Ai Chờ Ai Giữa Đêm Đông Lạnh Giá

Chương 20


Cứ như vậy, thời gian cuối tuần của Đào Lộ dành hết cho việc chuyển nhà, may là đồ đạc không nhiều lắm, cho nên cũng không tốn công sức, hơn nữa còn có sự hỗ trợ của Trầm Úy Vũ, trước chủ nhật là hầu như đã xong xuôi.
Phòng ở của Trầm Úy Vũ khá lớn, phòng của cô ở ngay cạnh phòng anh, có thêm thư phòng và phòng chứa đồ nữa, không gian rất rộng rãi và thoải mái.
Có phải cô nên cảm ơn ông trời vì đã cho cô thêm một cơ hội nữa hay không? Tất cả mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ.Chẳng qua cô vẫn còn chưa sẵn sàng để ở chung một phòng với Trầm Úy Vũ thôi!
Ngồi trước bàn máy tính, cô ngây ngốc nghĩ lại sáng hôm qua khi anh hôn cô, còn vuốt ve ngực cô nữa, lúc đó trong đầu cô trống rỗng, căn bản không biết phản ứng như thế nào.
Tuy rằng kiếp trước cô và Trầm Úy Vũ đã lên giường với nhau, nhưng cùng lắm chỉ một hiệp một lần, hoàn toàn không biết cách lấy lòng anh, bởi vì lần nào cô cũng bị ép buộc, ép buộc tới mức khó hiểu, khiến cô cực kỳ khó chịu!
Cô nam quả nữ sống chung một phòng, cô biết chắc rồi cũng sẽ phải cùng giường với anh, vấn đề là sớm hay muộn mà thôi, cô chỉ sợ rằng mình còn chưa kịp học hỏi bí quyết của chị dâu thì chuyện đó đã phát sinh rồi.
“A ~ Không được rồi!” Đào Lộ thì thào nói, trong ký ức của cô, lúc ở trên giường Trầm Úy Vũ luôn giữ thái độ bình thản, lỡ như điều đó lại xảy ra một lần nữa thì sao?

“Cái gì không được vậy em?” Giọng nói dịu dàng của anh vang lên ngay phía sau khiến cô giật mình, suýt chút nữa là bật dậy khỏi ghế rồi!
Quay đầu lại, cô thấy Trầm Úy Vũ đang đứng ở cửa phòng, hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi, không đeo cà vạt, lại cởi hai cúc áo đầu, bên dưới là một chiếc quần bò trẻ trung, trông anh đẹp trai cực kỳ, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại bắt đầu nóng lên.
Thê thảm quá! Cô hoàn toàn không có khả năng chống lại được sức hấp dẫn của anh!
“Dạ…Không có gì đâu ạ…” Đào Lộ có chút chột dạ, làm sao mà cô dám nói là cô đang suy nghĩ xem phải lên giường với anh như thế nào chứ!
Thấy vành tai của cô gái nhỏ lại bắt đầu đỏ lên, Trầm Úy Vũ nhẹ nhàng mỉm cười, nhưng anh cũng không có ý định hỏi sâu thêm, phản ứng của cô luôn rất rõ ràng, bởi vậy không cần tốn nhiều tâm tư thì cũng có thể đoán ra được.
Trầm Úy Vũ ngoắc tay với cô nói: “Tiểu Lộ, cùng tôi đi siêu thị mua sắm đi.” Tối nay anh không muốn ra ngoài ăn cơm, toàn người với người rất phiền toái, cho nên hôm nay anh muốn tự mình xuống bếp nấu ăn.
Nghe thấy được đi ra ngoài, Đào Lộ vui vẻ gật đầu, dù sao nếu đã bắt đầu thay đổi hoàn cảnh sống thì cũng phải quen thuộc môi trường xung quanh một chút, như vậy cô sẽ không phải làm phiền đến người khác nữa.
Hai người vừa đi bộ đến siêu thị vừa ngắm mặt trời lặn, gió mát thổi tới làm cho Đào Lộ cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
Trước kia nếu nói cô và Trầm Úy Vũ sẽ có lúc cùng đi bên nhau, hưởng thụ chiều chủ nhật tuyệt đẹp, thì có đánh chết cô cũng không tin! Đó là chuyện tuyệt đối không bao giờ có thể xảy ra!
Tiến vào siêu thị, giờ này có không ít người đến mua sắm, cho nên khắp nơi đều có thể nhìn thấy cảnh nhân viên siêu thị đang giới thiệu các món cho khách hàng ăn thử.
“Xin chào hai anh chị, đây là sản phẩm mới ạ, khoai tây chiên, sốt hạt tiêu mù tạc, bánh kiền, bò bít tết, loại nào cũng rất ngon ạ, xin mời anh chị ăn thử!” Người bán hàng cầm một miếng bánh phết tương đưa cho Trầm Úy Vũ và Đào Lộ.
Đào Lộ cho cả miếng bánh sốt tương vào trong miệng, vị hạt tiêu và mù tạc xộc lên mũi, sau đó xông lên mắt, làm ắt cô bị một tầng hơi nước che phủ, nước mắt từ từ chảy ra.

