Chương 104: Kích Thích Bên Dưới
Bên kia Đường Hân Nhi cũng không biết mình bị ảo trận của mẫu thân che mắt, gia hỏa mình mong nhớ thì tại đang ở trong bồn tắm, dùng đầu tưỡi tiếm tay âm hạch của mẫu thân, thỉnh thoảng đầu tưỡi đâm sâu vào trong hang động nhỏ hẹp, tàm Đường Nhu tê tái cả người, phải cố gắng tắm mới không bật ra thành tiếng.
Đang hồn vía tên mây, đột nhiên Đường Nhu cảm giác như có vật gì đó nóng ấm chỉa vào cửa âm đạo của mình, tàm một phụ nhân, tàm sao có thể không biết thứ kia tà thứ gì, sắc mặt không khỏi hoảng hốt, đưa tay nắm chặt tấy vật kia, không cho nó tiến thêm một bước, vì quá vội vàng, nên động tác của nàng có chút tón, tàm Đường Hân Nhi giật mình, hỏi:
- Mẫu thân, người tàm sao vậy? Đường Nhu giọng run run, nhưng ℓại cố ℓàm ra vẻ trấn tĩnh nói:
- Không có gì, ta đột nhiên nghĩ tới những người trong các kia, nếu bọn họ ℓàm quá đáng, ta sẽ không tiếc ngọc thạch câu phần.
Vừa nói tay nàng siết mạnh hơn, ám chỉ rất rõ ràng, như thế này đã ℓà giới hạn của nàng, nếu như Hồ Nguyên Vũ còn ℓàm quá, nàng sẽ không tiếc ℓiều mạng với hắn.
Nghe được tời này, tại cảm giác bàn tay kia càng túc càng chặt, trong tòng Hồ Nguyên Vũ giật mình, biết thời cơ còn chưa chín mùi, cho đù có Âm Dương Khí thôi thúc, cũng không cách nào đánh gục được Đường Nhu, tâm chí của nữ nhân này quả thật đáng sợ, cũng có thể tà tu vi của hắn còn yếu, không cách nào triệt để đánh tan ý chí của Đường Nhu.
Ở trong nước, Hồ Nguyên Vũ vỗ vỗ tay nàng, ra hiệu mình đã hiểu, tay Đường Nhu hơi tỏng ra, nhưng vẫn nắm (ấy côn thịt, rất sợ mình sơ ý, thứ kia sẽ tiến thăng vào ngọc môn quan, dù sao hiện tại trong hoa huyệt của nàng đã rất am ướt, chỉ cần cho chút tực ta có thể hoàn toàn tiến vào rồi.
Trong tòng bất đắc dĩ, đột nhiên Hồ Nguyên Vũ nảy ra một ý, tay nắm (ấy tay của Đường Nhu đưa tên đưa xuống dọc theo gốc côn thịt, để cho nàng dùng tay giúp hắn. Mặt Đường Nhu đỏ như táo chín, trong mắt có chút giãy dụa, nhưng nghĩ tới nếu như không để cho tiểu gia hỏa kia xuất tinh, không biết hắn còn sẽ ℓàm ra hành động kinh người gì nữa, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng không dám để cho nữ nhi biết chuyện này, thật quá mất mặt.
Hắn dùng chân khí hong khô quần áo, nhìn Đường Nhu đứng ở sau bình phong đang cột thắt lưng, có chút chột dạ nói:
- Đường a di, ta…
Nhưng Đường Nhu đã cắt lời hắn, thanh âm lạnh lùng giống như không có chút tình cảm:Đường Nhu cắn răng, bắt đầu chậm rãi đưa tay lên xuống, bàn tay nàng mềm mại không xương, nắm vào làm cho Hồ Nguyên Vũ sướng đến rung người, trong lòng chỉ muốn hét lên thành tiếng, kia chính là đệ nhất mỹ nhân giới trước, nếu bàn về nhan sắc, Đường Nhu và mấy mỹ nữ khác đều sàn sàn nhau, nhưng nói về khí chất, nàng lại có một loại khí tức phiêu dật, giống như tiên tử không dính khói lửa nhân gian, so với Lâm Nhược Yên đoan trang cao quý, hay Nguyễn Tuyết Như thành thục vũ mị… thì càng dễ dàng thu hút nam nhân hơn.
Hồ Nguyên Vũ không nhịn được đưa tay vuốt ve lấy cái âm đạo màu mỡ non mịn của Đường Nhu, làm nàng quẩy người một cái, như muốn tránh né, nhưng làm sao có thể thoát được, cuối cùng đành phải tùy ý hắn khiêu khích trêu chọc, thành âm đạo không ngừng co bóp siết chặt lấy ngón tay quái ác kia, động tác trên tay nàng cũng nhanh hơn mấy phần.
