(Allmikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 84.2

Xin chào, con tên là Kokonoi Kaou, năm nay con vừa tròn 6 tuổi, con có một người cha rất xinh đẹp và có rất nhiều ba khác nữa, con là con thứ ba trong nhà bên trên còn có một chị cả, một anh thứ còn dưới con nữa là một em trai mới mấy tháng nữa.

Nếu ở trường của con có một cuộc họp tổng kết thì người đi họp cho con chính là cha, cha của con có dáng người rất nhỏ và gầy nên lúc nào cũng bị mấy ba ba trong nhà và mọi người bên ngoài trêu chọc.

Nhưng mà cha là người đẹp nhất, dịu dàng nhất trên đời này, Kaou rất thương cha và lúc nào cũng cố gắng làm những điều để khiến cha vui vẻ.... chỉ là mấy điều đó luôn khiến cha thót tim thôi.

Nhưng mà Kaou không phải là đứa trẻ hư ! Kaou ngoan lắm đó, ở trường Kaou lúc nào cũng phụ các cô và các thầy bưng bê đồ đạc nè, bài tập nào Kaou cũng đều hoàn thành một cách xuất sắc nè, Kaou còn bảo vệ rất nhiều bạn bè nữa nè cho nên Kaou ngoan lắm đó, ngoan nhất nhất nhất cái nhà này luôn.

"Hôm bữa bé nào vừa quậy kho vũ khí của ba đấy ?"

Takeomi đột ngột xuất hiện sau lưng cô bé khiến cô bé hét toáng lên một tiếng, gã cười ha hả rồi bế cô bé lên. Kaou sinh ra giống cha mình cho nên rất được các ba ba trong nhà chiều chuộng, các anh chị lớn hơn cũng không vì thế mà ghét bỏ con bé ngược lại còn chiều chuộng và nhường nhịn cô bé vô cùng.

Vì con bé chính là đứa trẻ mà Mikey đứt hết ruột gan mà sinh ra mà, Takeomi đặt cô bé ngồi lên trên cánh tay của mình rồi nhẹ tay nhéo má cô.

"Con đấy, ba đã nói nhiều rồi mà, không được đến kho vũ khí khi không có ba mà."

"Nhưng mà cây súng do ba Draken lắp ráp đẹp lắm ạ."

Cô bé bĩu môi nói, từ lúc cô bé được ba tuổi thì đã có niềm yêu thích đặc biệt với vũ khí rồi thế nhưng Mikey vì muốn con gái mình trở nên nữ tính hơn cho nên đã cấm cô bé lại gần kho vũ khí. Cô bé nghe thì có nghe nhưng mà vào tai này lại lọt qua tai bên kia nên ngày nào cũng hí ha hí hửng đi vào kho vũ khí chơi cả.

Kết quả là có lần suýt bị kỵ thương chế tác riêng cho Shinichirou đè bẹp, lần đó đã chọc cho Mikey tức đến mức phải ra tay đánh con khiến cho Kaou khóc suốt mấy ngày liền. Kokonoi thấy Mikey đánh con thì cũng không ngăn lại, gã biết nếu cứ dung túng thì Kaou sẽ bị hư cho nên phải đánh đòn một lần mới thì cô bé mới chừa được.

Nhưng sau cùng vẫn là Mikey mềm lòng mà chủ động làm lành với con, con nhóc này vì thế mà cũng thuận lợi làm nũng rồi ngủ lì trong phòng cha mình suốt mấy tuần liền khiến cho mấy người ba còn lại tối hết cả mặt. Về sau vì thấy con mình thật sự rất thích vũ khí cho nên Mikey cũng cho phép cô bé vào trong kho vũ khí với điều kiện là có người lớn đi theo.

Thế là Kaou lại có thêm một nơi để quậy mà Mikey ngoại trừ phạt chép sách ra thì cũng không có cách nào để trị được cô bé, ai bảo là cô bé quá mức giống cha mình làm gì đã vậy miệng lại còn ngọt nữa nên mấy người lớn trong nhà cũng không nỡ phạt cô bé.

Nhưng người chọc cô bé thì lại có đó và người đó không ai khác lại chính là Hanma Shuji. Takeomi bế cô bé xuống nhà để chào hỏi các người ba khác, Mikey đang ôm Kohaku trong lòng thì thấy Takeomi bế Kaou lại với mình, Takeomi thấy em đang chăm chú nhìn Kaou trong tay mình thì cảm thấy hơi chua chua, gã để Kaou xuống đất rồi đi lại ôm em.

"Sắp tới bọn anh đều phải đi công tác, em ở nhà với Hanma được chứ ?"

"Cũng đâu phải là lần đầu, anh lo làm cái gì chứ ?"

Mikey bĩu môi nói rồi xốc người để chỉnh lại tư thế nằm của Kohaku, cậu bé an tĩnh ngủ rồi sau đó tay nhẹ nhàng rung lên, Kaou thấy cha mình bế em trai đang ngủ thì cũng nhẹ tay nhẹ chân đi lại ôm đùi của Mikey.

