Chim Cầu Vồng, bởi vì trên người khoác lông vũ bảy màu mà được đặt tên, mặc dù không có lực công kích, nhưng đặc tính của nó là bay nhanh như tia chớp!
Thời Tiện Ngư nhớ rõ, trong cuộc thi đấu Triệu hoán thú, có một số Triệu hoán sư sẽ một lần Triệu hoán ra hai loại ma thú, tuy rằng làm như vậy thường thường sẽ bởi vì tinh thần lực gánh vác quá lớn mà chiến bại, nhưng trước mắt vì cứu Quả Nguyền Rủa, cô cũng không để ý nhiều như vậy!
Cô Triệu hồi ra Chim Cầu Vòng, cùng lúc đó, để Quả Nguyền Rủa nhảy ra khỏi tầng đất!
Quả Nguyền Rủa vừa rời khỏi bùn đất, răng cưa răng nanh hung ác của miệng vịt nhào tới, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Chim Cầu Vòng bắt lấy đỉnh đầu Quả Nguyền Rủa mọc đầy cỏ dại, bay lên! Chớp mắt bay lên trời!
Hai con vịt kia lại không cam lòng yếu thế, vỗ cánh cũng bay lên.
Thời Tiện Ngư bị dọa nhảy dựng, sau đó trong lòng ảo não, sao cô lại quên, vịt cũng biết bay!
May mắn con vịt không nhanh nhẹn bằng Chim Cầu Vồng, bay tới bay lui cũng không đuổi kịp Chim Cầu Vồng, chỉ là hai con vịt này rất bướng bỉnh, rõ ràng bay không nhanh, nhưng vẫn không buông tha.
Thời Tiện Ngư trốn thật vất vả.
Cô không dám để cho Chim Cầu Vồng bay quá xa, Triệu hoán thú cách mình càng xa, cô sử dụng tinh thần lực lại càng vất vả, quả nguyền rủa kia bình thường chôn ở trong đống đất quen rồi, hiện tại đột nhiên lên trời, cũng rất không thích ứng, lảo đảo không nói, miệng còn càu nhàu không ngừng.
Cho nên cô muốn một bên điều khiển Chim Cầu Vòng bay tránh né, một bên còn muốn trấn an Quả Nguyền Rủa cảm xúc, đồng thời hầu hạ hai con ma thú, thật sự là tương đối hao tổn thần!
Sau khi bay vài vòng trên trời, con vịt vẫn không chịu bỏ qua, Thời Tiện Ngư thầm nghĩ tiếp tục như vậy sao được? Chờ thần lực hao hết, chẳng phải là chỉ có thể chờ chết?
Thu vào Tinh Tạp cũng có nguy hiểm, dù sao bản thân cô cách không trung "Chiến trường" có một khoảng cách, trong mắt đám vịt cô chính là một người ngoài cuộc không quan trọng, nhưng nếu như cô ở trước mặt vịt, đem Quả Nguyền Rủa cùng Chim Cầu Vòng đồng loạt thu vào Tinh Tạp, như vậy giá trị cừu hận của vịt có thể chuyển dời đến trên người cô hay không?
Không dám nghĩ a! Dù sao, đây chính là con vịt có thể so với xe máy!
Quả Nguyền Rủa treo trên trời bay một hồi, phát hiện đám vịt đuổi không kịp mình, dần dần an nhàn hẳn lên.
Thời Tiện Ngư nhận thấy trạng thái của nó được cải thiện, trong lòng khẽ động, bỗng nhiên phát hiện mình thật ngốc! Tại sao cô ấy phải trốn? Tốc độ của con vịt không đuổi kịp Chim Cầu Vòng, hiện tại rõ ràng là thời cơ tốt để tấn công!
Thời Tiện Ngư lập tức thay đổi phương hướng Chim Cầu Vòng, Quả Nguyền Rủa hướng về phía vịt đuổi tới, há mồm phun một ngụm nọc độc!
Một con vịt vừa vặn bị phun, từ không trung ngã xuống, tắt thở tại chỗ, một con vịt khác vỗ cánh né tránh, nhưng cũng không trốn quá xa, tựa hồ đối với tình thế đột nhiên chuyển biến cảm thấy có chút mơ hồ.
Thời Tiện Ngư cũng sẽ không cho nó cơ hội suy nghĩ cẩn thận, lập tức để cho Quả Nguyền Rủa tiếp tục phun độc!
Con vịt phát ra tiếng kêu khàn khàn chói tai, dùng sức vỗ cánh, cúi đầu lao vào rừng tìm chỗ nấp -
Chim Cầu Vồng cùng Quả Nguyền Rủa đuổi theo vịt, tốc độ thật nhanh!
Ở trên không trung muốn nhắm vào con mồi, không thuận tiện bằng trên đất liền, bay lúc cao lúc thấp, hơn nữa lá cây che chắn, nọc độc phun ra luôn thất bại.
Nọc độc này cũng không phải vô cùng vô tận, theo tình hình chiến đấu kéo dài, Quả Nguyền Rủa phun ra liều lượng rõ ràng tại biến ít.
May mà Chim Cầu Vồng tốc độ là thật nhanh, mãnh liệt bay lên đầu vịt, Quả Nguyền Rủa đem tất cả nọc độc đều phun một đầu vịt! Con vịt kêu thảm một tiếng, ngã vào bụi cỏ!
Cuộc chiến kết thúc.
Thời Tiện Ngư thở phào nhẹ nhõm, nhưng làm cô mệt muốn chết rồi. Quả Nguyền Rủa cũng mệt muốn chết.
Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi, Thời Tiện Ngư bắt đầu kiểm kê con mồi, tuy rằng mệt mỏi, nhưng cảm giác thắng lợi trở về vẫn là rất tốt, khí bay Bát Trảo qua lại vận chuyển con mồi, bận rộn không ngừng, điều này làm cho Thời Tiện Ngư rất có cảm giác thành tựu.