“A...... Ông xem bói tính ra tôi sẽ đến?” Thời Tiện Ngư giật mình: “Ông tính thật chuẩn.”
Trường Phong chân nhân nói: “Thí dụ như nơi Nguyên Quân đi kế tiếp, bần đạo không tính ra.”
Thời Tiện Ngư cười rộ lên: “Chính tôi còn chưa nghĩ ra lần sau đi đâu, ông đương nhiên sẽ không tính ra.”
Trường Phong nói: "Nhưng, bần đạo tính ra gần đây Nguyên quân sẽ có một kiếp, Nguyên Quân còn cần cẩn thận đề phòng.”
Thời Tiện Ngư sững sờ: “...... Tôi sẽ có một kiếp? A này, nghiêm trọng sao?”
Trường Phong cười lắc đầu: "Cái này phải dựa vào chính Nguyên Quân, nếu là hãm sâu trong đó, ít nhiều sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng so với năm tháng rộng dài, cũng bất quá là việc nhỏ như cọc mà thôi."
Thời Tiện Ngư nghe xong chậm rãi gật đầu: “Tôi biết rồi, ý của ông là, nếu tôi nghĩ không ra, sẽ rất khó chịu, nếu tôi nghĩ thông, cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.”
“Đúng là như thế.” Trường Phong chân nhân gật đầu.
Thời Tiện Ngư không khỏi hỏi: "Đạo trưởng, tôi đang tìm một người, ông có thể giúp ta tính xem hắn hiện tại đang ở đâu không?"
Trường Phong chân nhân hỏi: “Người này có thân phận gì?”
Thời Tiện Ngư nhíu mày, khó xử lắc đầu: “Tôi không biết.”
Trường Phong chân nhân lại hỏi: "Người này còn sống không?
Thời Tiện Ngư nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu: “Tôi không biết.”
Trường Phong chân nhân suy nghĩ một lát, đứng dậy nói: “Đã như thế, bần đạo liền cố gắng đi thử một lần.”
Thời Tiện Ngư cũng đứng dậy theo: “Cảm ơn đạo trưởng.”
Trường Phong chân nhân đi tới trước lư hương, trước đốt một nén nhang, bái lạy, sau đó nhắm mắt không nói.
Thời Tiện Ngư không biết bói toán này sẽ tiến hành như thế nào, liền đứng ở một bên cẩn thận nhìn, đợi thật lâu, đến khi nén nhang kia đốt được khoảng một nửa vị trí, lão đạo trưởng tiên phong đạo cốt rốt cục mở mắt, giơ tay nhẹ nhàng cầm lấy một cây nhang kia, sau đó run rẩy, tro hương màu xám trắng đốt cháy rơi trên mặt bàn gỗ cánh gà, vỡ thành mấy đoạn.
Trường Phong chân nhân nhìn mấy đoạn tro thơm kia, ngưng thần không nói.
Thời Tiện Ngư không dám quấy nhiễu, tiếp tục ở bên cạnh kiên nhẫn chờ một lát, Trường Phong chân nhân chậm rãi xoay người lại, nói với Thời Tiện Ngư: "Người Nguyên Quân muốn tìm, cách không xa, gần Nguyên Quân trong gang tấc.”
“Gần trong gang tấc?” Thời Tiện Ngư thì thào.
“Quẻ tượng này cho thấy, trong lòng Nguyên Quân đã có đáp án.” Trường Phong chân nhân nói.
Thời Tiện Ngư kinh ngạc, trong lòng cô quả thật có một phỏng đoán, chỉ là không thể tin được, cũng không thể xác định.
Nếu cô ta quay lại và hỏi hắn ta, hắn ta có nói sự thật không?
Suy nghĩ một hồi, không có đầu mối, tâm lại càng rối loạn.
Thời Tiện Ngư than nhẹ một hơi, ngẩng đầu nhìn Trường Phong chân nhân, cảm thấy mình cũng nên biểu thị chút gì đó, móc từ trong túi ra, móc ra mấy cây nhân sâm, đặt lên bàn.
“Tôi...... Tôi cũng không có gì có thể tặng, những thứ này là nhân sâm trong cung ta trồng, xin người nhận đi.”
“Đa tạ Nguyên quân.” Trường Phong chân nhân không từ chối, lại cười hỏi: “Không biết Nguyên Quân đại nhân ở chỗ này có nặn tượng thần không?”
Thời Tiện Ngư lắc đầu.
Trường Phong chân nhân nhẹ nhàng nắm chặt những nhân sâm kia: "Nguyên Quân đại nhân nếu muốn thu thập nguyện lực nơi này, Trường Lạc cung chúng ta ngược lại nguyện ý vì ngài lập tượng, bất quá chúng ta nơi này đã có Dược Vương điện..."
Thời Tiện Ngư kinh ngạc: "Vậy, vậy có thể giúp tôi lập một tượng thần đặc biệt phù hộ tình bạn của con gái không?"
Trường Phong chân nhân sững sờ: “..... Phù hộ hữu nghị?”
“Ừ.” Nàng gật đầu: “Tôi xem qua rồi, trong Trường Lạc Cung các người cầu tài cầu dược cầu tử cầu nhân duyên đều có, nhưng không có tượng thần liên quan đến tình hữu nghị, ta nguyện ý phù hộ tình hữu nghị trường tồn của các cô gái, cũng nguyện ý trợ giúp các cô gái tìm được tri âm nhân sinh.”
(Hết chương này)