Ai Là Siêu Sao

Chương 25

Chương 25 Phất tay

Theo như những gì mà Lê Hiểu Hàm nói, là do Thiệu Trì ra tay trước, không trách được việc cậu đáp trả. 

Thiệu Trì chắc không phải con người nhỏ mọn đến vậy. Lý Tuế Vinh nghĩ. 

Thật ra mà nói, Thiệu Trì đúng thật không phải là hạng người nhỏ nhen, nhưng kể cả Lý Nham Hải còn chưa bao giờ hiểu hết được anh, nói chi tới Lý Tuế Vinh, y chỉ biết đoán bậy đoán bạ mà thôi.  

Lê Hiểu Hàm ở trong khách sạn trốn cho qua ngày, buổi tối bình tâm lại mới nhớ đến tài liệu về Vạn Liên, cậu đã nói chuyện hẳn hoi cùng với Lý Tuế Vinh, y đáp ứng từ giờ cho đến hết hạn hợp đồng sẽ không bắt cậu phải tham gia bất cứ bữa tiệc nào, thời gian ba tháng qua đi, bọn họ sẽ lập tức hủy hợp đồng, đem tất cả giấy tờ đã kí đem đi đốt, khôi phục mọi chuyện trở về trạng thái như cũ.  

Cứ tưởng rằng sau khi bị đánh, Thiệu Trì sẽ trả thù, nhưng hết một ngày trôi qua, mọi chuyện vẫn sóng yên biển lặng, bọn họ cứ nghĩ có khi nào là bình yên trước giông bão, nhưng đến cuối cùng vẫn không có gì xảy ra cả.

Tiểu Phương được cử đi ra ngoài thăm dò tình hình, vừa mở cửa liền gặp được Lý trợ lý, Lý Nham Hải còn cố tình hỏi thăm bọn họ, còn vô cùng "hảo tâm" mà đưa trả số áo đấu hôm qua kèm cả chữ kí của cầu thủ, khiến cho cả ba người đều vô cùng bất ngờ! 

Thiệu tổng mà muốn trả thù thì đã không đem trả đồ đâu ha? 

Tiểu Phương đem chữ kí lên mạng kiểm chứng, quả thật đều là chữ kí của chính chủ!  

Toàn là tin vui.

Có thể đoán được, Thiệu Trì cũng không để bụng chuyện Lê Hiểu Hàm ban tặng cho anh một đấm. 

Lê Hiểu Hàm nhíu mày, hay anh ta muốn cùng cậu nói chuyện yêu đương nên mới bỏ qua cho cậu lần này đây.  

Lý Tuế Vinh thở hắt ra một hơi, Thiệu tổng không chấp nhặt thì tốt quá, không trả thù lại càng tốt, đúng là ông trời phù hộ.

Về sau phải tránh cho Thiệu Trì tiếp xúc với Lê Hiểu Hàm, bọn họ đúng là đen đủi, hết lần này tới lần nọ gặp phải anh, không biết là vận mệnh kiểu gì, chẳng lẽ trên người Lê Hiểu Hàm có "nam châm thu hút Thiệu Trì"? 

Không cần quan tâm, việc trước mắt chính là nhanh chóng hoàn thành công việc ở "bóng đá chi dạ", sau đó rời khỏi nơi đây, về tới thành phố A là có thể an toàn rồi.  

"Bóng đá chi dạ" lên sóng lúc 7 giờ tối, trận bóng cũng bắt đầu vào lúc 7 giờ. 

Bình luận viên chính chỉ có duy nhất một người, Lê Hiểu Hàm cùng bốn vị khách mời trong lúc trận đấu diễn ra có thể cùng nhau nhận định tình huống, hoặc cũng có thể không cần lên tiếng, tổ chế tác chính là muốn bọn họ tranh nhau mà nói, nói càng nhiều càng tăng rating cho chương trình, vừa có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ cho người xem thảo luận theo ở mục bình luận. 

Đội Phong Hoa của thành phố C cũng không phải tay mơ, năm ngoái còn được giải á quân cúp Châu Á, có thể coi đó là thành tích tốt nhất trong lịch sử thi đấu của cả đội, thế nhưng Vạn Liên vẫn chiếm ưu thế về mặt kỹ thuật cùng thể lực. 

Nếu tính theo thứ hạng ở Châu Âu, Vạn Liên là đội bóng hạng 4, thì vị trí của Phong Hoa nằm ở hạng 5, thua Vạn Liên một bậc. 

