Thị Thần không nói lời nào.
Thời Tiện Ngư cũng không quan tâm.
Cô tiếp tục nói với hắn: “Trước khi đến tôi đã làm bài tập với chỗ Chu Bặc Thiện, trong thế giới này, phàm là bởi vì tham sân si oán mà hóa thành quỷ quái, đều không có lý trí gì đáng nói, chỉ có một chút chấp niệm cuối cùng khi còn sống lưu lại, mà chút chấp niệm này thường thường cũng là nhược điểm của quỷ quái, chỉ cần bắt được nhược điểm của đối phương, đuổi yêu đuổi quỷ là có thể mọi chuyện đều thuận lợi, nhưng nếu như bắt không được nhược điểm...... Bắt không được nhược điểm, cũng chỉ có thể cứng đối cứng với đối phương, khó tránh khỏi có chút phí công sức.”
Thị Thần: “......”
Tiếp tục giữ im lặng.
"Cách ba mươi năm, muốn điều tra rõ ràng ngọn nguồn hỏa hoạn năm đó, chỉ sợ là không thể nào, nhưng quỷ quái này liên tiếp hai lần đều nhắc tới trốn tìm, tôi thật sự rất khó không thèm để ý..."
Cô vừa nói, vừa kéo cánh tay hắn lên, sau đó tự mình điều chỉnh tư thế, đầu gối lên khuỷu tay hắn, chân khép lại vểnh lên, thoải mái nằm trong lòng hắn, lại lấy điện thoại di động ra --
Răng rắc!
Chụp một tấm ảnh cho mặt bùn hầu thần.
Thị Thần: “......”
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Ống kính gần lại liên tục chụp mấy tấm, sau đó cô ngồi dậy, hai tay giơ điện thoại di động bắt đầu chụp ảnh chung của mình và Thị Thần.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc, răng rắc......
Vô tận.
Thị Thần rốt cục nhịn không nổi nữa, khuôn mặt vốn bất động hơi nghiêng qua, lông mày cũng nhíu lại.
Thời Tiện Ngư xoay mặt hắn qua, nghiêm trang nói: “Đừng lộn xộn, tôi thử xem có thể dẫn nó ra hay không, ngày hôm qua tôi đứng ở bên ngoài chụp ảnh cho tòa nhà, nó liền đuổi theo ống kính, tôi đoán là bởi vì khi còn sống nó ở trong tiệm chụp ảnh, cho nên rất nhạy cảm với âm thanh chụp ảnh.”
Nói có lý, Bạch Long không thể phản bác.
Nhưng hắn thật không chịu nổi cô ở gần mình như vậy, còn nhúc nhích trên người hắn, cảm giác thật kỳ quái.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, người trên người liền dừng lại.
Bạch Long rũ mắt nhìn xuống, nguyên lai Thời Tiện Ngư phát hiện trên điện thoại di động có tin tức mới, cho nên tạm thời yên tĩnh, hiện tại đoan chính ngồi trên đùi hắn xem tin tức.
Số điện thoại di động là Chu Bặc Thiện làm, cũng chỉ có một mình Chu Bặc Thiện biết.
Mở cửa sổ đạn ra chính là một khuôn mặt tươi cười thật to, phía dưới đi theo một chuỗi tin tức văn tự:
“Bên Nguyên Quân tiến triển có thuận lợi không? Sư phụ ta đã trở lại, nếu là sự tình khó giải quyết không bằng trước trở về, để cho sư phụ tôi cho ngài làm người đề cử, giống nhau có thể lấy được tư chất chứng minh đâu!”
Thời Tiện Ngư lễ phép trả lời:
“Cảm ơn anh nha! Bất quá tạm thời không cần, nếu tôi đã báo danh, liền thử một lần đi, cũng vừa lúc luyện tập.”
Chu Bặc Thiện trả lời: "Nguyên Quân là Chân Thần chuyển thế, chính là tiểu quỷ nhất định có thể dễ như trở bàn tay, mã đáo thành công, không phí tốn nhiều sức~"
Thời Tiện Ngư nhìn chữ viết của Chu Bặc Thiện, cười khúc khích.
Bạch Long nhìn ở trong mắt, trong lòng không khỏi so đo, chính mình dạy nàng làm thần tiên dạy thời gian dài như vậy, cô như thế nào còn cùng cái thiếu nữ vô tri dường như không có tâm nhãn? Người khác tùy tiện đùa một chút liền vui?
Cô-ca nào?
Ngày hôm qua cái kia hai cái tuổi trẻ đạo sĩ cũng vậy, bất quá chính là lớn lên trắng nõn điểm, cô vẫn nhìn chằm chằm người khác nhìn.
Có gì để xem?
Người tu đạo coi trọng dưỡng thân, làn da có vẻ tốt mà thôi, kỳ thật tướng mạo cũng chỉ bình thường, rất bình thường.
Trong lòng Bạch Long tóm lại có chút không thoải mái.
Thời Tiện Ngư hồn nhiên không biết, toàn tâm toàn ý trả lời tin tức cho Chu Bặc Thiện.
Thời Tiện Ngư: "Ha ha ha nào có khoa trương như ngươi nói, lần này gặp phải quỷ thật khó đối phó, nghe nói gần ba mươi năm, cũng không có đạo sĩ có thể xử lý."
Chu Bặc Thiện trả lời: “Nguyên Quân yên tâm, lâu năm có thể là bởi vì treo giải thưởng thị chính không đủ phong phú, chưa chắc là con quỷ kia lợi hại bao nhiêu.”