Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 566

"Ta lập tức đi tìm Mai đại nhân!"

Trình gia đại cô gia Đổng Kính Thu đi tìm Mai đại nhân, Hà Uyển kiến nghị Liễu thị đi tìm Trình Lục lão gia.

"Trình thượng thư là trưởng bối, cũng là Công Bộ thượng thư, tiểu lang hiện giờ làm việc ở Công Bộ, Cẩm Y Vệ mang tiểu lang đi, Trình thượng thư về tình về lý đều nên hỏi."

Âm thanh Hà Uyển từ từ, kiềm chế Liễu thị nôn nóng.

Liễu thị muốn đi phủ Thượng Thư, Hà Uyển đưa ra yêu cầu đi cùng, Liễu thị không cự tuyệt.

Lúc này, người có thể cùng Liễu thị chia sẻ áp lực, cũng chỉ có Hà Uyển.

Mặc kệ là Trình Tuệ hay là Trình Mẫn, các nàng cũng đều không hiểu sợ hãi lớn nhất sâu trong nội tâm Liễu thị.

Khi Liễu thị và Hà Uyển đuổi tới phủ Thượng Thư, Trình Lục lão gia đã mặc chỉnh tề, đang muốn ra cửa.

"Lão phu đang chuẩn bị tiến cung, hướng bệ hạ đòi lấy cách nói."

Trình Lục phu nhân Tần thị vội vàng đuổi theo ra tới, "Lão gia, hiện tại chính là quốc tang, bệ hạ vì thương tiếc Thái Hậu bãi triều bảy ngày, lão gia hiện tại tiến cung……"

Thấy Liễu thị và Hà Uyển, Tần thị mới nuốt xuống những lời còn lại.

Trình Lục lão gia cười lạnh: "Đúng là quốc tang, lão phu mới muốn hỏi một câu, Trình Khanh tốt xấu gì cũng là quan tứ phẩm, Cẩm Y Vệ lần trước từ cửa cung mời hắn đi, Ngũ hoàng tử thỉnh chỉ mới đưa được hắn ra khỏi Bắc Trấn Phủ Tư, lúc này đây các hoàng tử đều ở trong cung túc trực bên linh cữu Thái Hậu, Cẩm Y Vệ ngóc đầu lên, lại lần nữa mang Trình Khanh đi, là phụng ý chỉ ai? Nếu hết thảy đều là bệ hạ ngầm đồng ý, lão phu không bằng cởi xuống mũ quan, từ quan về quê!"

Tần thị hận không thể ngất xỉu.

Dù là Hoàng Thượng bày mưu đặt kế muốn bắt Trình Khanh, kia tất nhiên là Trình Khanh phạm vào sai lầm gì làm Hoàng Thượng tức giận, một tiểu bối không cùng chi, ngày thường cùng nhà mình cũng không phải thực thân cận, sao phải vì hắn đánh bạc quan chức?

Liễu thị kêu một tiếng "Lục thúc", thật không hiểu nên cảm tạ như thế nào.

Trình Lục lão gia bảo Liễu thị và Hà Uyển đều lưu lại chờ tin tức, chính mình ngồi kiệu đi đến trong cung.

Tần thị chỉ nghĩ là hắn xúc động, vì tiểu bối xuất đầu ngay cả quan chức cũng từ bỏ, lại không nghĩ tương lai hai ba mươi năm sau của Trình thị Nam Nghi như thế nào, đều phải xem Trình Khanh phát triển.

Nếu Trình Khanh vô cớ bị hạch tội, ảnh hưởng cũng không phải là một nhà Trình Khanh, còn có chính Trình Lục lão gia.

Trình Khanh hai lần bị Cẩm Y Vệ mang đi, thuyết minh Hoàng Thượng đối với Trình thị bất mãn.

Đại hoàng tử tạo phản, Thái Hậu hoăng thệ, chuyện phát sinh những ngày gần đây tất nhiên ảnh hưởng tới tình thế trong cung, Trình Lục lão gia ban đầu còn cảm thấy Mạnh Hoài Cẩn là người Cố gia là chuyện tốt, hiện tại tình thế đột biến, Trình Lục lão gia không thể không hoài nghi, Ngũ hoàng tử ở trong đoạt đích đã thất bại, thế cục trong cung đã xảy ra biến hóa thật lớn, chỉ bởi vì Hoàng Thượng bãi triều, nên tạm thời còn chưa truyền ra ngoài cung!