Vẫn luôn chăm chú nhìn cô, Trầm Úy Vũ khẽ nhíu mày, ngón tay thon dài đưa lên lau nước mắt cho cô, không nhịn được khẽ mắng: “Nhìn em kìa, ăn nhanh như thế làm gì, bị sặc rồi thấy chưa!”
Giọng điệu của anh không hờn giận, mang theo cả sự dịu dàng và quan tâm.
“Khụ khụ…Người ta không biết là nó cay mà…” Đào Lộ cố gắng ổn định lại, tay đưa lên quạt nhẹ trước mũi, hy vọng mùi vị gay mũi kia sẽ nhanh chóng bay đi.
Trầm Úy Vũ vỗ nhẹ lên lưng cô, giúp cô giảm đi sự khó chịu, đợi cô không còn ho nữa, anh mới hỏi: “Đỡ hơn chút nào chưa em? Còn không thoải mái nữa không?”
“Dạ…Tốt hơn chút rồi ạ…” Cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt vô tội nhìn anh, hai gò má hồng như quả đào, nhìn cực kỳ ngon miệng.
Trầm Úy Vũ vuốt ve mái tóc ngắn đen mượt của Đào Lộ, ánh mắt thoáng nhìn qua đôi môi cô, trên đó còn lưu lại chút nước sốt, trong lòng liền dâng lên ý định xấu xa.
“Ừ ~ Miệng em còn dính tương kìa.” Anh mỉm cười nói, sau đó không để cho cô có cơ hội phản ứng mà nhanh chóng cúi người xuống, dùng lưỡi liếm hết tương trên môi cô.
Bùm!
Gương mặt đang tươi cười của Đào Lộ lập tức đỏ bừng lên, ngay cả vành tai cũng đỏ luôn, quả thật không thể tin được một người luôn nghiêm túc đứng đắn như Trầm Úy Vũ lại có thể bạo dạn như vậy ở nơi công cộng!

Điều này hoàn toàn trái ngược với tính cách của anh!
Hành động của anh khiến cho cô không lường trước được, mà cũng không thể trốn tránh được!
“Úy Vũ…Nơi này…Nơi này là…Siêu thị…” Cô muốn nhắc nhở anh chỗ này không phải là nơi riêng tư, mà là siêu thị người đến người đi.
“Anh biết đây là siêu thị mà ~” Anh cười trừ thưởng thức nét mặt bối rối xấu hổ của cô, sau đó khẽ nắm bàn tay nhỏ bé, dịu dàng hỏi: “Tiểu Lộ, em làm bạn gái của anh nhé?”
Trong nháy mắt, cô có cảm giác như được ăn mật, ngọt muốn chết, cười đáp: “Được ạ!”
Hiện tại, bọn họ đã chuyển từ quan hệ cấp trên cấp dưới lên thành bạn trai bạn gái sống chung một nhà rồi đó!

Bình Luận (0)
Comment