Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 592

Trình Khanh muốn cứu Lê lão nhân ra ngoài.

Với hoàn cảnh trong thủy lao kia, còn có trạng thái Lê lão nhân, Trình Khanh cũng không xác định Lê lão nhân có thể kiên trì bao lâu.

Về phần sư đệ của Lê lão nhân, Trình Khanh không quen biết, đối phương trong miệng nói muốn cứu nàng, cổ động nàng đi liên hệ với Nghiệp Vương, Trình Khanh đối với người này không tín nhiệm.

Nếu có thể tìm được thứ Tiêu Vân Đình để ý, Trình Khanh có thể dùng để trao đổi cùng Tiêu Vân Đình.

Tiểu Bàn tuy rằng nghe được địa phương Nghiệp Vương bị giam lỏng, nhưng Trình Khanh không dám động.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trình Khanh dứt khoát trực tiếp tìm tới Tiêu Vân Đình:

"Nếu ta muốn ngươi thả Lê lão nhân, ta cần dùng thứ gì trao đổi?"

Tiêu Vân Đình cười như không cười, "Ngươi là tù nhân, còn có cái gì có thể sử dụng để trao đổi? Trình Khanh, ngươi đừng coi chính mình quá trọng yếu ——"

Tiêu Vân Đình còn chưa nói xong lời châm chọc, trong thành vang lên trống trận, nhịp trống dày đặc là truyền lại tình hình quân địch, quân đội Bắc Tề lại bắt đầu tiến công!

Thiền Y khoác áo choàng cho Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình một bên mặc, một bên phân phó Thiền Y: "Mang hắn cùng lên tường thành!"

Không phải không có báo ứng, chỉ là thời điểm chưa tới.

Trình Khanh đã từng bắt Vinh Cửu lên tường thành, hiện tại đến phiên Tiêu Vân Đình bắt nàng đi lên tường thành.

Cũng may Tiêu Vân Đình không trói nàng lại.

Cũng đúng, khi đó Vinh Cửu tốt xấu gì cũng là thân thích của Thạch tổng đốc, đối với đám cướp Trường Cân có tác dụng kiềm chế nhất định, Trình Khanh hiện tại chỉ là một huyện lệnh nhỏ, Agoura lại không quen biết nàng!

Tiêu Vân Đình nhìn c.h.é.m g.i.ế.c dưới tường thành, bỗng nhiên mở miệng: "Ngươi nếu thật muốn làm ta thả hai tên gian tế ra, hiện tại nên dùng đầu óc Lục Nguyên Cập Đệ của ngươi, dâng lên kế đánh lui địch, ta sẽ giao người cho ngươi."

Trình Khanh sặc một ngụm cát.

Gió quá lớn, nàng có hơi chút đứng không vững.

Chỉ sợ Lê lão nhân chính mình cũng chưa nghĩ đến, mệnh hắn lại trân quý như vậy đi?

Hơn nữa nàng chỉ tính toán cứu Lê lão nhân, không nghĩ cứu sư đệ Lê lão nhân.

Lúc này không phải thời cơ thỏa thuận với Tiêu Vân Đình, quân đội Agoura công phá phòng tuyến, Tiêu Vân Đình còn có thể ở dưới sự bảo vệ của tâm phúc đào tẩu, Trình Khanh hơn phân nửa là phải tồn vong cùng thành Lan Châu!

Trình Khanh không phải nhân tài hành quân đánh giặc.

Lúc trước ở Hồng huyện, nàng cũng giao sự tình chuyên nghiệp cho nhân sĩ chuyên nghiệp đi làm, chính mình chỉ lo trù tính điều hành chung.

Hai quân đang c.h.é.m giết, trước đó nàng lại không tham dự chuẩn bị, bảo nàng hiến kế đánh lui địch —— nàng dám hiến, Tiêu Vân Đình có dám tin vào không thành kế không?

Thấy Tiêu Vân Đình nhìn chính mình, Trình Khanh nghiêm túc nghĩ nghĩ: "Kế sách lập tức đánh lui địch ta không có, nhưng nếu ngươi muốn nói trường kỳ, vậy ta thật là có, đoạn rớt thương lộ Bắc Tề, giúp đỡ địch nhân của Agoura."

