Một trò chơi nhảy vòng đơn giản, bị một đám Triệu hoán sư tân thủ chơi ra các loại đa dạng, thẳng đến khi trời sắp tối, mọi người mới lưu luyến không rời rời khỏi đầm lầy Ô Ô.
Trên đường trở về, quan hệ hai bên so với lúc vừa tới quen thuộc hơn rất nhiều, Selovi cảm thấy cảm xúc làm nền không kém nhiều lắm, bầu không khí cũng vừa vặn, liền thuận lý thành chương mở miệng mời Thời Tiện Ngư cùng Roland, gia nhập câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam của bọn họ.
Thời Tiện Ngư phản xạ có điều kiện muốn cự tuyệt. Cô tới thế giới này mục đích là giúp Roland báo thù, mà bây giờ mục tiêu của Roland là Triệu hoán ra ma thú cấp S, cũng không phải đi câu lạc bộ đánh thi đấu cái gì.
Nhưng mà cô còn chưa kịp từ chối, chợt nghe thấy Roland trả lời: “Được, tôi khi trở về sẽ suy nghĩ cẩn thận.”
Thời Tiện Ngư: “???”
“Hả? Có chuyện gì vậy?”
Có lẽ vì vẻ mặt kinh ngạc của cô quá rõ ràng, Roland nghiêm trang giải thích với cô: “Kế hoạch ban đầu của tôi là năm nay đăng ký thi đấu dưới danh nghĩa cá nhân, nếu có thể gia nhập câu lạc bộ, có thể cùng các thành viên khác khích lệ lẫn nhau, có thể giúp nâng cao thành tích.”
Thời Tiện Ngư bán tín bán nghi: “Như vậy a......”
Selovi hỏi: "Tiểu Ngư tỷ tỷ, cô dự định dự thi sao? Nếu như gia nhập câu lạc bộ, dự thi sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, câu lạc bộ đều có phòng huấn luyện chuyên nghiệp cùng đội ngũ hậu cần, các loại thủ tục cũng có thể do câu lạc bộ làm thay, có thể giảm bớt không ít phiền toái."
Thời Tiện Ngư biểu tình cổ quái nhìn về phía hắn: "Cậu không phải nói, ít nhất phải có Triệu hoán thú cấp B mới có thể gia nhập câu lạc bộ sao?"
Selwell xấu hổ ho khan hai tiếng: “Cái kia...... nhân tài đặc biệt, có thể đặc biệt đề cử vào câu lạc bộ.”
Lily ở một bên che miệng vui vẻ: "Chú của Selwall chính là ông chủ của câu lạc bộ Bong Bóng Xanh Lam, đương nhiên muốn cho ai vào thì cho người đó vào!"
Thời Tiện Ngư ngẩn người, không nghĩ tới Selwell còn là phú nhị đại.
Selwell ngượng ngùng nói: "Mỗi cái đề cử danh ngạch đều phải trải qua nghiêm khắc sàng lọc, chúng ta đều phải vì câu lạc bộ phụ trách, cũng là vì chính mình phụ trách, không phải muốn cho ai tiến liền để cho người đó tiến..."
“Biết rồi biết rồi, chúng ta đều nguyện ý làm người đề cử cho Tiểu Ngư tỷ tỷ!” Lily cười nói.
“Đúng vậy! Tôi cũng nguyện ý làm người đề cử!” Leah cũng phụ họa theo.
Bọn nhỏ quá nhiệt tình, Thời Tiện Ngư có chút chống đỡ không được, vội vàng xua tay: “Tôi đã lớn tuổi, không nhất định sẽ đi, vẫn là xem đệ đệ tôi cuối cùng suy nghĩ như thế nào đi.”
Mọi người nghe xong, ánh mắt đồng loạt nhắm ngay Roland.
Roland nhất thời cảm thấy áp lực bội phần.
Lúc này, Selwell ngược lại rộng rãi lên, giống như đại ca ca vỗ vỗ bả vai Roland, nói: “Lấy thực lực của cô, kỳ thật cũng có thể đi câu lạc bộ lớn hơn nữa thử xem, nếu có câu lạc bộ muốn đi, tôi có thể giúp ngươi cô thiệu, chúng ta cùng quản lý nên mấy câu lạc bộ của Tát Nhĩ Đạt đều biết.”
“Ừ, cám ơn mọi người.” Roland gật gật đầu.
Selwell cười nói: “Suy nghĩ kỹ rồi tùy thời tới tìm chúng ta, chúng ta ở trong lữ xá thôn, phỏng chừng ba ngày sau trở về Tát Nhĩ Đạt, cũng hoan nghênh các cậu tới Tát Nhĩ Đạt làm khách.”
Roland: “Được rồi.”
Sau khi cùng đoàn người Selwell nói lời từ biệt, Roland cùng Thời Tiện Ngư về đến nhà, sắc trời đã khuya.
D'Artagnan nghe thấy tiếng động chạy ra đón họ và vẫy đuôi vui vẻ.
Maggie mở cửa, vẻ mặt tò mò nhìn hai người vào nhà, không khỏi hỏi: “Anh à, anh cùng Tiểu Ngư tỷ tỷ đi đâu rồi?”
Roland xoa xoa đầu em gái: “Xin lỗi Maggie, đói bụng quá, bây giờ anh đi nấu cơm.”
"Không có, em đi nhà bà nội nhà ăn chực." Maggie trả lời: "Bà nội hôm nay làm bánh nhân thịt, siêu cấp ăn ngon, em còn mang theo hai khối trở về, cố ý để lại cho anh chị!"