Thị Thần nhìn nửa bậc thang Thông Thiên kia, tâm tình cũng rất phức tạp, hắn vốn tưởng rằng chỉ kém một chút cuối cùng, thiếu một chút nữa là có thể đại công cáo thành, không nghĩ tới cuối cùng, cư nhiên thật đúng là kém một chút như vậy.
“Tiểu Thần...... Có lẽ là hộ sơn đại trận hao phí linh khí, vượt qua dự đoán của Tiểu Thần.” Hắn ngượng ngùng giải thích.
“Không cần phải nói.” Thời Tiện Ngư im lặng thở dài: “Chọn cá đi.”
Thị Thần trầm mặc, sau đó đưa tới năm sáu con cá vàng lớn, mỗi con đều tròn trịa mập mạp, béo như heo trâu.
Thời Tiện Ngư nhìn lướt qua, gần như không do dự, vỗ vỗ con lớn nhất bên trong: “Là nó.”
Thị Thần dường như có chút ngoài ý muốn: "Nguyên Quân lúc trước không phải nói, người này cầu nguyện khó có thể đạt thành sao..."
Cá Thời Tiện Ngư chọn, là cá vàng lớn vẫn muốn sinh con trai, người cầu nguyện là một cô dâu 16 tuổi, bởi vì không sinh được con trai nên bị nhà chồng chán ghét, tạm trú trong chùa.
Thời Tiện Ngư chậm rãi đi một vòng quanh Đại Kim Ngư: "Thể tích cá lớn như vậy, chứng tỏ chấp niệm của cô ấy đối với sinh con rất nặng, một khi đạt thành mong muốn, nguyện lực sinh ra cũng sẽ rất mãnh liệt, có lẽ có thể thử để cho cô ấy đổi một tâm nguyện khác.”
“Cái này......” Thị Thần chần chờ: “Điều này có thể sao?”
Thời Tiện Ngư như có điều suy nghĩ nói: "Thẩm đại ca vốn muốn lên Linh Sơn, sau lại lựa chọn ở lại Thanh Sơn thành, Tiểu Lê vốn muốn tìm lại mẹ, sau đó...... Mình trở thành mẹ, Hạ Du, Vạn Thiến Thiến cùng Bạch Dư Hi sở dĩ muốn tìm ra hung thủ, là bởi vì các cô cho rằng chỉ có tìm ra hung thủ mới có thể rời khỏi thế giới quỷ quái, người cầu nguyện này muốn sinh con trai, sau lưng cũng nhất định cất giấu nguyên nhân khác, đổi một tâm nguyện, không phải là không có khả năng.”
Thời Tiện Ngư vươn một tay, đặt lên đầu Kim Ngư, nói: "Chờ em xem lại..."
Cô ấy nhắm mắt lại.
Vẫn là cái kia hôn ám Phật đường, người lại nhiều hơn mấy cái, cô không nghe thấy thanh âm, chỉ thấy mấy người lôi kéo xô đẩy, tràng diện thập phần hỗn loạn.
Một nam nhân mặc áo dài màu xanh đẩy ngã nữ nhân, nữ tử cầm ghế thấp trong tay lên đập tới! Sau đó lại đi ra một ít nô bộc tiểu sai ăn mặc người đem nam nhân vây quanh, hộ tống rời đi, chỉ còn nữ tử một người ở trong phòng, sắc mặt ửng hồng, vẻ mặt tàn nhẫn, trong miệng như là đang mắng cái gì.
Tính tình thật nóng nảy nha......
Thời Tiện Ngư thử dò xét nơi xa hơn một chút, tầm nhìn mở rộng, đi ra bên ngoài, phát hiện nơi này là sương phòng phía sau chùa miếu, nam nhân vừa rồi bị đập trên đầu nhấc túi lên, được người hầu đỡ lên xe ngựa, rất nhanh rời đi, trừ lần đó ra, nàng không phát hiện thêm manh mối nào nữa.
Không biết nam nhân tới để làm gì, cũng không biết hai người vì sao lại nổi lên tranh chấp.
Thời Tiện Ngư không tiếp tục nhìn nữa, thu hồi bàn tay đặt trên Kim Ngư, trầm tư một lát, nói với thị thần: "em chuẩn bị trước, ngày mai xuất phát."
Thị Thần ngẩn người: “...... Nhanh như vậy?”
“Không nhanh.” Thời Tiện Ngư nói: “Em thấy cô ấy cách sụp đổ không xa.”
Cô xoay người rời đi, đi chuẩn bị hành lý.
Loại chuyện này một hồi sinh hai hồi quen thuộc, dựa theo ăn, mặc, ở, đi lại phân biệt chuẩn bị là được.
Trước tiên mua một bộ quần áo cổ đại không kém nhiều kiểu dáng, sau đó đi chợ mua sắm rộng rãi, ăn, uống, dùng hàng ngày đều phải mua, điện thoại di động, máy tính bảng, sạc năng lượng mặt trời và các sản phẩm điện tử khác cũng phải mang theo.
Lúc đi ra đi ngang qua hiệu thuốc, Thời Tiện Ngư nghĩ đến lúc cô gái kia cùng nam nhân tranh chấp trên mặt ửng hồng mất tự nhiên, nói không chừng đối phương cảm mạo phát sốt, tuy rằng trong tay cô có chút đan dược, nhưng số lượng có hạn, nếu có sẵn thuốc đương nhiên càng thuận tiện.
Vì thế thuốc hạ sốt, thuốc giảm đau, thuốc trấn ho, thuốc tiêu viêm, thuốc dạ dày v. v., mua toàn bộ một lần.