“Anh tìm giúp tôi trước đi.” Thời Tiện Ngư tâm tình tốt, vui tươi hớn hở nói: “Dù sao sư phụ anh còn chưa về, anh tìm trước đi, nếu có người thích hợp tôi sẽ suy nghĩ.”
Chu Bặc Thiện suy nghĩ một chút, gật đầu đáp ứng: “Được, vậy tôi giúp Nguyên Quân tìm trước.”
Hắn lại nhìn về phía tượng đất bên cạnh Thời Tiện Ngư: "Tôi trước an bài chỗ ở cho Nguyên Quân, muốn hai gian phòng sao?"
Thời Tiện Ngư vỗ vỗ bả vai tượng đất, cười nói: “Đây là tượng đất tôi làm, không phải người thật, không cần phải sắp xếp phòng riêng. Nào, bắt tay với Tiểu Chu đi~”
Bạch Long: “......”
Chu Bặc Thiện ngạc nhiên đánh giá tượng đất từ trên xuống dưới: “Khó trách vừa rồi tôi cảm thấy màu da hắn có chút kỳ quái, thì ra là làm bằng bùn, Nguyên Quân thật sự là pháp lực vô biên, tượng đất làm ra giống như người sống.”
Chu Bặc Thiện vươn tay phải của mình, cười ha hả chào hỏi tượng đất: "Xin chào, tại hạ Chu Bặc Thiện, hoan nghênh đi vào Trường Lạc Cung.”
Thời Tiện Ngư buồn cười, vui tươi hớn hở nói: "Nó không biết nói, anh có thể gọi nó là Tiểu Lâm.”
Sau đó dùng khuỷu tay nhẹ nhàng đẩy người bùn: "Lúc tới không phải đã dạy ngươi sao? Bắt tay, bắt tay nha.”
Chu Bặc Thiện cũng tràn ngập chờ mong nhìn tượng đất.
Bạch Long hết cách, đành phải kiên trì nâng một cánh tay lên, sau đó, cầm lấy tay Chu Bặc Thiện.
Chu Bặc Thiện nắm chặt hắn! Kích động mở to hai mắt: "Oa! Nó thật sự bắt tay tôi! Thật lợi hại!”
Bạch Long: “......”
Hắn hiện tại có thể tính toán rõ ràng cái gì gọi là đê tiện như bùn, nghĩ hắn đường đường là Long tộc, phàm nhân cho dù chỉ chạm vào hắn một mảnh long lân cũng phải thừa nhận lôi đình chi nộ, mà hiện tại hắn cư nhiên muốn cùng phàm nhân bắt tay? Quả thực không thể nói lý......
Hắn ghét bỏ thu tay về, im lặng đứng sau lưng Tiện Ngư, toàn thân bắt đầu phát ra bài xích cùng cự tuyệt mãnh liệt.
Thời Tiện Ngư thấy thế, suy tư hai giây: "A... đoán chừng là đến hoàn cảnh mới, có chút nhận người lạ, dù sao vừa mới mở ra linh trí, hiện tại đại khái cũng chính là trí lực của mèo con chó nhỏ đi."
Chu Bặc Thiện cảm thấy hứng thú: “Phía sau núi chúng tôi có rất nhiều dã vật, không biết nó có ăn hay không.”
"Không cần, nó là bùn mà, bình thường chính là phân giải bùn đất bên trong hủ bại vật chất đến hấp thu dinh dưỡng, cái gì chết đi côn trùng a, thối rữa hoa hoa cỏ cỏ..." Thời Tiện Ngư dừng lại, nhíu nhíu mày, "Nghĩ như vậy, giống như trong bể cá người dọn dẹp ăn cá ba ba.."
Bạch Long: “......”
Chu Bặc Thiện lớn tiếng cười rộ lên: “Vậy cũng rất bảo vệ môi trường mà!”
Thời Tiện Ngư nghe hắn nói như vậy, lông mày giãn ra, cách áo choàng lớn màu đen "Lâm Uyên" sờ sờ đầu hắn, rất là vui mừng: “Cũng đúng, rất bảo vệ môi trường.”
Bạch Long bắt đầu cân nhắc có nên đổi một bộ thể xác hay không, nếu không động một chút sẽ gặp phải một phen nhục nhã như vậy, hắn thật sự không thể thừa nhận!
Buồn bực không lên tiếng nghe thì Tiện Ngư cùng Chu Bặc Thiện hàn huyên một hồi, sau đó liền bị đưa đến phòng khách nghỉ ngơi.
Trong Trường Lạc Cung thường xuyên tiếp đãi khách hành hương có tiền có thân phận, cho nên điều kiện dừng chân không kém, giống như khách sạn cao cấp, phong cách trang hoàng kiểu Trung Quốc cổ kính, phòng ngủ lớn vệ sinh độc lập, cơ bản đồng bộ cái gì cũng có.
Thời Tiện Ngư nằm lên giường, quay đầu nhìn tượng đất bên giường, trầm tư một lát, chỉ về phía sô pha: “Anh qua bên kia ngồi, nếu không nửa đêm em tỉnh lại, thấy bên giường có một bóng người, rất dọa người.”
Bạch Long: “......”
Ngươi cũng phải đi bắt quỷ trừ tà, ngươi còn sợ bóng người gì?
Ngươi còn kém không nhiều lắm là nửa thần tiên, ngươi còn ngủ cái gì?