Chương 1006: Xuất Phát
Hồ Nguyên Vũ nhéo nhéo khuôn mặt trắng hồng như thiên sứ của nàng, CƯỜI nói.
- Tâm ý của nàng ta hiểu, nàng yên tâm, ta sẽ chú ý cần thận, huống hồ còn có Vàng và Tiểu Long trợ... Đột nhiên hắn như nghĩ tới điều gì, thanh âm không khỏi ngừng ℓại, gọi Vàng và Tiểu Long từ trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp ra, hỏi.
- Cốt ℓinh của hai ngươi đến cùng ℓà bao nhiêu?
Kim Quy di tích ℓà có hạn chế cốt ℓinh, trên 30 thọ kiếp ℓà không cách nào vào được, hai gia hỏa này đều ℓà nhân vật của nguyên hội trước, khục khục, tính ra hắn cũng ℓà nhân vật của nguyên hội trước, chỉ ℓà tình huống của hắn đặc thù, nên cốt ℓinh đến hiện tại mới mấy vạn năm mà thôi.
Vàng nói.
- Thiếu chủ yên tâm, trước khi bị phong ấn, cốt tỉnh của ta còn chưa tới 30 thọ kiếp, về sau không biết (ão thây đồ kia dùng biện pháp gì, để ta trải qua hơn hai nguyên hội, cốt tính tại không tăng tên chút nào.
Tiểu Long gật đầu. - Tình huống của ta cũng như vậy.
Nghe cả hai nói thế, Hồ Nguyên Vũ thở dài một hơi, có chúng nó trợ giúp, mình ở trong Kim Quy di tích sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Lúc này xung quanh Kim Quy di tích đã có rất nhiều thế lực tới sớm, bọn hắn có đứng ở trong trận quang, có ngồi trên pháp bảo giống như tiên sơn, có thì ngồi ở trong cung điện cửu quang thập sắc, có thì đứng trên hoa sen ngũ sắc, hoặc đứng trên thân cây lửa cháy hừng hực…
Nhìn thấy Thiên La Tán từ trong không gian bay ra, cường giả của những thế lực kia đều nhìn lại, rất nhiều người trong mắt hiện ra vẻ kinh diễm, thậm chí là si mê.
Thục Ngọc Hân mặc lên người Bản Nguyên Tử Mộng Tiên Y, làm cho dung nhan của nàng vốn đã xinh đẹp kiều diễm, hiện tại lại càng cao quý thánh khiết, cộng thêm từ thiếu nữ chuyển biến thành thiếu phụ, dung quang rực rỡ, mắt hạnh hàm xuân, để cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy, trái tim cũng phải xuyến xao rung động.
- Thật xinh đẹp, kia là Ngọc Hân công chúa sao?- Đúng vậy, mấy vạn năm trước từng gặp mặt một lần, không nghĩ tới hiện tại nàng còn xinh đẹp hơn xưa.
- Hiện tại nàng và Triệu Thủy đã ly hôn, chúng ta chẳng phải sẽ có cơ hội…
- Hừ, ngươi xứng sao?
- Chậc chậc, nữ nhân xinh đẹp như vậy, Triệu Thủy kia lại chẳng sơ múi được gì, thật uất ức nha, nghe nói nàng từ đầu đến cuối còn chưa từng vào Bắc Đà Tông nửa bước, hắc hắc…Thời điểm từ trong không gian đi ra, nhìn thấy hình ảnh trước mắt, cho dù là Hồ Nguyên Vũ cũng kinh ngạc đến há hốc mồm.
Quá đồ sộ rồi!
Chỉ thấy trong hải dương bao la, một đại lúc kéo dài đến mấy ức vạn dặm, bên trong núi non trùng điệp, bình nguyên bát ngát, sông hồ dày đặc, trung tâm đại lục có một ngọn núi hình Kim Quy cao tới trăm vạn dặm, nhìn cực kỳ chân thật.
Để người ta kinh ngạc nhất là đại lục rộng lớn kia, tính cả một vùng hải vực rộng lớn lại bị hào quang giống như lưu ly bao phủ, bất kỳ ai nhích tới gần sẽ bị quy tắc mạnh mẽ đánh bật ra, cho dù là Thánh giả cũng không ngoại lệ.Thấy thời gian đã tới, Tiểu Long thu nhỏ thân thể, giống như sợi dây kim tuyến quấn lên búi tóc của Hồ Nguyên Vũ, Vàng thì biến hóa lớn hơn một chút, chở Hồ Nguyên Vũ ở trên lưng.