Vào buổi trưa hôm đó, Lê Hiểu Hàm cùng với bình luận viên, MC và bốn vị khách mời còn lại đã tập duyệt trước.  

Dù sao thì tập "Bóng đá chi dạ" hôm cũng là chương trình phát sóng trực tiếp, không ai muốn mình sẽ làm hỏng chuyện.  

Tổ chế tác mời tới năm người, ba người đều đã ngoài 30, hai người còn lại tuổi tương đối nhỏ, Lê Hiểu Hàm là người trẻ tuổi nhất, nhưng độ nổi tiếng lại không kém cạnh ai, giống như mặt trời buổi ban trưa, càng ngày càng chói lọi. 

Khoảng 5 giờ chiều, mọi người dùng xong cơm hộp do tổ chế tác đưa tới, đúng 6 giờ phải có mặt ở phòng bình luận.

Tổng cộng có tất cả 6 người, bao gồm cả bình luận viên.

Lúc diễn tập buổi chiều bọn cũng đã chuẩn bị tốt lời chào mở màn cho buổi phát sóng.  

Đến 6 giờ rưỡi, đạo diễn bắt đầu đếm ngược.

Sáu người xuất hiện trên màn ảnh, camera số một hướng về phía bình luận viên, camera số hai  từ từ quay vào, Lê Hiểu Hàm cũng nhanh chóng lên hình, bảo trì nét cười đã được tập luyện nhiều lần chào khán giả. 

Bình luận viên giới thiệu từng vị khách mời một, anh ta ngồi ở vị trí trung tâm, năm khách mời ngồi hai bên, bên trái là ba vị nghệ sĩ lớn tuổi, lần lượt là Sơn Giang, Liễu Thuyên Minh, Trương Khang, phía bên phải là Lê Hiểu Hàm, Vệ Kiến Minh, tính theo tuổi tác của "Đồng Khải Văn", tuổi của Kiến Minh cũng không lớn hơn hắn ta là bao nhiêu. 

Năm người cùng nhau gửi lời chào đến khán giả, nửa giờ tiếp theo chính là thời gian để giới thiệu về hai đội bóng. 

Bình luận viên cùng năm khách mời nói một chút về đội hình ra quân cùng cách an bài chiến thuật của hai đội. 

Lê Hiểu Hàm dành cả ngày hôm qua để tìm hiểu về Vạn Liên và Phong Hoa, dựa vào kinh nghiệm xem đá bóng cùng những lần hiếm hoi cậu ra sân, trong lòng vẫn luôn nghiêng về phía của Vạn Liên, điều bất ngờ chính là, lúc cậu xem tài liệu lại phát hiện ông chủ mới của Vạn Liên chính là Thiệu Trì, Lê Hiểu Hàm bỗng có chút biệt nữu không nói lên lời, may mắn là cậu không cần đảm nhận nhiệm vụ giới thiệu về tình hình của đội bóng cho khán giả. 

Giới thiệu xong cầu thủ hai bên, bình luận viên lại hướng người xem đến toàn cảnh sân vận động ngày hôm nay.

Trận đấu hôm nay được tiến hành ở sân vận động đạt tiêu chuẩn 4 sao, hàng ghế khán giả được chia làm hai khu vực màu hồng và màu lam, bây giờ đã được bao phủ với cờ trống cổ vũ cho hai đội tuyển, người hâm mộ Vạn Liên đã chiếm đến bảy mươi ngàn người, ba mươi ngàn người còn lại là fan của Phong Hoa. 

Có thể thấy lúc Thiệu Trì quyết định thua mua đội bóng không phải chỉ là do hứng khởi nhất thời, vấn đề lợi nhuận vẫn luôn được anh đặt lên hàng đầu.  

Trận đấu sắp bắt đầu, cầu thủ hai bên dẫn theo player escort ra sân, trên sân bóng liền phát ra tiếng hoan hô thật lớn, các fan hâm mộ lập tức phất cờ, gõ trống, thậm chí còn dùng chai nước đập vào nhau, chỉ cần là vật có thể gây ra tiếng động đều sẽ được bọn họ tận dụng. 

