Ai Là Của Ai

Chương 47

Tôi là Dương Cảnh.

Xin kể câu chuyện tình yêu của tôi, đối tượng là bạn cùng học đại học.

Tôi không biết mình đã thích Tiểu Huy từ lúc nào, nhưng đến khi tôi ý thức được thì ánh mắt đã không rời khỏi cô ấy được nữa. Dù học cùng một trường đại học, nhưng thật sự tôi và Tiểu Huy đã quen biết từ khi lên Trung học rồi, trước kia, cô cũng không thường ra ngoài chơi. 

Tôi thích nhìn bộ dạng cô ấy làm gì cũng thật chân thành, thích cô trước khi mở miệng đều nghiêng đầu suy tư, thích đôi mắt quả hạnh khẽ nhướn lên của cô ấy, thích nét mặt thỉnh thoảng lại ngây ngốc của cô ấy. Thích đến mức, sau này có quen với nhau, nhưng tình cảm không được cô đáp lại, lại thấy trong lòng âm ỷ đau.  

Lúc này, Lâm xuất hiện. Cô ấy nói cô ấy yêu tôi, nguyện ý chờ tôi.

Tôi thừa nhận mình rất ác độc, lợi dụng cô ấy để dò xét tình cảm của Tiểu Huy. Nhưng mà, tôi thật sự không chịu nổi ý định tham lam của mình, được cô xem tôi vừa là bạn trai vừa là bạn bè… Chẳng lẽ tôi cũng giống như những nam phụ khác trong phim truyền hình, dù có thể ở cùng một chỗ nhưng lại vô duyên?

Lâm nói, cô ấy không để ý chuyện bị tôi lợi dụng, bởi vì dù cho có bị lợi dụng, cô ấy cũng có được tôi. Tôi nghĩ tôi nên cảm động, nhưng khi thấy cô ấy nói với Tiểu Huy trên diễn đàn như vậy, tôi lại tức giận. 

Lâm hỏi tôi, tại sao cứ phải cố chấp với một người không thể đối xử tử tế với anh?

Tôi nên trả lời như thế nào đây? Tiểu Huy không phải không đối xử tử tế với tôi, mà là không tử tế với chính bản thân mình, cô ấy chỉ là không tin vào tình yêu nữa.   

Tôi nhìn Lâm, đau lòng, cô ấy và tôi đều cùng một dạng người, đợi người mình yêu bố thí tình yêu cho mình, tôi không có tư cách khinh thường tình cảm của cô ấy. 

Sau đó, Chu Vệ xuất hiện. Dù đã biết trước, nhưng hắn đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của tôi, làm cho tôi khiếp sợ. Một người ưu tú như vậy, một người gian xảo như vậy… Nếu như hắn không có ý với Tiểu Huy, thì cần gì phải suốt ngày bám lấy cô ấy?

Tôi không muốn Tiểu Huy làm tù binh của hắn, nhưng lại hâm mộ tác phong cường quyết của hắn, cũng hy vọng Tiểu Huy có thể tìm được hạnh phúc. Chu Vệ thậm chí còn không để ý đến quan hệ giữa tôi và Tiểu Huy… Tôi thật là mâu thuẫn, nhưng người mâu thuẫn, đâu phải chỉ có mình tôi?  

Lâm nói, cô ấy sẽ luôn luôn chờ tôi, chờ tôi quay đầu lại nhìn cô ấy. 

Tôi thật là khờ, nhưng còn có một người con gái khờ hơn cả tôi…
Bình Luận (0)
Comment