Thời Tiện Ngư cũng không biết giờ phút này có bao nhiêu người đang dùng ánh mắt đồng tình vây xem cô.
Cô đang làm mới thiết bị và bố cục của khu vực chiến đấu Heisenberg, có rất nhiều chức năng mà lần trước chưa từng thấy trên sân thi đấu thăng cấp.
Tỷ như sau khi tiến vào, trên dụng cụ sẽ biểu hiện số lần Triệu hoán sư quẹt thẻ, thời gian luyện tập dài, bản ghi chép dao động tinh thần lực, bảng tư liệu xuất chiến ma thú, vân vân, còn có thể so sánh với tin tức lần luyện tập trước, cứ như vậy có thể nắm giữ rõ ràng tình huống mỗi lần huấn luyện, cũng kiểm tra xem mình tiến bộ hay lùi bước.
Thật tốt, lần sau để cho Selwell cũng mua mấy cái dụng cụ như vậy đi, tiên tiến cỡ nào.
Một cái nút trên bảng tinh thể lóe lên, cùng lúc đó vang lên một tiếng "beep", trọng tài của Heisenberg thông báo: “Trận đấu đối chiến sẽ chính thức bắt đầu sau 1 phút, mời hai vị Triệu hoán sư xuất chiến Triệu hoán thú.”
Thời Tiện Ngư đến gần vài bước, xuyên thấu qua lồng bảo vệ thủy tinh toàn cảnh, có thể nhìn thấy Elian xa xa đối diện mình thả ra một con rắn lớn có thể so với tòa nhà ba tầng.
Màu xanh sẫm, thân dài thân thô, đầu như một đốt sống tam giác ngược, uốn lượn quanh quẩn trong sân thi đấu, thoạt nhìn thập phần đáng sợ.
Một con cự thú như vậy, cô nên dùng ma thú gì để đối phó đây?
Thời Tiện Ngư thoáng suy nghĩ.
Lúc trước đối phó Mãng Xà đầm lầy, cô dùng bùn quái làm cho đối phương hít thở không thông mà chết, nhưng phương pháp này không thích hợp với Tác Kỳ Đạt Sâm Nhiêm trước mắt.
Thứ nhất, lần trước có Lợn Rừng hỗ trợ ngăn chặn cổ họng Mãng Xà, khiến cho hàm dưới của Mãng Xà đầm lầy không thể nhúc nhích. Thứ hai, Tác Kỳ Đạt Sâm Nhiêm đầu so với Mãng Xà đầm lầy lớn hơn nhiều lắm, muốn triệt để bao vây, cần càng nhiều càng nhiều bùn.
Nhưng quái bùn vẫn là một tay giỏi điều khiển.
Khi Thời Tiện Ngư thả ra Dính Dính.
Kế tiếp lại chọn một ma thú hình công kích, hẳn là có thể. bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ
Cô lật lật chính mình trong túi một đống lớn tinh tạp, cuối cùng chọn bạch cổ chó lửng, hình thể nhỏ, tốc độ công kích mãnh liệt, coi như mặt đối lập chính mình hình thể lớn gấp mấy chục lần đại Mãng Xà, cũng sẽ giống được bệnh dại đồng dạng nhào tới!
Thời Tiện Ngư rất hài lòng.
Cô vừa thả con lửng ra, liền nghe thấy một trận xôn xao.
Thời Tiện Ngư ngẩn người, theo lý thuyết, vì bảo đảm Triệu hoán sư trong lúc tác chiến tập trung lực chú ý, lồng thủy tinh lớn khu tác chiến này hẳn là hoàn toàn ngăn cách thanh âm bên ngoài, cho dù trên khán đài ầm ĩ trời cũng không nghe thấy bất kỳ thanh âm nào.
Cô liếc nhìn khắp nơi, tìm được đáp án - vừa rồi tiếng ồn ào kia là từ trong loa bên trong truyền ra, thiết kế này là để tiện cho huấn luyện viên thân ở phòng quan sát có thể tùy thời cùng Triệu hoán sư bảo trì liên lạc.
Thật cao cấp a......
Thời Tiện Ngư nghĩ thầm: phối trí này, cũng phải để cho Selwell lắp vào Bong Bóng Xanh Lam.
Thời gian tiến vào đếm ngược vài giây - -
Con lửng cổ trắng quỳ rạp trên mặt đất, đối mặt với quái vật khổng lồ phía trước, hình thể chênh lệch lớn tựa như một chiếc xe điện nhỏ đậu dưới tòa nhà ba tầng.
Tác Kỳ Đạt Sâm Nhiêm không nhúc nhích.
Con chồn cũng không nhúc nhích.
Thời Tiện Ngư liếc nhìn thời gian, đếm ngược đã kết thúc, chỉ là không biết vì sao Triệu hoán sư đối diện không có động tĩnh.
Có phải vì câu lạc bộ Heisenberg mà cô ấy không biết không?
Vậy thì yên lặng theo dõi kỳ biến đi, đi theo tiết tấu của người ta sẽ không phạm sai lầm, nếu hắn bất động, ta cũng bất động đi.
Thời Tiện Ngư tiếp tục chờ.
Đợi thật lâu, đối diện vẫn bất động.
Cô đang bối rối thì nghe thấy giọng nói của một người đàn ông bên trong loa: "Khụ, khụ... Tiểu Ngư tiểu thư, bởi vì cô là khách, cho nên xin mời cô ra tay trước, Elian đồng ý cho cô ba phút."
Thời Tiện Ngư rất giật mình: “Vậy Sâm Nhiêm của hắn nếu chết thì làm sao bây giờ?! Các người sẽ không bắt tôi bồi thường chứ?!”
Đầu bên kia loa truyền đến tiếng cười khúc khích khúc khích, tựa hồ có không ít người đang cười.
Thời Tiện Ngư càng giật mình: "Các cậu còn cười được sao? đều không quan tâm đồng đội của mình sao? tớ thật không nghĩ tới, thì ra bầu không khí đoàn đội của câu lạc bộ lớn lại lạnh nhạt như vậy, thật không có tình người!"
“…………”