Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 669

Công chúa Bảo Nhạc phái thị vệ ra ngoài cảnh giới, mới nói lời thật lòng cùng nhi tử:

"Người Ngụy dù gian xảo như thế nào, cũng là người, cũng giống chúng ta có hai con mắt một cái mũi, con muốn cái gì, người Ngụy liền muốn cái đó, người Ngụy không phải không thể dùng, còn phải xem dùng như thế nào. Cữu cữu con cũng đã từng dùng người Ngụy, con nghĩ hắn vì sao có thể nhanh chóng quật khởi như vậy, ngoại trừ hắn kiêu dũng thiện chiến, còn không rời đi người Ngụy ra mưu hiến kế!"

Tất Lặc Cống kinh hãi.

Cữu cữu Agoura quật khởi, còn có nguyên nhân do người Ngụy sao?

Công chúa Bảo Nhạc lại không chịu nói tỉ mỉ, chỉ nói cho hắn, Agoura được người Ngụy hỗ trợ, lại chưa từng mặc kệ chính mình bị người Ngụy khống chế, hiện giờ thậm chí còn hoàn toàn thanh trừ dấu vết tồn tại của người Ngụy.

"Phụ thân con bọn họ đều cho rằng cữu cữu con đang lâm vào khốn cảnh, lại không biết đây là cữu cữu con cố ý, chờ cữu cữu con có rảnh…… Hừ!"

Công chúa Bảo Nhạc không nói cho hết lời, lại không cần nói cũng biết.

Chờ Agoura có rảnh, bộ lạc hiện tại nghi ngờ cùng khiêu khích, cuộc sống liền sẽ không dễ chịu lắm!

"Hùng ưng sớm muộn gì cũng sẽ một mình bay lượn, mẫu thân không thể vĩnh viễn đều đứng ở phía sau con."

Tất Lặc Cống hiện tại có được điều kiện đã thực tốt, có mẫu thân ở trong bộ lạc thế hắn chu toàn, có cữu cữu Agoura xa xa vì hắn chống lưng. Nhớ năm đó, Agoura chính là cái gì cũng không có, hết thảy hiện giờ toàn dựa vào chính Agoura dốc sức làm lên.

Tất Lặc Cống cũng không có làm công chúa Bảo Nhạc thất vọng, trải qua một đêm tự hỏi, ngày hôm sau trước khi Vinh Cửu khởi hành đến bộ lạc tiếp theo, Tất Lặc Cống còn cố ý đi đưa Vinh Cửu.

"Sự tình ngươi thỉnh cầu với mẫu thân ta, ta sẽ thay ngươi cầu tình, hy vọng lần sau ngươi đến đây có thể nghe được tin tức tốt. Nhưng bằng hữu của ta, ngươi muốn mẫu thân ta duy trì, ngươi nhất định phải có giá trị, ngươi hiểu ý ta chứ?"

Tất Lặc Cống thử Vinh Cửu, Vinh Cửu cười ha ha:

"Việc của công chúa, chính là việc của Vinh mỗ, ta đương nhiên sẽ vì công chúa phân ưu!"

Hai người ôm, chạm chạm nắm tay lẫn nhau, hữu nghị dối trá rơi xuống đất, cắm rễ ở trên mảnh đất này.

Tất Lặc Cống và công chúa Bảo Nhạc muốn khảo nghiệm Vinh Cửu, không nghĩ tới Vinh Cửu đem những lời đã nói với công chúa Bảo Nhạc cũng nói một lần ở bộ lạc khác.

Tất Lặc Cống lo lắng không có sai, Vinh Cửu đích xác tưởng lũng đoạn con đường buôn lậu từ Đại Ngụy đến thảo nguyên, nắm con đường ở trong tay hắn, từ hắn tới chế định quy tắc, thứ gì có thể bán được ở trên thảo nguyên, một năm có thể bán bao nhiêu, sẽ do hắn định đoạt. Khi giao dịch giữa Đại Ngụy và thảo nguyên hình thành quy mô, Agoura tưởng cấm cũng không được, như vậy sẽ xúc phạm lợi ích quá nhiều người.

