Chiều hôm buông xuống, Vũ Văn Lan lần thứ hai bước vào trong điện Cam Lộ.
Cả ngày hôm nay hắn cứ đứng ngồi không yên, luôn muốn kiểm chứng xem biến hóa sáng nay liệu có liên quan tới nàng hay không, cho nên một đường tới đây hắn bước như bay, thậm chí còn không để cung nhân thông báo đã đi thẳng vào trong điện.
Ngước mắt nhìn sang, chỉ thấy cô gái kia đang ngồi trên giường ấm, nàng dùng một tay chống cằm, mày nhíu chặt như thể đang suy nghĩ một vấn đề nan giải nào đó, đến khi nhìn thấy hắn, nàng mới sực tỉnh, vội vàng đứng dậy hành lễ: “Tham kiến bệ hạ.”
Hử?
Vũ Văn Lan đánh giá nàng một phen, tò mò hỏi: “Nàng suy nghĩ gì đó?”
Yến Xu ‘ưm’ một tiếng, thuận miệng nói: “Thần thiếp chỉ đang suy nghĩ cốt truyện tiếp theo của tiểu thuyết thôi ạ…”
Nàng nhìn thoáng qua hắn, bỗng nhiên thở dài trong lòng:【 Hoàng đế ơi là hoàng đế, ngươi có biết là bí mật của ngươi sắp bại lộ rồi hay không hả? 】
Cái gì?
Vũ Văn Lan sững người, bí mật của hắn sắp bị lộ?
Là sao?
Hắn cảnh giác nghĩ, chẳng lẽ là nàng nói cho người khác biết?
Ngay sau đó, nàng đã chủ động nói ra: “Sáng nay Thái Hậu gọi thần thiếp qua nói chuyện, trùng hợp gặp Trương viện phán đến bắt mạch bình an, Thái Hậu ban ân, để Trương viện phán khám luôn cho thần thiếp ạ.”
Vũ Văn Lan vẫn chưa hiểu ý nàng, cho nên cảnh giác hỏi lại: “Kết quả thế nào?”
Yến Xu nói: “Cũng không có gì đáng ngại cả, Trương viện phán nói thần thiếp có hơi nóng trong người thôi.”
Trong lòng thì la làng lên:【 Trời ơi ngươi còn chưa hiểu hả? Đã nói là y thuật của lão già Trương viện phán kia cao siêu lắm, nói không chừng ông ta sẽ nhìn ra ta còn chưa lên giường với ngươi! 】
【 Có một mỹ nữ như ta ở trước mặt mà ngươi không chạm tới, ông ta sẽ nghi ngờ đó ngươi có hiểu hông dị? 】
【 Còn không mau nghĩ cách đáp trả đi! Nếu không là bọn họ đều sẽ biết ngươi không thể XXX đó!!! 】
Vũ Văn Lan: “…”
Rồi rồi, rốt cuộc hắn cũng hiểu vấn đề ở đâu.
—— Với những gì hắn biết, Thái Hậu tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ bảo Trương Thắng Khang bắt mạch cho nàng, cho nên nhất định là Thái Hậu đang muốn biết chuyện gì đó.
Đương nhiên, so với Yến Xu, Thái Hậu sẽ càng muốn hắn sủng hạnh Chu quý phi hơn.
Nhưng nàng ta vừa ích kỷ, vừa ngu dốt lại vừa ác độc, hơn nữa còn là con gái của Chu gia, hắn muốn giả vờ cho bên ngoài thấy cũng không giả vờ được.
Thiên hạ này thuộc về họ Vũ Văn chứ không phải là họ Chu, hắn đã cho nàng ta chức vị quý phi, đảm bảo vinh hoa phú quý cho Chu gia, đây là hạn mức báo đáp lớn nhất dành cho công ơn nuôi dưỡng của Thái Hậu với hắn.
Hắn sẽ hiếu thảo và kính trọng Thái Hậu, nhưng lại không thể hoàn toàn tin tưởng bà ấy, cho nên dù biết y thuật của Trương Thắng Khang rất cao siêu, nhưng từ khi thân thể xuất hiện triệu chứng khác thường cho tới nay, hắn lại chưa từng gọi người này tới bắt mạch cho mình một lần nào.
Đương nhiên, sau ba năm hắn chưa từng vào hậu cung, hẳn là Thái Hậu cũng suy đoán được vài phần cho nên lần này mới bảo Trương Thắng Khang bắt mạch cho Yến Xu.
Có điều hắn đã có chuẩn bị từ lâu, huống chi hiện tại mọi chuyện cũng đang có dấu hiệu chuyển biến tốt.
Hắn chuyển ánh mắt sang cô gái trước mặt, trong lòng xuất hiện một cảm giác là lạ không nói nên lời —— thì ra nãy giờ nàng ấy trầm tư suy nghĩ là vì lo lắng thay cho hắn sao?
Nhưng mà dưới cái nhìn chăm chú đầy dịu dàng của hắn, cô gái kia đột nhiên ngáp một cái, trong đôi mắt lấp lánh nước mắt.
Vũ Văn Lan: “…”
Cũng làm khó nàng phải lo lắng suy tư cho mình cả ngày trời, hắn nói: “Nếu không nghĩ ra thì mai lại nghĩ tiếp, nàng mới khỏe lại, đừng hao tổn tinh thần quá.”
