Trầm mặc một lát sau, Roland buông sách xuống, nói: "Hiện tại bọn hắn cười nhạo tôi Triệu hoán không khí, nếu như biết tôi có thể Triệu hoán ra ma thú, sẽ cười nhạo tôi Triệu hoán chính là ma thú cấp C, nếu như biết tôi triệu hoán ra ma thú cấp B, bọn hắn sẽ cười nhạo tôi triệu hoán không ra ma thú cấp A, tóm lại vô luận tôi làm như thế nào, bọn hắn đều sẽ tìm được lý do cười nhạo tôi."
Hắn dừng một chút, mím môi, sau đó thấp giọng nói: “Trừ phi tôi có thể Triệu hoán ra ma thú cấp S, cũng thắng được quán quân đại tái tiếp theo.”
Thời Tiện Ngư nghe được nghẹn họng nhìn trân trối: "...Hắn, bọn họ dựa vào cái gì a? Chính bọn họ cũng chỉ là người bình thường, dựa vào cái gì yêu cầu cậu triệu hoán ra ma thú cấp S mới được?!"
Roland hạ mi mắt, trầm mặc không nói.
Sau khi cha mẹ qua đời hắn gặp được quá nhiều chuyện lạnh lùng, nội tâm đã sớm phong bế, vô luận chuyện gì đều chôn ở đáy lòng, cũng không thổ lộ hết với bất luận kẻ nào.
Gió thổi qua, sóng cỏ lay động, sơn cốc trước mắt giống như một mảnh đại dương xanh biếc nhìn không thấy điểm cuối.
Đại Hoàng Cẩu ở trong đại dương xanh biếc này làm không biết mệt chạy trốn, không cho phép bất kỳ một con dê nào rời xa bầy cừu, duy chỉ có Đại Giác Dương bất vi sở động, di thế độc lập một mình chiếm cứ một sườn núi.
Có lẽ là thời cơ vừa vặn thích hợp, có lẽ là tâm tình vừa vặn bình thản, Roland bỗng nhiên cảm thấy chuyện này không có gì không thể nói với người khác.
"Bởi vì cha mẹ tôi đã giành huy chương vàng và bạc của World Cup trong sáu lần liên tiếp, tôi, với tư cách là một đứa trẻ của họ, không đủ tốt, đồng nghĩa với việc không có màn trình diễn."
Thời Tiện Ngư nhất thời giật mình.
Chuyện như vậy, trong thế giới cô sống cũng có ví dụ thực tế, bởi vì cha mẹ quá mức ưu tú, con cái trong quá trình trưởng thành khó tránh khỏi sẽ được gửi gắm sự mong đợi của mọi người.
Nếu như cha mẹ là nổi danh nhà khoa học, như vậy con cái thi đậu đại học, liền thành chuyện đương nhiên, cũng không đáng khoe khoang, mà muốn đạt được mọi người khen ngợi, con cái thế nào cũng phải thi đậu đỉnh cấp học phủ không thể, bình thường khoa chính quy chỉ sẽ đưa tới cười nhạo, tựa như tình cảnh hiện tại của Roland.
Rõ ràng đặt ở trong gia đình bình thường, lấy tuổi của hắn Triệu hoán ra ma thú cấp C, cấp B, đã là thiên phú dị bẩm, nhưng cha mẹ hắn đã từng liên tục sáu lần ôm đồm giải thưởng lớn Triệu Hoán Thú Thế Giới, vì thế hắn phải biểu hiện càng thêm xuất sắc, mới có thể đạt được sự tán thành của mọi người.
"Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng so với ba mẹ, hình như tôi... quả thật không có thiên phú gì..." Roland thấp giọng nói: "Năm bố mẹ qua đời, tôi vừa tròn 8 tuổi, Maggie chỉ mới 2 tuổi, dì Jocksa lo lắng chúng tôi không có ai chăm sóc, tốt bụng nhận nuôi Maggie, lại đặc biệt viết thư cho hiệu trưởng trường Summoner Elite, giới thiệu tôi đến đó để được đào tạo chuyên nghiệp, nhưng tôi... tôi chỉ học hai năm, đã bị trường học đuổi học."
“Vì sao lại bị đuổi?” Thời Tiện Ngư giật mình hỏi.
Đây là bãi mìn của Roland, lúc trước mỗi lần nhắc tới chuyện này, hắn đều phẫn uất hồi lâu, nhưng hôm nay hình như có thể bình tĩnh nhắc tới chuyện này... Có lẽ là phẫn uất quá nhiều lần, đã chết lặng rồi.
Roland nhìn thôn xóm xa xa, nhàn nhạt nói: "Thiên phú của tôi ở trong thôn, có lẽ được cho là nổi tiếng, nhưng là ngôi trường kia trong tụ tập toàn bộ tất cả tinh anh của Acale đại lục, tôi ở bên trong căn bản không đáng nhắc tới, bài tập vĩnh viễn là cuối cùng một cái đệ trình, khảo hạch thành tích cũng luôn cuối cùng, trong lớp đồng học đều đã có cho chính mình ma thú cấp A, nhưng tiến độ của tôi chậm chạp dừng lại ở cấp B... Hiệu trưởng đại khái cũng nhìn ra tôi ở trong trường học trôi qua rất áp lực, đề nghị tôi nghỉ học về nhà Điều dưỡng một thời gian, nhưng tôi biết, một khi về nhà, càng không có hy vọng đuổi kịp tiến độ của bạn học.”