Phải làm thành chuyện này thực không dễ, nhưng quá mức dễ dàng, sao có thể đột hiện ra tầm quan trọng của Vinh Cửu?

Vinh Cửu nhớ tới viễn cảnh Trình Khanh miêu tả, vô cùng có nhiệt tình.

Hắn phải nhanh kiếm ra một bộ đồ thủy tinh cho công chúa Bảo Nhạc.

Còn phải thật đẹp thật quý.

Nghĩ đến giá cả bộ đồ thủy tinh hiện giờ, Vinh Cửu liền thấy đau lòng bạc của chính mình.

—— Trình sư ơi Trình sư, ngài có biết bạc chính mình kiếm được, có một phần cống hiến của Tiểu Cửu hay không?!

Bắc Tề và Đại Ngụy tạm thời ngừng chiến, Hà Uyển rốt cuộc không cần vất vả đẩy nhanh tốc độ như năm trước, nàng có thể bảo đảm sản xuất bình thường của dệt phường, chậm rãi chuẩn bị đơn đặt hàng vật tư quân nhu, dù sao chế phẩm lông dê phải tới mùa đông mới có thể có tác dụng.

"Máy dệt Hà thị" nhiều lần cải tiến, hiện tại hiệu năng lại mạnh hơn rất nhiều lần so với phiên bản đầu tiên, hơn nữa ở dưới bày mưu đặt kế của Trình Khanh, từ huyện Tần An truyền khắp Tây Bắc, dần dần truyền đến phương nam.

Sau khi "máy dệt Hà thị" truyền đến châu huyện phụ cận, liền có người nói Hà Uyển là Chức Nữ chuyển thế, có chút thôn phụ vô tri, trong lén lút còn gọi Hà Uyển là "Dệt nương nương", muốn trộm cung phụng Hà Uyển, làm Hà Uyển dở khóc dở cười.

Nàng nơi nào là Chức Nữ chuyển thế nha, rõ ràng là công lao của Trình Khanh.

Hà Uyển muốn biện giải, Trình Khanh lại không cho.

Loại danh vọng này, Trình Khanh đã không thiếu, Hà Uyển lại rất thiếu.

Danh vọng có khi chính là bùa hộ mệnh, tỷ như Tiểu Bàn ở thành Lan Châu mở y quán, làm một nữ tử có danh vọng, trói buộc giới tính không thể nghi ngờ sẽ giảm bớt rất nhiều!

Trình Khanh có thể giúp quốc khố kiếm bao nhiêu thu nhập từ thuế cố nhiên là chiến tích, nhưng chiến tích lớn nhất lại là công lao giáo dục của nàng ở huyện Tần An.

Mạnh Hoài Cẩn năm trước đăng cơ, dựa theo quy củ của tổ tông, năm nay mới sửa niên hiệu.

Sau khi sửa niên hiệu thành "Tân Khải", Mạnh Hoài Cẩn mở ân khoa, tiến sĩ trúng tuyển kỳ thi mùa xuân năm nay, là nhóm môn sinh thiên tử đầu tiên của tân hoàng, tiền đồ tương lai không cần nói cũng biết.

Kỳ thi mùa xuân đã sớm yết bảng, thi đình cũng ra kết quả, thư viện Nam Nghi nhiều người trúng tiến sĩ. Do có ra một Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ như Trình Khanh, ngay cả tân hoàng khi còn ở dân gian cũng đã từng cầu học ở thư viện Nam Nghi, hiện giờ nó đã sớm là thư viện đứng đầu thiên hạ, có thể có nhiều người khảo trúng tiến sĩ cũng không kỳ quái.