Yến Xu thầm nghĩ mình đã nói nhiều như vậy, đường đường một quân vương như hắn hẳn là đã hiểu rồi, mà cho dù không hiểu thì nàng cũng hết cách, cho nên ‘vâng’ một tiếng rồi đi vào phòng tắm rửa mặt.
Chờ vệ sinh cá nhân xong xuôi bước vào phòng, nàng thấy hoàng đế đã cởi áo chờ sẵn trên giường.
Yến Xu: “…”
Nàng thật sự bội phục hắn, vì muốn che giấu tai mắt của kẻ khác, người này thật đúng là quá nỗ lực luôn, không ngại mệt mỏi ngày nào cũng tới đây chen chúc ngủ chung với nàng.
Vũ Văn – đang an tĩnh chờ người đẹp – Lan: “???”
Nàng nói gì đấy?
Đáng lẽ phải lấy làm cảm động mới đúng chứ?
Hắn vỗ vỗ mép giường: “Nàng mau lên đây, đừng để bị cảm lạnh.”
Yến Xu bẩm vâng, vội bò lên.
Vừa mới nằm xuống, nàng đã bị hắn ôm vào trong lồ ng ngực, chỉ nghe hắn thấp giọng thủ thỉ bên tai nàng: “Đêm qua sao tự dưng nàng lại chui vào trong lồ ng ngực của Trẫm thế?” Trong giọng nói thấm đẫm sự dịu dàng chưa từng có.
Hả? Gì?
Yến Xu đần mặt.
Đêm qua nàng rúc vào trong ngực của hắn á? Sao nàng không nhớ gì hết trơn vậy ta?
Vũ Văn Lan: “???”
Không nhớ?
Chẳng lẽ hành động đó không phải là nàng cố ý làm để giúp hắn chữa bệnh sao?
Yến Xu vội cười trừ: “Chắc là do đêm qua thần thiếp nằm mơ, không cẩn thận động chạm đến bệ hạ đấy ạ…”
Vũ Văn Lan ‘ồ’ một tiếng: “Vậy hôm qua nàng mơ thấy cái gì?”
Yến Xu thử nhớ lại: “Tối hôm qua thần thiếp mơ thấy mình đang bị người ta đuổi giết, ban đầu phải chạy trốn khắp núi đồi, về sau tự dưng tìm được một cái hốc cây to có thể chui lọt, thế là vội trốn vào đó…”
Vũ Văn Lan: “…”
Hay đấy, ra là mình bị coi thành cái hốc cây.
Là Trẫm tự mình đa tình.
Trong lòng bỗng nhiên có chút hụt hẫng, nhưng mà nghĩ lại thì, trừ nàng ra, hắn không tìm được nguyên nhân nào khác có thể làm mình xảy ra biến hóa như sáng nay cả…
Thôi thôi, cho dù nàng ấy không cố ý thì nhất định nó cũng có liên quan đến nàng ấy, bởi vậy tối nay hắn quyết tâm muốn thử lại một lần, để xem sáng mai còn có bất ngờ ngoài ý muốn nữa hay không.
Nghĩ như vậy, hắn nói: “Ngủ đi.” Sau đó cũng nhắm mắt lại.
Nhưng mà không qua bao lâu, bên tai hắn lại ùa vào thật nhiều tiếng lòng của nàng ——
【 Bánh bao chiên nước mới ra lò, phía dưới vàng giòn, bên trên xốp mềm, phần tuyệt vời nhất chính là phần nhân, thịt heo tẩm hoa hồi cắn một miếng là nước thịt trào ra, rau hẹ tôm nõn tươi ngon thơm phưng phức, úi chà chà! 】
Vũ Văn Lan: “???”
Không chờ hắn mở miệng hỏi, nàng tiếp tục “nói”:【 Không được không được, ăn mỗi bánh bao chiên nước thôi thì khô lắm, còn phải thêm một chén cháo bột ngũ cốc cho dễ nuốt mới được, chẹp chẹp, bột ngũ cốc mới xay mà nấu lên là vô cùng thơm mùi lương thực luôn, chất cháo sền sệt bao ngon…】
【 Mà không đúng, cháo bột ngũ cốc thôi thì hơi nhạt nhẽo, nên ăn kèm với thịt dê ướp ngũ vị hương mới chuẩn bài, bánh bao chiên nước phải ăn với đậu hủ nóng mới thích hợp, đậu hủ trắng nõn trơn mềm được rưới lên nước sốt mới nấu, lại rắc thêm chút sa tế và hẹ hoa, à, còn vụn rau thơm nữa chứ, tuyệt đối không thể thiếu nó! 】
【 À đâu, đậu hủ cay mà ăn với bánh bao chiên nước thì có hơi mặn quá nhỉ, nên ăn với bánh quẩy vừa chiên mới chuẩn chớ! Cắn một miếng, ui chao! Cái cảm giác xốp giòn đó, ngon bá chấy luôn! 】
Vũ Văn Lan: “???”
Chuyện gì đang xảy ra vậy nè?
Tác giả có lời muốn nói:
Vị hoàng đế nào đó: Cảm động quá, ái phi vì Trẫm mà lo lắng chẳng yên, có thể thấy được trong lòng nàng ấy chỉ có Trẫm.
Yến Xu: Bánh bao chiên nước, giò cháo quẩy, thịt dê ướp ngũ vị hương, đậu hủ, món nào cũng tốt hơn hẳn người nào đó.
Vị hoàng đế nào đó: …