Hôm nay mấy ba ba đều phải đi làm dài ngày, chị Anne thì cùng với ba Leo về tộc nhân ngư để tham dự lễ cưới của dì Armani và Siren, anh Hitoshi thì cùng với ba Shinichirou đi đến Osaka để tham quan một số công trình do ba làm chủ rồi cho nên ở nhà bây giờ chỉ còn cô bé, cha và ba Hanma mà thôi.

Cô bé lễ phép chào những người ba khác của mình rồi đi lại thơm lên má của Anne và Hitoshi, hai đứa nhỏ cũng hôn lên mặt em gái mình rồi được Mikey hôn lên trán.

"Anne với Hitoshi phải nghe lời các ba ba nha."

"Dạ vâng ạ."

Hai đứa nhỏ híp mắt cười thật tươi, Mikey ôn nhu xoa đầu hai đứa nhỏ rồi đứng lên nhận lấy Kohaku từ tay của Hanma, em chỉ vừa mới hết kỳ ở cữ cho nên đương nhiên là sẽ không đi đâu mà chỉ ở nhà rồi. Em nhìn ngôi nhà phút chốc trầm lặng mà lòng cũng vô cớ buồn theo, Hanma mỉm cười đặt tay lên eo em rồi bảo em đừng buồn.

"Nếu em muốn thì chiều tụi mình đi dạo ở ven hồ nhé ?"

"... Cũng được."

Hay quá, vậy là tạm thời tách được lũ trẻ ra khỏi Mikey rồi, Hanma đắc ý nghĩ rồi cảm thấy ống quần của mình bị Kaou giật giật, Kaou dẫu môi bảo rằng không được bỏ cô bé ở nhà khiến Hanma dở khóc dở cười gập gối ngồi xổm xuống.

"Tiểu tổ tông à, hôm nay không phải con đã có hẹn với dì Ema của con rồi à ? Con còn đòi đi với ba và cha thì dì Ema của con sẽ bỏ đi đâu đây ?"

Cô bé lúc này mới nhớ ra là mình sắp có hẹn với dì út nhà mình, cả người cô bé cuống hết cả lên khiến Mikey dở khóc dở cười, em bảo rằng đồ đã chuẩn bị xong rồi.

"Con đó, suốt ngày cứ nghịch ngợm mấy thứ nguy hiểm, sau này ba sẽ không chuẩn bị đồ đi chơi cho con nữa đâu."

Kaou xụ mặt đi lại kéo kéo áo của Mikey, cô bé mới không soạn đồ đi chơi đâu vì cứ lần nào soạn đồ xong là giỏ đồ của cô bé cũng loạn ngầu hết cả lên cả mà nhờ chị Anne thì chị ấy sẽ lại chọc ghẹo cô bé nữa nên cô bé mới không muốn soạn đồ đi chơi đâu.

"Cha ơi, Kaou hứa sẽ không nghịch nữa đâu mà."

"Con sẽ chỉ nghịch hơn thôi."

Hanma chọt chọt vào cái má phúng phính của cô bé khiến cô bé cáu lên, cô bé đã ngoan thế rồi mà ba Hanma lúc nào cũng phải chọc cho cô bé tức lên ! Kaou giận dỗi nghĩ rồi há miệng cắn lên tay của Hanma, Hanma úi lên một cái rồi le lưỡi với Mikey.

"Con em với em giống nhau thật đấy, đến cả cắn cũng đau nữa."

Em tặc lưỡi nâng gối đè lên vai hắn khiến vai hắn trĩu xuống, nếu Kohaku mà lớn một tí là em đã bốc đầu tên này lôi vào phòng đánh rồi chứ không có cái vụ lấy đầu gối đè lên như vậy đâu. Hanma cười ha ha rồi sau đó bế Kaou lên rồi cùng em đi vào phòng khách xem phim.

Được một lúc thì bên ngoài cửa nhà có người nhấn chuông, nữ giúp việc thấy vậy thì đi ra ngoài mở cửa, đứng bên ngoài là hai thiếu nữ tóc vàng và trắng đang mỉm cười rất thân thiện, nữ giúp việc thấy vậy thì mời hai người họ vào trong rồi nhanh chóng đi vào bếp để lấy trà và bánh. Ema và Senju nhìn nhau cười khẽ rồi đi vào trong phòng khách, Hanma thấy hai cô nàng đến thì ra hiệu im lặng, Ema nhón chân khe khẽ đi lại thì thấy Mikey đang gục lên vai của Hanma mà ngủ.

Nhìn quầng thâm dưới mắt Mikey là hiểu, Ema nhói lòng gật đầu rồi ra hiệu cho Kaou đi lại cùng mình và Senju. Kaou khẽ tay khẽ chân xách balo của mình lên rồi vẫy tay chào Hanma, Hanma chào họ xong thì nhẹ nhàng chỉnh lại đầu của em.