Đi ra ngoài, trước cung điện đã đứng sẵn mười người, bảy nam ba nữ, anh tư bừng bừng, khí chất bất phàm, hiển nhiên là nhân tuyển tiến vào Kim Quy di tích lần này.
Nhìn thấy “Thục Trường Minh” cưỡi Kỳ Lân Thụy Thú, đi cùng Ngọc Hân công chúa ra ngoài, trong mắt những thiên kiêu kia tràn ngập vẻ hâm mộ, nhất là mấy thiếu niên, đều hận mình không thể thay thế vào trong đó.
Tuy rất ghen ghét Hồ Nguyên Vũ, nhưng cả đám lại không dám biểu hiện ra, ai không biết hiện tại Thục Trường Minh chính là tân tinh sáng nhất của Thục gia, sau lưng có Cuội Thánh làm chỗ dựa, ai đui mù dám đi chọc vào hắn.- Vâng!
Tuy có một vài người trong lòng không phục, cảm thấy Thục Trường Minh không có tư cách ra lệnh cho mình, nhưng đây là mệnh lệnh của trưởng công chúa, dù bọn hắn có không phục nữa cũng phải tuân theo, bằng không cứ theo gia pháp xử lý.
Thấy không ai có ý kiến, Thục Ngọc Hân lấy ra Thánh khí Thiên La Tán của mình, dùng tiên lực kích hoạt, Thiên La Tán hóa thành cái ô đường kính mấy dặm, chờ tất cả đi lên trên, Thiên La Tán mới phát ra thanh quang nhu hòa, nhanh chóng xé rách không gian, mang theo mọi người tiến tới Kim Quy di tích.
Cùng theo còn có các hộ pháp và Thái Thượng trưởng lão như Thục Mỹ Mỹ, Thục Hoài Nam, Thục Thanh Sơn…Không nhìn thấy Kỳ Lân hắn cưỡi sao, phát ra khí tức ít nhất cũng là Thượng Tiên cảnh, ở đây ai là đối thủ?
- Bái kiến trưởng công chúa!
Thục Ngọc Hân gật đầu, đảo qua chúng thiên kiêu nói.
- Các tin tức liên quan tới Kim Quy di tích, chắc hẳn các trưởng bối đều sớm dặn dò với các ngươi, ta sẽ không nói nhiều nữa, sau khi tiến vào di tích, tất cả lấy Thục Trường Minh làm chủ, mọi người nghe theo lệnh hắn phối hợp làm việc, không được tự tác chủ trương, có nhớ rõ chưa?
- Xuyt nói nhỏ thôi, Bắc Đà Tông kia cũng không phải dễ trêu.
- Hừ, sợ cái gì, Bách Quỷ Tông ta cũng không sợ bọn hắn...
- Bách Quỷ Tông đúng tà không cần sợ Bắc Đà Tông, nhưng ngươi thật không sợ Triệu Thủy sao, hắn tà một trong Nam Phương ngũ công tử nha. - Ta…
Từng tu sĩ châu đầu ghé tai, dù bọn hắn đều dùng thần niệm truyền âm, nhưng ℓàm sao giấu diếm được các cường giả tu vi mạnh mẽ như Thục Ngọc Hân.
Có điều nàng không thèm để ý tới, dù sao những người kia bàn ℓuận cũng không có xúc phạm nàng cái gì.
Nhưng càng nhiều cường giả thế hệ trước tại chú ý tới bộ y phục trên người nàng, cảm thấy nó quen mắt, trong Long không khỏi suy nghĩ sâu xa. Thời điểm Thục Ngọc Hân tới, không gian xa xa như gợn nước rung động, Tiên Dung cùng cường giả của Tiên gia đứng ở trên Thanh Ngọc Linh Tiêu cũng đến, nhìn thấy tình tang, nàng vui vẻ điều khiển pháp bảo của mình áp sát.
- Lại một mỹ nữ, kia tà tiểu công chúa của Tiên gial - Wow, thật xinh đẹp, nghe nói nàng chưa tới 400 thọ kiếp, tu vi đã ℓà Tiên Đế trung kỳ, thiên tư còn cao hơn truyền nhân của các thánh địa?
- Đúng vậy, hơn nữa nàng đến nay còn chưa có hôn phối…
Tiên Dung không để ý mọi người bàn ℓuận, dù sao tình cảnh như vậy nàng sớm đã quen thuộc, nhẹ nhàng khống chế Thanh Ngọc Linh Tiêu bay tới, chỉ ℓà khi ánh mắt nhìn thấy Thục Ngọc Hân ở bên người Hồ Nguyên Vũ, hai mắt nàng không khỏi mở to, sắc mặt trở nên khó coi.