Các bộ lạc trên Thảo nguyên có ỷ lại vào thương phẩm Đại Ngụy.

Tơ lụa có thể không mặc, đồ sứ có thể không cần, nhưng trà không thể không uống, đây là ẩm thực quan trọng của dân thảo nguyên.

Chỉ cần đoạn rớt cung cấp thương phẩm, Agoura không điên, bộ lạc khác cũng không chịu nổi, tất cả mọi người nguyện ý quy về Agoura tiếp thu quản lý thống nhất, một là bị Agoura đánh sợ, hai là tin tưởng Agoura có thể mang theo tất cả mọi người sống càng tốt hơn.

Hiện tại ngày lành không có, tự nhiên sẽ gây chuyện.

So với chặt đứt thương lộ, Trình Khanh còn có chiêu càng độc hơn, bên trong phân hoá rất nhiều, có thể cổ vũ chợ chung, bán phá giá số lượng lớn thương phẩm đến Bắc Tề, đổi đi chiến mã và súc vật của người Bắc Tề, làm mỗi người Bắc Tề đều có thói quen mua mua mua, trên kinh tế đối với Đại Ngụy hình thành ỷ lại, chiến sĩ thảo nguyên cũng không có tâm tiến thủ, khi đánh giặc tích mệnh, sức chiến đấu của kỵ binh thảo nguyên cũng giảm.

Đương nhiên, đều là biện pháp chậm, là tiêu giảm quốc lực của Bắc Tề.

Muốn cho Bắc Tề không dám xâm phạm biên giới, biện pháp căn bản nhất vẫn là Đại Ngụy chính mình biến cường.

Bên này giảm bên kia tăng, Đại Ngụy càng ngày càng mạnh, Bắc Tề càng ngày càng yếu, Bắc Tề lấy cái gì tới xâm chiếm Đại Ngụy?

"Quá chậm."

Biện pháp Trình Khanh nói, Tiêu Vân Đình không phải không thể tưởng được, nhưng mà nước xa không giải được cái khát ở gần.

Trình Khanh nhỏ giọng nói: "Cũng có biện pháp nhanh, c.h.é.m xuống thủ cấp Agoura."

Agoura ngoại trừ là hoàng đế Bắc Tề, còn là tổng soái có thể lãnh binh, Agoura chết, Bắc Tề vừa mới hoàn thành thống nhất chỉ sợ lại sẽ lâm vào chia năm xẻ bảy, trong vòng mười năm, Đại Ngụy đều có thể kê cao gối mà ngủ.

Tiêu Vân Đình cười lạnh, "Ngươi và Agoura đảo có chung chỗ, đưa ngươi đến bên người Agoura, nhất định có thể được hắn trọng dụng."

Tiêu Vân Đình phất tay áo bỏ đi, Trình Khanh sờ sờ mũi.

Tính tình này giống nữ nhân trong kỳ sinh lý, âm dương quái khí, muốn nàng hiến kế, lại bày ra một gương mặt thối.

"Thiền Y, thế tử gia của ngươi hôm nay đã uống thuốc chưa?"

Thiền Y nghe không hiểu tiếng lóng của Trình Khanh, còn tưởng rằng Trình Khanh đang quan tâm Tiêu Vân Đình.

Đối với vị trí của Trình Khanh ở trong lòng Tiêu Vân Đình, Thiền Y vẫn luôn không hiểu. Nếu là những người khác đắc tội thế tử, hiện tại cỏ trên mộ cũng đã phải cao hai thước, cố tình Trình Khanh vẫn sống tốt.

Thiền Y nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói cho Trình Khanh, Bắc Tề đã không ngừng một lần phái người tới ám sát thế tử.

"Vương gia chính là người bị Bắc Tề ám toán, Vương gia trúng độc tiễn của người Bắc Tề."

"Thế tử vừa mới trở về Tây Bắc, tàu xe mệt nhọc, thỉnh đại phu trong thành Lan Châu tới xem mạch, ai ngờ y đồng bên người đại phu lại là thích khách Bắc Tề."