Đương nhiên, theo thư viện Nam Nghi danh chấn thiên hạ, lực ảnh hưởng của Trình thị Nam Nghi cũng thẳng tắp bay lên, chỉ cần thư viện Nam Nghi vẫn còn cuồn cuộn không ngừng chuyển vận nhân tài cho triều đình, dù gia tộc Trình thị không ra quan lớn, cũng không có người dám coi khinh Trình thị Nam Nghi!

Trình Khanh cố ý lưu tâm yết bảng thi đình một chút, đích xác có người nàng quen thuộc, nhưng không có Kỷ Hạo. Kỳ quái, Kỷ Hạo ở thư viện Nam Nghi cầu học cũng không phải một hai năm, lại vẫn không có khảo trúng tiến sĩ……

Kỳ thi mùa xuân không quan hệ lớn cùng bọn học sinh huyện học Tần An, nhưng huyện thí và phủ thí, một bộ phận học sinh huyện học có tham gia.

Không dễ dàng, huyện Tần An thường được nói là hoang mạc khoa khảo, một hơi lại khảo ra mười chín đồng sinh.

Mười chín đồng sinh này còn có thể tiếp tục tham gia viện thí, chỉ cần thông qua viện thí, bọn họ chính là tú tài.

Mười chín đồng sinh kích động đến không được, không nghĩ tới con đường khoa khảo so với trong tưởng tượng còn dễ dàng hơn nhiều, Trình Khanh lại dội nước lã cho bọn họ, không cho bọn họ tham gia viện thí năm nay.

"Cơ sở của các ngươi còn chưa đủ tốt."

Trình Khanh hy vọng bọn học sinh phát triển nhiều mặt, không có làm cho bọn họ chỉ khổ học thư tịch, bọn họ có thể khảo trúng đồng sinh, là bởi vì trình độ khoa khảo toàn bộ Tây Bắc đều rất kém cỏi!

Nếu mười chín đồng sinh đi tham gia viện thí, khẳng định sẽ có người có thể khảo trúng tú tài, Trình Khanh lại không muốn bọn họ nhanh như vậy đã đi lên con đường làm quan.

Quá trẻ.

Còn có quá nhiều thứ cần học tập.

Bản thân Trình Khanh rất sớm liền nhập vào con đường làm quan, đó là bởi vì nàng làm người hai đời, tam quan gì đó đã sớm thành lập, sẽ không dễ bị ngoại lực quấy nhiễu mà thay đổi.

Học sinh lại không giống.

Bọn họ là một đám thiếu niên thật sự.

Trình Khanh tin tưởng học sinh chính mình dạy ra làm quan sẽ không thịt cá bá tánh, nhưng thanh quan năng lực không đủ có khi còn nguy hại hơn cả tham quan!

Giáo dụ huyện học bóp cổ tay thở dài:

"Mười chín đồng sinh nếu tham gia viện thí, năm nay tất ra tú tài, chiến tích giáo hóa như vậy, Trình đại nhân thế nhưng lại không cần!"

Là chiến tích giáo hóa của Trình Khanh, đồng dạng cũng là của giáo dụ.

Ngẫm lại trước khi Trình Khanh tới Tần An đi nhậm chức, huyện học huyện Tần An rách nát bất kham, giáo dụ muốn làm ra chiến tích cũng không được, người nguyện ý đưa con cháu đến huyện học đọc sách không được mấy hộ.

Cho dù có người nguyện ý đưa con cháu tới đọc sách, không có lão sư tốt giảng bài, cũng là hại con cháu người ta.

Trình Khanh vừa đến, hết thảy liền thay đổi.

Không chỉ có học sinh học, hai người giáo dụ và huấn đạo cũng một lần nữa nhặt lên sách vở, khi Trình Khanh công vụ bận rộn, hai vị này còn có thể giúp đỡ giám sát bọn học sinh.

Trình Khanh ở huyện Tần An có đại công tích giáo hóa, cũng có công lao hai người này hết sức hiệp trợ.

Huấn đạo nghĩ càng sâu hơn một chút.

Nào có người không thích công tích?
Bình Luận (0)
Comment