…… Nếu thật là như thế, Trình Lục lão gia hiện tại không từ quan, cũng không đảm đương nổi "Công Bộ thượng thư" lâu lắm, không bằng giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, vứt bỏ quan chức giữ được sự an toàn của người nhà.

Trình Lục lão gia ở cửa cung, gặp phải Trình Tri Tự.

Trình Lục lão gia rất là vui mừng gật đầu: "Tri Tự, ngươi có thể lấy đại cục làm trọng, lục thúc thật cao hứng."

Nào biết Trình Tri Tự lại lắc đầu: "Lục thúc, thúc không thể tiến cung."

Trình Lục lão gia ngạc nhiên.

Trình Tri Tự ngữ khí gian nan: "Trình Khanh bị Cẩm Y Vệ mang đi, là bởi vì hắn có quan hệ cùng đám phản tặc Hoài Nam, lục thúc, đây là tội lớn mưu phản, thúc không giữ nổi hắn, hắn có thể không liên lụy đến Trình thị đã là vạn hạnh!"

Trình Lục lão gia không nhịn được nói:

"Ngươi đang nói bậy gì đó, Khanh ca nhi tiền đồ vô lượng, sao lại lui tới cùng phản tặc?"

Trình Tri Tự mặt lộ vẻ châm chọc: "…… Trình Khanh không tìm phản tặc, phản tặc sẽ tìm hắn, ai bảo hắn là nhi tử của đại ca. Thái Bình năm thứ 5, đại ca lấy tánh mạng chính mình làm đại giới, cắt đứt triều đình truy cứu. 6 năm sau, đến phiên Trình Khanh làm ra lựa chọn."

Mấy câu ngắn ngủn, còn hiện lên quá nhiều tin tức.

Trình Tri Viễn c.h.ế.t như thế nào?

Trình Tri Tự vừa mới vào phòng, Chu lão phu nhân liền vẫy tay bảo hắn tới gần chút.

"Con đã nói tiểu súc sinh kia sớm muộn gì cũng sẽ xui xẻo, lần này hắn hẳn là sẽ không trốn thoát đi?"

Trình Tri Tự chậm rãi gật đầu, "Hắn phạm vào kiêng kị của Hoàng Thượng, ném chức quan đã là kết quả nhẹ nhất, tiến thêm một bước, chính là tử tội."

Chu lão phu nhân tán thưởng nói: "Hoàng Thượng thánh minh!"

……

Trình Lục lão gia tiến cung, phát hiện Mạnh Hoài Cẩn lại có thể cũng ở trong cung, không biết Mạnh Hoài Cẩn đã tới bao lâu, quan phục trên người đều đã ướt.

Một nội giám đứng ở bên người Mạnh Hoài Cẩn, tận tình khuyên bảo khuyên Mạnh Hoài Cẩn đi ra cung trước.

"Mạnh đại nhân, bệ hạ vì Thái Hậu túc trực bên linh cữu mấy ngày chưa chợp mắt, thật vất vả mới nghỉ ngơi, Mạnh đại nhân nếu có việc, không ngại ngày mai hẵng tiến cung diện thánh?"

Khi nội giám nói chuyện cùng Mạnh Hoài Cẩn, khẩu khí có hơi chút khách khí quá mức.

Dù cho Mạnh Hoài Cẩn thật là cháu trai nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu, nội giám ngự tiền cũng không nên thận trọng như thế.

Trình Lục lão gia trong lòng nhảy dựng, nhớ tới đồn đãi hoang đường kia: ngày đại hoàng tử tạo phản, Hiền tần trước mặt mọi người nói Mạnh Hoài Cẩn là nhi tử c.h.ế.t yểu của Hoàng Hậu.

Trình Lục lão gia xong việc còn cảm thán cùng Trình Khanh, nếu Mạnh Hoài Cẩn thật là hoàng tử thì tốt.