Cho nên Tiêu Vân Đình không tin Hà đại phu?

Khó trách thành Lan Châu có nhiều đại phu muốn xem bệnh cho Tiêu Vân Đình như vậy, Tiêu Vân Đình một người đều không gặp.

Nhưng Tiêu Vân Đình cũng không phải quân tử gì, Bắc Tề bên kia nhiều lần phái người tới ám sát, Tiêu Vân Đình chẳng nhẽ không nghĩ hồi báo?

Tiêu Vân Đình cũng không phải là người rộng lượng như vậy.

Trình Khanh hoài nghi Tiêu Vân Đình đang an bài cho Agoura một chiêu tàn nhẫn, hiện tại chỉ còn chưa có kíp nổ.

"Thiền Y, có rảnh khuyên nhủ thế tử gia của ngươi, làm người không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, có bệnh liền phải khám, không phải mỗi đại phu đều là thích khách Bắc Tề. Không bằng bảo hắn thả Lê lão nhân ra, ta thỉnh Lê lão nhân bắt mạch cho hắn?"

Thiền Y nhắm chặt miệng.

Trình đại nhân thật giỏi nói hươu nói vượn.

Lão nhân họ Lê kia đã sớm đi tìm thế tử, muốn thế tử hỗ trợ đi Bắc Tề tìm người, nói là sư đệ hắn có thể xem bệnh cho thế tử, còn có thể giải độc cho Trình Khanh.

Thế tử và Lê lão nhân không thống nhất.

Hiện tại Lê lão nhân đã tìm được sư đệ, nếu thế tử để ý mệnh của chính mình, đã sớm bắt sư đệ Lê lão nhân trị liệu cho chính mình.

Những việc này, Trình đại nhân giống như đều không biết gì.

Thật là kỳ quái.

—— Đám nghịch tặc Chương tiên sinh kia vì sao coi trọng Trình đại nhân như vậy?

……

Vấn đề bối rối Thiền Y, đồng dạng cũng đang bối rối Cốc Hoành Thái.

Cốc Hoành Thái một đường từ kinh thành theo tới Tây Bắc, thấy Trình Khanh nỗ lực cắm rễ ở huyện Tần An, nhưng không chờ được đám nghịch tặc Chương tiên sinh kia hiện thân tiếp cận Trình Khanh.

Chẳng lẽ Trình Khanh bị giáng chức, đám nghịch tặc kia đã từ bỏ Trình Khanh?

Hôm nay trong thành vang lên trống trận, đại quân Bắc Tề công thành, Cốc Hoành Thái tránh ở chỗ tối, phát hiện Tiêu Vân Đình mang theo Trình Khanh đi đến chỗ cửa thành, không nhìn thấy Tiểu Bàn đi theo, Cốc Hoành Thái liền biết Tiểu Bàn còn lưu tại trong phủ.

Aizzz, bản thân Trình Khanh tìm đường chết, còn muốn lôi kéo Tiểu Bàn cùng c.h.ế.t sao?

Không cùng nghịch tặc lui tới, liền cùng Tiêu Vân Đình lui tới.

Hiện tại Tiêu Vân Đình ở trong lòng hoàng đế, cũng không có gì khác với nghịch tặc, thừa dịp hoàng đế hôn mê chính mình rời kinh, hoàng đế nhịn xuống không thanh toán, đều chỉ vì suy xét đại cục Tây Bắc.

Cốc Hoành Thái quyết định trộm lẻn vào trong phủ Tiêu Vân Đình.

Nếu thật sự không được, trước mang Tiểu Bàn đi.

Thám tử Cẩm Y Vệ vẫn luôn không đến được bên người Tiêu Vân Đình, người này khứu giác so với chó săn còn nhanh nhạy hơn, mỗi lần đều có thể tìm được người Cẩm Y Vệ rửa sạch hết, Cốc Hoành Thái nỗ lực vài ngày, thừa dịp đại quân Bắc Tề công thành, hắn mới tìm được cơ hội trốn ở trong thùng vận chuyển nước trà trộn vào trong phủ.
Bình Luận (0)
Comment