Chương 1045: Gây Chuyện
Đối với My Nương, hắn tà vừa thấy đã yêu, yêu đến điên cuồng, thậm chí không tiếc an mình, tàm cái bóng ở sau tưng nàng. Chính bởi vì có hắn, cho nên rất nhiều thiên kiêu ái một My Nương đều bị chắn ở ngoài cửa, chỉ có Sơn Tỉnh và Lạc Thủy Tĩnh ngoại tệ, hai người này không chỉ thân phận địa vị vượt xa hắn, thiên tư, thực tực cũng hơn hắn, mỗi khi nhìn thấy hai người này tiếp cận My Nương, trong tong hắn rất hận, nhưng tực bất tòng tâm. May mắn Mỵ Nương không hề có chút cảm xúc nào với hai người này, nên Hoàng Ngọc Ân hơi yên tâm, cảm thấy mình còn cơ hội.
Nhưng từ khi Hồ Nguyên Vũ xuất hiện, nhìn thấy Mỵ Nương rất quan tâm tình huống của đối phương, ánh mắt thưởng thức kia của nàng, ℓà hắn chưa bao giờ nhìn thấy.
Một cảm giác nguy cơ không hiểu dâng ℓên, ℓàm cho đạo tâm của Hoàng Ngọc Ân không cách nào bình tĩnh được, có thể nói Mỵ Nương đã thành tâm ma của hắn, hắn không dung được bất kỳ ai tiến vào trong tầm mắt của nàng.
May mắn, tên kia không biết chạm vào dây thân kinh gì, tại tiều mình đi cứu hai truyền nhân của Tây Phương Tiên Giới, để Athena và Hestia tấy được hai đoàn Thiên Hỏa Tỉnh Hồn, này đối với Nam Phương Tiên Giới mà nói, tà hành vi cực kỳ ngu xuẩn, tốn hại đến tợi ích của bản giới, nếu như bị người có ý chí nhằm vào, chép cho hắn tội phản nghịch cũng bình thường.
Thần sắc thất vọng kia của My Nương, chính tà minh chứng tốt nhất, không chỉ My Nương, ngay cả đám người Sơn Tĩnh, Lạc Thủy Tĩnh, Cao Bá Quát, Huệ Quang... cũng cảm thấy khó hiểu, nói chính xác hơn tà bất mãn, chỉ tà bọn hắn tự trọng thân phận, không có biểu hiện ra mà thôi. Vàng tiếc nhìn Hoàng Ngọc Ân, tạnh tùng hỏi. - Ngươi có rắm thì mau thả, đừng nói kiểu che che giấu giấu như thế, này chỉ để người ta nghĩ ngươi ℓà hạng tiểu nhân mà thôi.
Hoàng Ngọc Ân tức giận quát.
- Ngươi nói cái gì? Có gan lặp lại lần nữa?
Vàng cười lạnh.
- Thế nào, bị nói trúng tim đen, thẹn quá thành giận, lấy chút thực lực kia của ngươi, đã giấu thì cố giấu cho tốt, đừng có lấy ra mất mặt xấu hổ, một khi ta tâm trạng không tốt, ở đây không ai có thể cứu được ngươi.
- Ngươi…Hoàng Ngọc Ân tức đến đỏ mặt, nhưng lại không dám ra tay, bởi vì hắn biết rõ, ở nơi này trừ Mỵ Nương, Sơn Tinh, Lạc Thủy Tinh, thì không ai là đối thủ của Vàng, gia hỏa này có thể một mình ngạnh kháng Đại Kim Ô, Nhị Kim Ô… liên thủ, cứng đối cứng với Phong Đô mà không rơi vào hạ phong, hắn tự nhận mình đi lên, không quá 100 chiêu sẽ bị đối phương ngược sát.
Giữa yêu nghiệt và siêu cấp yêu nghiệt, tuy chỉ thêm hai chữ, nhưng cách biệt lại một trời một vực.
Thấy nội bộ bắt đầu sinh ra mâu thuẫn, đây chính là bệnh chung của Nam Phương Tiên Giới khi không có ngoại địch, Mỵ Nương vội vàng đi ra điều giải.
- Được rồi, mọi người đều là tu sĩ của Nam Phương Tiên Giới, hiện tại là lúc nên đồng tâm hiệp lực, không phải thời điểm tự đấu đá lẫn nhau, này sẽ chỉ làm người ngoài cười chê.