Mấy tháng này Kohaku dường như đêm nào cũng khóc quấy cả lên. Mikey không muốn phá giấc ngủ của bọn họ nên khi nào con quấy là lại bế con ra phòng riêng để ngủ, con khóc con quấy cỡ nào cũng một mình chịu đựng mà không thèm hó hé với bọn họ một tiếng, bọn họ ai cũng tức giận nhưng mà thấy em kiệt sức lẫn cứng đầu quá thì cũng chẳng biết làm sao được, Inui nhiều lần đi ra ngoài cùng với Mikey dỗ con đều bị Mikey đuổi về phòng ngủ.

Đã vậy Kohaku lại còn rất khó tính nữa chứ, chỉ cần Mikey vừa đặt nhẹ xuống là y như rằng lại khóc toáng lên khiến cho Mikey lại càng thêm mệt mỏi, Hanma đau lòng lấy chăn đắp lên cho em rồi thật nhẹ nhàng bế nhóc con đang ngủ say đặt xuống nôi, hôm nay xem ra cũng là một ngày may mắn rồi vì Kohaku đã không khóc sau khi được hắn thả xuống nôi.

Mikey thấy trống rỗng trong tay thì hốt hoảng tỉnh lại, Hanma đè vai em xuống rồi thì thầm rằng Kohaku đang ngủ.

"Em tranh thủ ngủ một chút đi, con nó làm em vất vả suốt mấy tháng nay rồi."

Em thở dài tựa vào người của Hanma mà ngủ, bọn họ thân làm cha làm mẹ thì mấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ sợ là Kohaku khóc dữ quá sẽ lại bị bệnh mà thôi, Hanma vỗ vỗ vai em rồi bảo rằng nếu con bị bệnh thì bọn hắn sẽ thay em chăm sóc còn nếu em vì chăm con quá mức mà đổ bệnh thì bọn họ sẽ đau lòng.

Shinichirou đã nói rồi, em bị bệnh thì sẽ thường mê man và rất biếng ăn, em sẽ bị kiệt sức và sụt cân mất cho nên hắn cũng mong là em có thể yêu thương bản thân mình hơn, em chớp chớp mắt rồi sau đó dụi đầu vào lòng hắn.

"Em ngủ một chút nên khi nào con dậy thì anh cũng phải kêu em dậy đấy."

"Ừm, em ngủ đi."

Hanma bóp bóp bả vai em rồi nhìn em nhắm mắt ngủ, mái tóc màu vàng nắng xõa tung lên vai của hắn khiến hắn mê mẩn mà lấy tay quấn lấy từng lọn một.

Kohaku cựa quậy mình một lát rồi lại tiếp tục ngủ, chiếc miệng hồng hồng của nó nhếch lên rồi sau đó ngoan ngoãn ngủ yên.

Đến buổi chiều Hanma cùng em đi dạo ven hồ gần nhà chung, em hít một hơi rồi sau đó cùng Hanma ngồi xuống băng ghế gần đó, hắn nắm lấy tay em rồi bỏ vào túi áo của mình để sưởi ấm.

Cảm giác như vậy thật sự rất bình yên và kỳ diệu, Hanma cúi đầu cùng em tán gẫu vài chuyện lặt vặt rồi cũng cùng em đứng lên và ra về. Em nhận lấy Kohaku từ tay của nữ giúp việc, Kohaku chớp chớp mắt nhìn em rồi túm lấy áo em đầy chặt chẽ.

"Hôm nay Kohaku của chúng ta thật ngoan quá, không khóc không nháo gì cả nè."

Hanma thấp giọng trêu chọc cậu bé làm cậu bé khúc kha khúc khích cười cợt, Mikey im lặng vừa bế con vừa dựa vào người của Hanma, em lặng im nghe tiếng Hanma trêu con rồi sau đó nghe tiếng Kaou từ xa vọng lại.

"Ba ơi, cha ơi, Kaou về rồi ạ."

Kohaku thấy chị gái mình về rồi thì a a chào hỏi, Mikey giữ lấy con trai mình rồi nhẹ nhàng chào Kaou vừa mới về nhà, cô bé chào cha và ba xong thì chạy tót vào nhà bếp để rửa tay. Em nhìn Ema và Senju cũng đang vào nhà thì lịch sự mời hai người họ ở lại dùng cơm.

Cặp đôi trẻ tuổi híp mắt cười đồng ý rồi sau đó cùng nhau đi vào nhà ăn.

Ngoài trời cũng nhẹ nhàng rơi xuống vài hạt tuyết nhẹ nhàng, một mùa đông ấm áp nữa lại đến cùng với gia đình 'nhỏ' này rồi.

~•~

Kaou: Ba Hanma, Kaou không có lùn.

Hanma: Con không lùn, mà chỉ rất rất lùn thôi.

Kaou: Con sẽ cao lên cho ba xem !,

Kaou 18 tuổi, giới tính nữ, cao 1m78 :)

Kaou: Hê :)

Bình Luận (0)
Comment