Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta (Dịch Full)

Chương 567 - Chương 567. 5. Thế Giới Triệu Hoán Sư (131)

Chương 567. 5. Thế giới triệu hoán sư (131) Chương 567. 5. Thế giới triệu hoán sư (131)

Không ai có ấn tượng với Roland ngoại trừ Arsene.

Nhưng Asrene tin tưởng mình nhất định đã gặp qua Roland ở Heisenberg, vốn hắn chỉ cảm thấy có chút quen mặt, nhưng chờ người của Bong Bóng Xanh Lam rời đi, hắn càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, hơn nữa liên tưởng đến thái độ tràn ngập địch ý của Roland đối với mình, lại càng không có biện pháp không thèm để ý.

Hiện tại, Arsene bị các đội viên vây quanh, có người cố ý giao hảo, có người ngữ khí tha thiết, địa vị của hắn ở Heisenberg siêu nhiên, trong khoảng thời gian gần đây trong câu lạc bộ lưu truyền tin đồn hắn sắp giải nghệ, hiện tại Elian ngã xuống, hắn lại biến thành tiêu điểm của toàn bộ câu lạc bộ, chỉ sợ thời gian giải ngũ cũng không thể không kéo dài.

Cửa phòng nghỉ của đội viên bỗng nhiên mở ra, huấn luyện viên đứng ở cửa, vẫy vẫy tay với Arsene.

Arsene, đến văn phòng một chút.

Tất cả mọi người nhìn về phía Arsene.

Arsene nhíu mày, đứng dậy đi ra ngoài.

Huấn luyện viên có vẻ lo lắng và đưa hắn vào văn phòng, nơi Arsene tìm thấy một huấn luyện viên khác cũng ở đó.

Heisenberg có hai huấn luyện viên trưởng và một số phó huấn luyện viên.

Huấn luyện viên trưởng phân công rất rõ ràng, một người phụ trách đội ngũ thứ nhất, cũng chính là đội ngũ quán quân của Arsene, một người khác phụ trách đội ngũ thứ hai, đội ngũ thi đấu thăng cấp của Elian.

“Arsene, tình huống của Elina rất không tốt.” Huấn luyện viên đi thẳng vào vấn đề.

“Thần lực bị thương rất nghiêm trọng sao?” Arsene hỏi.

"Mức độ tổn thương chỉ là một mặt, cho dù hồi phục..." Huấn luyện viên thở dài, "Trạng thái của cậu ấy, e rằng rất khó khôi phục."

Arsene im lặng nghe, không lên tiếng.

Một vị huấn luyện viên khác mở miệng nói: "Elian là thành viên chủ lực của đội thứ hai, thế nhưng trạng thái hiện tại của hắn, khẳng định không có cách tiếp tục dự thi, người quản lý muốn chúng ta mau chóng chọn ra đội viên có thể thay thế vị trí của Elian, chúng ta đã có mấy người chọn, thế nhưng muốn lập tức tham gia thi đấu thăng cấp, vẫn tồn tại nguy hiểm nhất định, cho nên mấy huấn luyện viên chúng ta thương lượng, vì không ảnh hưởng đến thứ tự thi đấu thăng cấp năm nay, hi vọng cậu có thể tạm thời thay thế vị trí của Elian, tiếp tục thi đấu thăng cấp kế tiếp.”

Arsene trầm mặc một hồi, thản nhiên nói: “Không sao cả, các người quyết định đi.”

Huấn luyện viên thấy cậu không biểu hiện ra cảm xúc mâu thuẫn hoặc phản cảm, hơi thở phào nhẹ nhõm: “Cậu yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến huấn luyện chuẩn bị thi đấu quán quân của cậu, nhiều lắm là một tháng, một tháng sau, đội viên thay thế Elian hẳn là thiếu chút nữa thích ứng với tiết tấu thi đấu, đợi đến lúc đó, cậu lại rời khỏi, quay về đội thứ nhất.”

Arsene gật đầu.

Hắn không giống Elian, sẽ ỷ vào thành tích của mình mà diễu võ dương oai, bởi vì hắn đã sớm thấy rõ vị trí của mình trong câu lạc bộ.

Bọn họ đều là quân cờ, cho dù thông qua một ít thủ đoạn cố gắng cùng câu lạc bộ đàm phán điều kiện, cũng chỉ là từ một vị trí trên bàn cờ, di chuyển đến một vị trí khác, vĩnh viễn không thể rời khỏi bàn cờ.

Cho nên hắn không quan tâm được an bài vào đội nào.

"Ngày mai là chúng ta cùng câu lạc bộ Hồng Diệp thi đấu, hôm nay cậu cùng thứ hai đội quân những thành viên khác làm quen một chút, ngày mai mọi người cùng nhau cố gắng lấy được điểm tích lũy đi."

Arsene lần nữa gật đầu, sau đó thần sắc đạm mạc rời khỏi văn phòng, trở về phòng ký túc xá của mình.

Một bên hành lang thật dài, dán ảnh chụp rực rỡ muôn màu, có chút đã ố vàng, những người trên những tấm ảnh này là các Triệu hoán sư mà Heisenberg từ trước đến nay đã ký hợp đồng.

Là một câu lạc bộ có uy tín lâu đời, Heisenberg lớn tuổi hơn Arsene và đã có hơn 40 năm lịch sử.

Arsene ở trên tường nhìn thấy đệ nhất thế hệ Triệu hoán sư, còn có đệ nhị thế hệ, đệ tam thế hệ...

Hắn nghĩ đến một điều: nếu Roland từng là thành viên của đội Heisenberg, dù có thành tích hay không, thì bức ảnh của hắn ta phải ở trên bức tường này.

Arsene dừng chân một chút, nhìn bức tường kia, sau đó thả chậm bước chân.

Nhưng nhìn vài lần, lại cảm thấy hoang đường.

Bình Luận (0)
Comment