Tại biệt thự Ninh gia, tầng 2.
Bàn trà men sứ đắt tiền màu vàng nhạt được quản gia hết sức cẩn thận lau chùi.
Kế bên là vệ sĩ lâu năm, đội trưởng Trần.
Hai người họ là cánh tay đắc lực của Ninh Khương, chuyên phụ trách quản lý các việc lớn nhỏ trong nhà chính.
"Mời thằng nhóc Tử Đằng đến gặp ta" giọng Ninh Khương nghiêm túc, khác xa hoàn toàn với bộ dạng vừa nghiêm vừa chiều với Ninh Lạc.
"Vâng"
Vệ sĩ thân cận giới tính alpha nam cấp A cúi người chào.
Trong đầu không khỏi trông mong với kẻ khiến Ninh đại thiếu gia để tâm.
Quản gia Lưu khi thấy đội trưởng Trần rời khỏi, e dè, ông ta khá hiểu tính tình của đại thiếu gia:
"Ông chủ, còn cậu chủ thì sao?" từ cậu chủ quản gia chỉ gọi mỗi Ninh Lạc.
Ninh Khương dán mắt vào biểu đồ tài chính tháng này, nở nụ cười:
"Ta làm gì cũng phải báo cho nó? Với lại ta cũng chỉ muốn nói chuyện với thằng nhóc kia một tí"
Lão cần phải biết tính cách của alpha cấp thấp đó, nếu hắn vượt qua thử thách vẫn còn bước xét độ tương thích của tinh tức tố, xong nếu hắn vẫn may mắn vượt qua thì vẫn còn bài kiểm tra thể chất.
Ninh Khương hai tay chống cằm, ánh mắt tỏ ra nguy hiểm.
Điều là vì tốt cho Lạc Lạc thôi!
Thật ra là do lão không cam tâm để cháu trai cưng của mình bị kẻ khác hốt mất!
Ninh Khương nhớ đến tấm giấy bói, ánh mắt càng trở nên chắc chắn.
Nếu hắn ta khiến mình thất vọng thì nhân cơ hội này cắt đứt tình cảm chỉ mới vừa bắt đầu của Lạc Lạc, thay đổi số mệnh không nhất thiết phải là tình duyên
Nhưng có một điều Ninh Khương lẫn Tử Đằng đều đã nhầm.
Tình cảm của Ninh Lạc đối với Tử Đằng không phải chỉ mới chớm nở, nó bắt đầu trở thành thứ gọi là yêu rồi.
Và một khi đã yêu, bất kì ai cũng đừng mong ngăn cản Ninh Lạc.
....................
Trường Trung Học Phổ Thông Hoa Lư.
"Xin chào cậu Tử Đằng, tôi là Trần Khiêm, đội trưởng vệ sĩ của Ninh gia.
Tôi đến để chuyển lời mời của gia chủ, mời cậu đến Ninh gia một chuyến"
Tử Đằng im lặng nhìn người đàn ông cao 1m9, cơ bắp cuồn cuộn đứng đối diện, trông bộ dạng chắn đường này cũng đủ hiểu rằng anh ta, hay nói đúng hơn chủ của anh ta - Ninh Khương không cho cậu từ chối.
Vả lại: Hắn mạnh
Theo kinh nghiệm quân nhân từ kiếp trước, Tử Đằng chỉ cần nhìn một người là đoán được kẻ đó mạnh hay yếu.
Và đội trưởng Trần này rất có khí thế, nếu cậu đánh nhau với anh ta, phần thắng là âm dù có dùng tinh tức tố!
Đội trưởng Trần đối diện với đôi mắt cảnh giác của Tử Đằng.
Anh ta năm nay 36 tuổi, từng đối đầu biết bao kẻ mạnh, nhưng đây là lần đầu bản thân trông thấy một đứa trung học mới chỉ 17 tuổi lại có đôi mắt sắc lạnh này!
Mầm non tốt
Quả xứng được Ninh đại thiếu gia để tâm.
Cũng đúng thôi! Một alpha cấp S như Hạ thiếu còn chưa lọt vào nổi một con mắt của Ninh đại thiếu gia, thì chắc chắn người khiến trái tim cậu ấy run động phải có cái gì đó đặc biệt:
"Lão gia chỉ muốn nói chuyện với cậu một chút"
Đội trưởng Trần cao lớn toàn thân màu đen, mắt kính đen thêm chiếc xe cùng màu khiến nhiều người đi ngang tò mò ngoái lại nhìn.
Tử Đằng khó khăn lắm mới trốn được Ninh Lạc.
Tuy hiểu mình đang hẹn hò với cậu ấy nhưng cậu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý ngồi chung một xe trong không gian chật hẹp.
Ngại!
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa!
Tránh được Ninh Lạc, lại gặp phải ông cậu ấy!
Tử Đằng thừa biết sớm muộn gì Ninh Khương cũng sẽ đến tìm mình.
Lại không ngờ nhanh như vậy, Tử Đằng cậu đồng ý hẹn hò với đứa cháu bảo bối của ông ta còn chưa tới một ngày a!
Ông cháu này tính tình y chang nhau, đều nhanh như chớp
Tử Đằng có phần bất bình:
"Không cho tôi về thay đồ?"
"Ông chủ mời cậu đi ngay lập tức"
Lão ta xem Tử Đằng cậu là thuộc hạ sao? Bảo là phải đến liền!?
"Mời"
Tử Đằng thật muốn mắng người!.