*Player escort: còn có tên là match mascot hay child mascot, thường thì lúc ra sân để hát quốc ca, mỗi cầu thủ sẽ dắt theo một bé trai / bé gái. Truyền thống cầu thủ dắt theo trẻ em khi bước ra sân thi đấu được bắt đầu từ những năm 90. Mỗi đứa trẻ sẽ đại diện cho một cầu thủ, còn được gọi là "player escort" hay "match mascot". Đây là một chiến dịch của FIFA kết hợp với UNICEF mang tên "Say Yes for Children". Qua đó, hành động dắt tay trẻ em khi bước ra sân của các cầu thủ mang ý nghĩa tôn vinh quyền lợi của trẻ em. FIFA cũng như UNICEF muốn nhắn gửi một thông điệp về việc cải thiện cuộc sống và bảo vệ tính mạng của trẻ em trên toàn thế giới. Ngoài ra, hành động dắt tay trẻ em còn mang ý nghĩa như một sự kế thừa niềm đam mê bóng đá của 2 thế hệ. Đứa trẻ tượng trưng cho tương lai bóng đá sẽ luôn được kế thừa và phát triển qua các thế hệ mà không bi mai một.

Trong lúc bình phẩm về trận đấu, Lê Hiểu Hàm vẫn như cũ, thi thoảng mới nhận xét vài câu vô hại, không giống như các vị nghệ sĩ bên cạnh cố tình thể hiện, vắt óc tìm cách làm cho khán giả phải chú ý đến mình, không ai nhường nhịn ai, lâu lâu lại còn phun ra vài lời không được chuyên nghiệp lắm, nhưng tổ chế tác chính là muốn dựa vào đó để tăng rating, ai cũng nói, cũng muốn mình làm vai chính của chương trình chứ không phải năm người kia.  

Lê Hiểu Hàm không tranh giành, camera vẫn luôn ghi hình diễn biến trên sân, cũng sẽ không lia đến phía bọn họ, cậu lười cùng người khác đấu đá, ngồi yên ổn mà thưởng thức trận bóng, Vạn Liên có cầu thủ ngôi sao mà cậu thích, nửa đầu trận đấu đã qua, Vạn Liên đang dẫn hai trước hai điểm, trong đó một quả là do người cậu thích ghi bàn, anh ta đang chạy vòng quanh sân bóng ăn mừng cùng với làn người đang hoan hô cổ vũ. 

Nửa đầu trận đấu kết thúc, cầu thủ hai bên trở về phòng nghỉ nghỉ ngơi. 

Các cầu thủ có thể được nghỉ, nhưng buổi phát sóng vẫn không ngừng lại, camera lướt qua lướt lại trên hàng ghế khán giá, không cẩn thận liền bắt được hình ảnh ông chủ mới của Vạn Liên - Thiệu Trì.

Màn ảnh dừng lại trước hàng ghế của anh, chỉ thấy Thiệu Trì mang kính râm trông thật lạnh lùng, camera không ghi lại được ánh mắt anh đang biến hóa như thế nào đằng sau lớp kính đen kia, như cảm nhận được mình lên sóng, Thiệu Trì hướng về phía camera phất tay, khiến nhân viên điều khiển camera có chút ngẩn người, vừa nãy hắn không có chú ý người này là ai.  

Không khỏi phải nhìn sang phía những người khác.

Bình thường Thiệu Trì vô cùng ít khi xuất hiện trước công chúng, không nhận ra anh cũng không phải điều kì lạ gì, bốn vị nghệ sĩ kia lập cũng tức liếc nhìn nhau. 

Bọn họ trầm mặc được vài giây, liền nghe thấy tiếng đạo diễn truyền đến trong tai nghe, bảo hãy nhanh nói gì đó đi. 

Đúng là bọn họ đều được cung cấp đầy đủ tài liệu về Vạn Liên,nhưng lại không ai nói cho họ biết ông chủ mới của đội bóng - Thiệu Trì sẽ xuất hiện, nhất thời không phản ứng kịp cũng là chuyện bình thường.  

Bất đắc dĩ, trong không khí bị sự xấu hổ bủa vây, Lê Hiểu Hàm ý thức được cậu cũng là một trong số đó, liền mở miệng giải vây cho mọi người, giải đáp cho khán giả là ai đang ở trên sóng. Kỳ thật cậu cũng bị Thiệu Trì trong bộ kính đen dọa sợ, lúc anh phất tay dường như còn có ý gì đó khác nữa, anh nhất định biết là cậu đang nói về mình trên sóng.  

Lê Hiểu Hàm bình tĩnh nói: "Trên màn hình vừa nãy chính là ông chủ mới của Vạn Liên, Thiệu Trì - người cầm lái của tập đoàn Trì Đằng, chúng ta đều có thể thấy ngài ấy vẫy tay chào khán giả. Lần này Vạn Liên đến Trung Quốc chỉ trong một thời gian ngắn, Thiệu Trì tiên sinh lại bỏ thời gian đến đây xem bóng, có lẽ sẽ khiến nhiều người cảm thấy bất ngờ."

