Hạ Du chậm rãi lắc đầu: "Tôi chỉ biết hắn ta và Dư Hi quen nhau ở phòng khám tâm lý, trước đây chưa từng gặp qua, hơn nữa người bị dán nhãn quá nhiều, có vài người tôi ngay cả tên cũng không nhớ rõ, càng không thể nhớ được thân bằng hảo hữu của họ."
Cô nghĩ nghĩ, mê mang nhìn về phía Thời Tiện Ngư: "Kỳ thật những thứ này... cũng chỉ là phỏng đoán của chúng ta mà thôi, không có biện pháp kết luận hết thảy cùng Đỗ Hiểu Linh không quan hệ..."
“Vậy chúng ta chứng thực một chút là được rồi.” Thời Tiện Ngư nói.
“Chứng thực?” Hạ Du nhíu mày: “Chứng thực thế nào?”
“Trò chơi Điệp Tiên.” Thời Tiện Ngư nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn: “Thử trò chơi Điệp Tiên một lần nữa, nếu có thể mời oan hồn của Đỗ Hiểu Linh tới, chứng tỏ mọi người bị nhốt có liên quan đến cô ấy, nếu không mời được thì chứng tỏ không liên quan đến cô ấy.”
Vẻ mặt Hạ Du do dự: “Nhưng mà, sau mỗi lần chơi Điệp Tiên, đều sẽ...”
"Cửa đã khóa rồi, quỷ quái không vào được." Thời Tiện Ngư bình tĩnh nói: "Hơn nữa, mỗi lần đều chỉ có âm thanh, kỳ thật các người ai cũng chưa từng chân chính gặp qua oan hồn của Đỗ Hiểu Linh, đúng không?"
Hạ Du mím môi, suy tư một lát, ánh mắt kiên nghị gật đầu: “Được, vậy thử lại lần nữa!”
Cô đứng dậy, hít một hơi thật sâu, đưa tay ra và đặt ngón tay lên đồng xu ở giữa bàn.
Điệp Tiên là một phương thức xem bói từ cổ đại lưu truyền tới nay, cùng bút tiên, tiền tiên nguyên lý đại đồng tiểu dị, chỉ là môi giới bất đồng mà thôi, đều là thông qua vấn đề quá trình thần linh đến đạt thành tâm nguyện, nhưng mời tới, thông thường là phụ cận một ít phù du linh thể, trói buộc linh, du hồn dã quỷ, mà không phải chân chính thần linh.
Thời Tiện Ngư cũng chậm rãi đứng dậy, trước khi đưa tay, cô nói với Hạ Du: “Nếu có chuyện gì xảy ra, lấy bùa hộ mệnh tôi đưa cho cô ra.”
Hạ Du nghiêm mặt, gật đầu.
Thời Tiện Ngư vươn tay, đặt ở đầu kia của đồng xu.
“Điệp Tiên Điệp Tiên, mời ra đây.” Hạ Du nhắm mắt lại, tập trung chú ý: “Điệp Tiên, Điệp Tiên...... Nói cho tôi biết, là ai, hại chết Đỗ Hiểu Linh......”
Thời Tiện Ngư cũng nhắm mắt lại, cũng tập trung chú ý như Hạ Du.
Một lát sau, cô mở mắt và nhìn về phía đồng xu trên bàn.
Đồng xu không nhúc nhích, đè tay đồng xu lại, cũng chỉ có cô và Hạ Du.
Cô ngẩng đầu nhìn Hạ Du, vừa vặn Hạ Du cũng ngẩng đầu nhìn cô, hai người tiếp tục yên lặng chờ một lát, cùng nhau buông lỏng tay ra.
“Không có...” Hạ Du lẩm bẩm: “Lúc trước mỗi lần mời đều cử động, nhưng lần này không có... một chút động tĩnh cũng không có...”
“Bởi vì hiện tại trong căn tin chỉ có tôi và cô.” Thời Tiện Ngư nhìn ánh mắt cô: “Lúc trước anh ta giấu ở bên cạnh các cô, cố làm ra vẻ huyền bí, khiến mọi người lầm tưởng quỷ quái ngoài cửa là Đỗ Hiểu Linh, dẫn dắt các người đi tìm hung thủ.”
"Người hại chết Đỗ Hiểu Linh, có phải là hắn không?" Sắc mặt Hạ Du trắng bệch: "Ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, trường học có rất nhiều người ngoài trường tới, có thể hắn cũng đi không?"
"Kiên nhẫn chờ đi, nếu quả thật là hắn, sớm muộn sẽ lộ ra dấu vết." Thời Tiện Ngư quay đầu, nhìn về ngoài cửa sổ: "Chúng ta hiện tại đứng ở chỗ này, hắn khẳng định sẽ có hành động, giải quyết Vạn Thiến Thiến, kế tiếp, chính là Bạch Dư Hi..."
Hạ Du nghe xong, cả người rét run, ngón tay siết chặt thành quyền: “...... Khi nào hắn sẽ tới?”
"Hẳn là sẽ chờ mọi người mệt mỏi, thời điểm Chu Bặc Thiện cũng buông lỏng cảnh giác, tìm cơ hội lại đây." Thời Tiện Ngư như có điều suy nghĩ: “Về phần phương pháp giết người, hẳn là giống như trước, thông qua một ít môi giới dẫn phụ cận ác quỷ tới, mượn quỷ giết người?”
Hạ Du cắn răng: “...... Được, vậy tôi sẽ chờ hắn đến, sau đó hung hăng vạch trần hắn!”
Hai người không nói gì nữa, đều tự ngồi ở bên cạnh bàn, tiếp tục chờ đợi...
…………