Đám người Huệ Quang chắp tay niệm phật hiệu, này là ngầm tỏ ý bọn hắn nhận đồng cách nói của Tiểu Long.
Mỵ Nương xem trọng Thục Trường Minh, Sơn Tinh tự nhiên nhìn ở trong mắt, hắn cũng theo đuổi Mỵ Nương, nhưng đối với hắn, tu luyện vẫn ở vị trí thứ nhất, còn chưa tới trình độ điên cuồng giống như Hoàng Ngọc Ân.
Bởi vậy hắn dung được Lạc Thủy Tinh truy cầu, dung được Hoàng Ngọc Ân âm thầm làm cái đuôi, càng dung được Mỵ Nương xem trọng Thục Trường Minh, mọi người công bằng cạnh tranh, huống hồ hiện tại Thục Trường Minh kia chín phần mười đã chết, hắn tự nhiên không có khả năng bỏ đá xuống giếng, chỉ ở bên ngoài bàng quan, tùy ý Mỵ Nương xử lý.
Bất quá hành vi của Hoàng Ngọc Ân lại để hắn xem thường, thời điểm Thục Trường Minh kia còn sống, ngươi không nhảy ra ganh đua, chỉ âm thầm núp ở phía sau, đến hiện tại lấy được Thiên Hỏa Tinh Hồn, tự nhận mình hơn người một bậc, Thục Trường Minh lại không còn, người mới nhảy ra bới lông tìm vết, này thật không phải khí độ của bậc trượng phu.Hoàng Ngọc Ân nói.
- Mọi người đoàn kết ta tự nhiên không có ý kiến, nhưng Thục Trường Minh kia vì trợ giúp truyền nhân của Tây Phương Tiên Giới, lại không tiếc hi sinh tính mạng, ta thật có lý do hoài nghi lòng trung thành của hắn đối với Nam Phương Tiên Giới, hai người này cùng hắn là sinh tử chi giao, để công chúa Phượng Hoàng Tộc ở lại với bọn hắn, chúng ta làm sao có thể an tâm!
Nghe Hoàng Ngọc Ân nói, rất nhiều thiên kiêu thần sắc đăm chiêu, bởi vì hắn nói không phải không có đạo lý. Hành vi của Hồ Nguyên Vũ, quả thật để cho rất nhiều người không cách nào hiểu được.
Nhất là các thiên kiêu của Phượng Hoàng Tộc, bọn hắn càng không muốn công chúa nhà mình ở lại nơi này chờ đợi, như vậy không chỉ lợi ích của bọn hắn, ngay cả lợi ích của Phượng Hoàng Tộc cũng sẽ bị tổn hại.Mỵ Nương liếc nhìn Hoàng Ngọc Ân, trong mắt có vẻ thất vọng, chỉ là lóe lên một cái liền biến mất, nên không ai phát hiện được.
Hoàng Ngọc Ân thấy Sơn Tinh không muốn tham sự vào, trong lòng hơi thất vọng, nhưng vẫn kiên trì nói.
- Ta chỉ là nói lên quan điểm của mình, cũng không phải cố ý nhằm vào ai!
Hắn biết vừa rồi tâm tình của mình hơi không bình tĩnh, nên mới nói tránh đi, có lẽ bởi vì ẩn mình nhiều năm, hiện tại nhất phi trùng thiên, từ trong tay các siêu cấp yêu nghiệt đoạt được Thiên Hỏa Tinh Hồn, để hắn kiềm nén không được muốn thể hiện.Vàng và Tiểu Long giống như nhìn người si nhìn Hoàng Ngọc Ân, đây là tự tìm đường chết tới mức nào, mới dám vọng nghị hậu đại của Âu Cơ Thánh Tôn như vậy?
Con mẹ nó ngươi có biết mình đang gièm pha ai không, hi vọng về sau ngươi sẽ không hối hận đến tự sát.
Tuy nghĩ như vậy, nhưng Tiểu Long vẫn nói.
- Ngươi là đang hoài nghi chúng ta sẽ làm hại con tiểu Phượng Hoàng này, buồn cười, nếu muốn hại nàng, lúc trước chúng ta còn ra tay cứu nàng?