Nghe Lê Hiểu Hàm giải thích, những người khác mới bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng không khỏi âm thầm mắng bản thân mình ngốc, thế mà lại không nhận ra vị kia của Trì Đằng, thế là lại vuột mất cơ hội tạo mối quan hệ với Thiệu Trì rồi!

Cơ hội đã mất, một đi không trở lại. 

Bọn họ đều hâm mộ nhãn lực của Lê Hiểu Hàm, xem ra tấm ảnh chụp gây huyên náo lúc trước không phải là không có căn cứ, lúc người khác còn chưa kịp biết ai là ai, Lê Hiểu Hàm đã nhận ra Thiệu Trì, cũng giới thiệu ngắn gọn về anh, làm nổi bật chính bản thân cậu lên. 

Lê Hiểu Hàm không biết việc chỉ giới thiệu sơ về Thiệu Trì sẽ giúp cậu chiếm được spotlight, dù sao cậu cũng chưa bao giờ đi đọc đống bình luận trên mạng, đều là về "Đồng Khải Văn", không liên quan đến cậu.  

Thế nhưng việc Thiệu Trì xuất hiện trên màn ảnh vẫn gây ảnh hưởng đến cảm xúc của Lê Hiểu Hàm, trong nửa sau của trận đấu, cậu không mở miệng nói được bao nhiêu. Tất nhiên cậu cũng không biết được vì hành động lạ thường của mình lại khiến các fan của "Đồng Khải Văn" đau lòng, làm sao cả chương trình chỉ toàn là mấy ông già kia nói chuyện, Khải Văn nhà mình không nói được một câu, hay là bọn họ đang cố tình chèn ép nghệ sĩ còn trẻ như Khải Văn đây. 

Thế là các fan liền kéo đến Weibo của tổ chế tác cùng với các vị khách mời khác kháng nghị, lời qua tiếng lại, dẫn đến một trận hỗn chiến trên mạng. 

Vì đã xin được chữ kí, sau khi kết thúc quá trình ghi hình, Lê Hiểu Hàm cùng Lý Tuế Vinh liền rời trường quay.

Tiểu Phương đã đem trả chiếc xe bọn họ thuê hôm qua, khách sạn bọn họ đang ở có xe đưa đón, chỉ cần về khách sạn thu thập hành lý rồi rời đi là được.  

Thế nhưng lại có người còn hành động mau lẹ hơn cả bọn họ. 

Ba người Lê Hiểu Hàm, Lý Tuế Vinh cùng Tiểu Phương vừa mới đi vào cổng vip chuẩn bị rời đi, thì bỗng thấy phía trước có hai người trông vô cùng quen mắt.  

Lý Nham Hải cười nhẹ đưa tay ra ngăn bọn họ lại: "Khải Văn, Thiệu tổng biết đêm nay các cậu sẽ lên máy bay, liền phái tôi đến đây để đón mọi người, tối nay chúng tôi cũng quay về thành phố A, vừa lúc tiện đường."

Chu đáo đến từng kẽ tóc chân răng như vậy, Lý Tuế Vinh không dám từ chối, nói lời cảm ơn trước cả Lê Hiểu Hàm: "Cám ơn Thiệu tiên sinh, như thế có tiện không?" 

Lý Nham Hải nói: "Đương nhiên là tiện, chúng ta ngồi phi cơ riêng của Thiệu tổng trở về mà." 

Lý Tuế Vinh: "Nhưng mà chúng tôi đã đặt vé máy bay rồi......"

Lý Nham Hải cười: "Lý tiên sinh không cần lo lắng, chúng tôi đã nói với tổ chế tác rồi, bọn họ sẽ xử lý chuyện này. Đi thôi, Thiệu tổng đang ở bãi đỗ xe chờ, chúng tôi cũng phải về khách sạn lấy hành lý."  

Lê Hiểu Hàm: "......"

Nhớ lại khoảnh khắc Thiệu Trì phất tay trước màn ảnh, lúc này cậu có thể xác nhận lại, lúc đó, là Thiệu Trì muốn vẫy tay chào cậu. 

Một bất ngờ quá lớn, muốn trốn cũng không được. 

-------------------------------------

Mọi người vote và comment ủng hộ cho mình với nhéeee

Bình Luận (0)
Comment