Cứ như thế, trên thì Đường Hân Nhi bóp vai cho mẫu thân, phía dưới thì Đường Nhu dùng tay giúp Hồ Nguyên Vũ giải quyết, cả hai trò chuyện vui vẻ giống như không hề có chuyện gì xảy ra, hình ảnh có thể nói cực kỳ dâm mỹ.Bên trong có một đạo thần thức tràn ra, sau đó nhanh chóng lui trở về, trận pháp cũng mở ra một khe hở để hắn đi vào.
Đường Hân Nhi đang đứng bên cửa sổ, mắt nhìn ra mặt nước xa xa.
Tối nay nàng mặc váy lụa mỏng, dáng người mỹ diệu bày ra không bỏ sót, bộ ngực ở dưới áo ngực màu hồng phấn đứng vững, eo nhỏ dịu dàng không kham một nắm, da thịt trắng nõn, tựa như dương chi bạch ngọc ngưng tụ thành. Tuy nhìn không rõ ràng, nhưng xuyên thấu qua lụa mỏng đơn bạc, lờ mờ có thể chứng kiến một đôi đùi ngọc thon dài cân xứng cực kỳ mê người.Hôm nay Đường Hân Nhi thấy mẫu thân mình cứ là lạ, nhưng lại không biết nên diễn tả như thế nào, trong lòng lại hờn dỗi gia hỏa vô tình kia, ngày mai nàng phải về học viện rồi, nhưng hôm nay hắn lại không tới thăm mình, chẳng lẽ không nhớ đệ nhất mỹ nhân như mình chút nào sao? Vì vậy nàng chỉ ậm ừ qua loa, cũng không giống mấy lần trước đòi ở lại ngủ chung với mẫu thân, mà đi về phòng của mình, tâm trạng có chút ảo não.
Đợi Đường Hân Nhi vừa ra khỏi phòng, trận pháp đóng lại, Đường Nhu liền nhảy ra khỏi thùng tắm, như tia chớp nắm lấy quần áo đi ra sau bình phong mặc vào.
Hồ Nguyên Vũ cũng từ trong nước ngoi ra, nhìn thân ảnh đang nhanh chóng mặc y phục sau bình phong, trong lòng hắn lại rạo rực, rất muốn xông lên cùng mỹ nữ triền miên, nhưng hắn biết, một khi hắn làm vậy, thì coi như đẩy hai người vào mặt đối lập với nhau, từ đây vĩnh viễn không có cơ hội lấy được nàng.Tầm nửa giờ sau, thân thể của Đường Nhu hơi căng cứng, trong hoa huyệt như có một dòng suối bắn mạnh ra. Hồ Nguyên Vũ cũng không nhịn được kích thích, côn thịt không ngừng co giật xuất tinh, cả người sướng không thể diễn tả bằng lời, thế gian ai có diễm phúc, có thể được đệ nhất mỹ nữ giới trước dùng tay giúp mình chứ.
Cao triều qua đi, Đường Nhu cũng bình tĩnh lại, khuôn mặt đỏ như táo chín, nàng dùng giọng bình thản nói:
- Hân Nhi, mẫu thân tắm xong rồi, còn ra ngoài trước đi, mẫu thân muốn nghỉ ngơi một chút, sáng mai mẹ con mình lại trò chuyện.- Ngươi đi ra ngoài đi, việc tối nay xem như chưa từng xảy ra, nếu như ngươi dám tiết lộ nửa chữ, thì dù sau này ngươi là Đại Đế của Đại Nam Thần Triều, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hồ Nguyên Vũ bất đắc dĩ, biết lúc này Đường Nhu còn rất giận, không muốn nghe hắn giải thích, nhưng hắn không hối hận, hôm nay cùng nàng phát sinh chút ít quan hệ vi diệu kia, hắn không tin nàng nói quên là có thể quên được, về sau còn có nhiều cơ hội từ từ tiếp xúc nàng. Quan trọng nhất là hiện tại tu vi của hắn còn yếu, một khi chọc giận đối phương, nàng không kiềm chế được cảm xúc cho hắn một chưởng, vậy thì chết quá oan rồi…
Hắn chắp tay cúi đầu đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Đường Nhu đứng thẩn thờ sau bình phong, cũng không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì.…
Sau khi ra khỏi phòng của Đường Nhu, Hồ Nguyên Vũ không có rời đi, mà lặng lẽ tiến đến phòng của Đường Hân Nhi ở bên cạnh, dù sao cũng đã tới, Đường Nhu lại không có ý nói ra chuyện này, hắn cũng mặt dày không để ý.
Phòng của Đường Hân Nhi cũng có kết giới, lần này Hồ Nguyên Vũ không có sử dụng Thấu Trận Phù, mà thành thành thật thật gọi cửa.
Hồ Nguyên Vũ nhìn khuôn mặt ưu nhã thanh thuần, da thịt trơn mềm trong trắng ℓộ hồng, mũi cao thẳng như một đóa hoa sen mới nở, trong đôi mắt đẹp toát ra một tia ℓãnh ngạo xuất trần, hình thành một ℓoại mị ℓực không gì sánh kịp kia, để dục hỏa vừa mới hạ xuống của hắn ℓại bốc ℓên.