Này, có chuyện gì vậy? Nhiều điểm đáng ngờ bày ra trước mặt như vậy, cô cũng không thảo luận rõ ràng với Thẩm Tiêu, sao lại đi tắm trước?
Đến giờ tắm chưa?
Thời Tiện Ngư tự kiểm điểm một phen, cho rằng giác ngộ của mình ước chừng vẫn chưa đủ cao, chỉ lo thỏa mãn nhu cầu thân thể của mình, mà quên lấy đại cục làm trọng.
Cô một bên yên lặng kiểm điểm trong lòng, một bên cẩn thận tắm rửa gội đầu, tốn chút thời gian lau khô tóc, thay quần áo sạch sẽ của người hầu đưa tới, sau đó đi ra cửa, chuẩn bị tìm Thẩm Tiêu bên cạnh bàn bạc đại cục.
Tiếng mở cửa tựa như một loại ám hiệu, cửa của cô vừa mới mở, Lâm Uyên ở phòng bên trái cũng mở cửa đi ra, bình tĩnh nhìn cô.
“Chúng ta đi tìm Thẩm đại ca.” Thời Tiện Ngư chỉ chỉ bên phải.
“Tìm anh có chuyện gì?” Chỉ cách hai giây, Thẩm Tiêu cũng từ phòng mình đi ra, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Sương phòng gần nhau cũng tiện, bên ngoài mặc kệ có động tĩnh gì, đều nghe được rõ ràng. Nói đi, muốn nói cho anh biết cái gì?”
Thời Tiện Ngư cẩn thận nhìn bốn phía, đè giọng nói với Thẩm Tiêu: "Thẩm đại ca, anh có cảm thấy Hứa phu nhân có chút khả nghi không?"
“Hứa phu nhân khả nghi?” Thẩm Tiêu nhíu mày: “Sao lại nói vậy?”
Thời Tiện Ngư: “Là như vậy, vừa rồi Lâm Uyên nói cho tôi biết......”
“Có người tới.” Lâm Uyên đột nhiên nói.
Thời Tiện Ngư sửng sốt, chợt nghe thấy đầu kia hành lang truyền đến tiếng bước chân dồn dập --
Cô vừa quay đầu, thấy quận thủ đại nhân đến.
Hứa đại nhân chạy từng bước nhỏ, hai cằm run rẩy, một đường chạy đến trước mặt ba người thở hổn hển, nói: "Bản quan mạo muội, quấy nhiễu mấy vị đạo trưởng nghỉ ngơi, chỉ là bên ngoài có một vị khách nhân, nhất định phải gặp đạo trưởng..."
Hứa đại nhân giơ tay áo lên lau mồ hôi trên mặt, áy náy cười nói: “Bản quan mặc dù là quan phụ mẫu nơi này, nhưng bối cảnh người tới không tầm thường, bản quan cũng ngăn không được. Hắn là cháu trai của Hoàng quý phi đương triều, từng vì Hoàng đế bệ hạ dâng lên không ít tu sĩ luyện đan, biết được có đạo trưởng pháp lực cao cường tới nơi này, nhất định phải gặp mặt một lần mới bằng lòng bỏ qua.”
Thẩm đạo trưởng nghe xong, cơ hồ trong nháy mắt đen mặt.
Đến rồi, đến rồi, thật sự là sợ cái gì tới cái đó, những vương hầu tướng quân kia không phải muốn phản lão hoàn đồng, chính là muốn trường sinh bất lão, cũng không muốn trầm tâm tu luyện, tiền tài, quyền lợi sắc đẹp trong tay một người cũng không chịu buông xuống!
Nếu là trước kia, Thẩm Tiêu gặp phải loại chuyện này khẳng định rời đi, nhưng hiện tại ở trong nhà Hứa đại nhân, tự nhiên không thể liên lụy người ta, vả lại chuyện hồ yêu cũng chưa giải quyết, hiện tại không phải thời cơ rời đi.
“Anh ra phía trước xem, các em ở lại đây không được lộ diện.” Thẩm Tiêu dặn Thời Tiện Ngư và Lâm Uyên: “Giao tiếp với người như thế, anh coi như có chút kinh nghiệm, các em nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì, chờ anh trở về rồi nói sau.”
Nói xong, hắn liền vội vàng đi theo Hứa đại nhân.
Thời Tiện Ngư nhìn bóng lưng Thẩm Tiêu đi xa, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, ngửa đầu nhìn Lâm Uyên: “Ai, chỉ có thể chờ Thẩm đại ca trở về rồi thương lượng.”
Lâm Uyên không có phản ứng.
Thời Tiện Ngư kéo góc áo hắn: “...... Làm sao vậy?”
Con ngươi Lâm Uyên mãnh liệt co rụt lại, ánh mắt hướng thẳng một góc hoa viên, không đợi lúc Tiện Ngư lại hỏi, hắn đột nhiên nhảy dựng lên! Như là phát hiện con mồi, thân hình nhảy ra khỏi tường viện, phút chốc không thấy bóng dáng!
Thời Tiện Ngư yên lặng.
Sân ngoài, sương phòng rực rỡ sắc màu, gió nhẹ phất qua, lụa tơ xanh theo gió nhảy múa, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi, hết thảy nhìn qua là xuân ý dạt dào.
Nhưng mà một loại yên tĩnh quá mức dần dần tràn ra, khiến cho cô cảm thấy vô cớ, một tia sợ hãi.