hiểm truyền tin tức ra ngoài cung, muốn xác nhận an nguy của tứ hoàng tử.

Ninh phi bên này vừa mới đưa tin ra ngoài, sau lưng liền có người đăng báo tới Càn Thanh cung.

Lưu thái giám cong eo thu ngực, hận không thể chui đầu xuống dưới ngự án của hoàng đế.

—— ai ui da, Ninh phi nương nương, sao ngài thiếu kiên nhẫn như vậy?

Kết quả điều tra của bốn người Trình biên soạn ra tới, Hoàng Thượng vốn không quá tin, hoặc là nói Hoàng Thượng nhớ tình cảm nhiều năm, không muốn tin, còn tưởng cho Ninh phi và tứ hoàng tử cơ hội.

Vừa lúc Triệu tiệp dư qua đời, Hoàng Thượng cho Triệu tiệp dư lễ tang trọng thể, cũng muốn mượn cọc tang sự này dời đi sự chú ý của triều đình và hậu cung đối với ‘ vụ án yếm thắng ’ …… Lưu thái giám là lão nhân hầu hạ hoàng đế nhiều năm, nghiền ngẫm tâm tư hoàng đế còn chuẩn hơn các phi tần.

Ninh phi cũng quá không biết cố gắng, Hoàng Thượng cho cơ hội còn không bắt lấy, cứ đ.â.m đầu về phía miệng núi lửa!

"Bãi giá, đi Bắc Trấn Phủ Tư, trẫm muốn nghe xem, Ninh phi nhờ người mang theo lời nhắn gì cho tứ hoàng nhi."

Hoàng đế lời này vừa ra, Lưu thái giám liền biết Ninh phi nương nương xong rồi.

Danh sách Trình Khanh đưa cho hoàng đế viết các cung nhân Khôn Ninh Cung có vấn đề, cái đinh do phi tần hậu cung xếp vào trong, loại sự tình này quá thường thấy.

Nhưng làm hoàng đế không nghĩ tới chính là Ninh phi còn có thể với tay vào Cẩm Y Vệ Bắc Trấn Phủ Tư!

Phi tần hậu cung đấu đá lẫn nhau, hoàng đế có thể tiếp thu.

Phi tần hậu cung bắt tay duỗi về phía triều đình, hoàng đế sẽ cảm nhận được uy hiếp. Các hoàng tử dần dần lớn, các triều thần đều có ý nghĩ của chính mình, chậm rãi sẽ đứng thành hàng, đây đều là điều hoàng đế vô pháp ngăn cản —— nhưng Ninh phi với tay vào Cẩm Y Vệ, đây là chân chính chạm đến điểm mấu chốt của hoàng đế, Cẩm Y Vệ là tai mắt của hoàng đế, so với các triều thần càng khiến hoàng đế tín nhiệm hơn.

Nếu Cẩm Y Vệ phản bội hoàng đế, tai mắt của hoàng đế liền bế tắc, hắn sẽ không phân rõ ai là trung, ai là gian!

Cho nên Ninh phi truyền tin tức cho tứ hoàng tử, nói cái gì không quan trọng, chỉ cần Ninh phi có hành động này, sẽ tự đẩy chính mình vào vực sâu.

Cẩm Y Vệ Bắc Trấn Phủ Tư, Lạc Thuân quỳ trên mặt đất thỉnh tội.

Âm thanh hoàng đế lạnh lẽo, "Lạc Thuân, đừng làm trẫm thất vọng đối với ngươi, nếu ngươi mất đi lực khống chế đối với Cẩm Y Vệ, trẫm sẽ tuyển người có năng lực đảm nhiệm."

Phía sau lưng Lạc Thuân đều là mồ hôi lạnh.

Lạc Thuân đã vì hoàng đế làm rất nhiều việc không thể lộ ra ánh sáng, có thể sống đến bây giờ, chính là vì còn hữu dụng đối với hoàng đế.

Nếu hoàng đế cho rằng Lạc Thuân vô dụng, ngày c.h.ế.t của Lạc Thuân cũng liền đến.

"Thần không dám cô phụ thánh ân ——"

"Được rồi, nói chuyện mà ngươi tra được đi."

Hoàng đế không muốn nghe Lạc Thuân tỏ lòng trung thành, mà là muốn biết Lạc Thuân còn có thể dùng được hay không.

Lạc Thuân quỳ trên mặt đất, một năm một mười nói ra sự tình chính mình tra được.

Có một số việc, Lạc Thuân không có khả năng nói với Mạnh Hoài Cẩn và Ngũ hoàng tử, ngay cả cháu ngoại Du Hiển, cũng còn chưa có tư cách tiếp xúc đến bí ẩn này.
Bình Luận (0)
Comment