Nếu Mạnh Hoài Cẩn thật là hoàng tử…… Trình Lục lão gia không nhịn được cẩn thận đánh giá Mạnh Hoài Cẩn, ý đồ ở trên người Mạnh Hoài Cẩn tìm ra chỗ tương tự cùng Hoàng Thượng.

Đôi mắt không giống.

Cái mũi cũng không giống.

Hình dáng thân hình, giống như có hơi chút giống?

Trình Lục lão gia thu liễm tâm thần, bước nhanh tiến lên: "Hoài Cẩn!"

"Trình thượng thư."

Hai người đều biết đối phương là vì Trình Khanh mới tiến cung, ở trong cung không có tất yếu hàn huyên.

Nội giám ngự tiền đối với Mạnh Hoài Cẩn khách khí, đối với Trình Lục lão gia lại không quá khách khí, dù sao Hoàng Thượng cũng đang ở trong điện nghỉ ngơi, Trình Lục lão gia tổng không thể xông vào.

Mạnh Hoài Cẩn đứng bất động, nội giám lại không thể cường ngạnh đuổi Mạnh Hoài Cẩn đi, Trình Lục lão gia cũng da mặt dày lưu lại, muốn chờ Hoàng Thượng tỉnh lại.

Sau nửa canh giờ, Lạc Thuân mang theo Du Hiển tiến cung.

Du Hiển không có để ý tới Mạnh Hoài Cẩn và Trình Lục lão gia, nhưng Lạc Thuân lại chủ động chào hỏi cùng Mạnh Hoài Cẩn, Trình Lục lão gia đối với Lạc Thuân chửi ầm lên, chỉ vào mặt Lạc Thuân mắng hắn là gian nịnh.

Lạc Thuân lau nước miếng trên mặt: "Trình thượng thư, nơi này là hoàng cung trọng địa, không phải phủ Thượng Thư của ngươi, công việc của Cẩm Y Vệ có con đường của Cẩm Y Vệ, nếu ngài có dị nghị, không bằng từ bỏ chức quan Công Bộ, tới Cẩm Y Vệ làm chủ sự?"

Trình Lục lão gia còn chưa có mắng trở về, một nội giám đã ra tới.

"Hoàng Thượng đã tỉnh, triệu kiến Lạc đại nhân và Trình thượng thư."

Lạc Thuân và Trình Lục lão gia đi theo nội giám nhập điện.

Mạnh Hoài Cẩn và Du Hiển đứng ở ngoài điện.

Du Hiển đối Mạnh Hoài Cẩn lại không có cảm giác dị dạng, tự nhiên sẽ không hao hết tâm tư hóa giải mâu thuẫn cùng Mạnh Hoài Cẩn…… Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, khi ở thư viện Nam Nghi, Du Hiển đối với Mạnh Hoài Cẩn không có hảo cảm.

Nguyên nhân hình như là Mạnh Hoài Cẩn biểu hiện quá hoàn mỹ!

Hàn môn nghịch tập, diện mạo xuất chúng, phong nghi xuất chúng, tính tình còn ôn hòa công chính, là "Mạnh sư huynh” mỗi người trong thư viện đều khen ngợi bội phục.

Trên đời này, sao có người hoàn toàn không có khuyết điểm?

Du Hiển cảm thấy Mạnh Hoài Cẩn lòng dạ thâm trầm, là ngụy quân tử, không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt chân thật của Mạnh Hoài Cẩn!

Hiện tại nhìn Mạnh Hoài Cẩn mồ hôi ướt đẫm, không có vẻ trích tiên siêu phàm thoát tục, Du Hiển không nhịn được hoài nghi: Mạnh Hoài Cẩn đến tột cùng có biết bí mật của Trình Khanh hay không?

Trình Khanh nói không biết.

Du Hiển không phải không tin Trình Khanh, mà là cảm thấy lấy lòng dạ của Mạnh Hoài Cẩn, chỉ sợ đã sớm nhìn thấu ngụy trang của Trình Khanh, Mạnh Hoài Cẩn có thể nhịn xuống không vạch trần.
Bình Luận (0)
Comment