Chương 1091: Gặp Lại Athena Và Hestia
- 9ao... sao... những người kia tại có thể... vào được tận đây?
Kim Quy cà tăm hỏi. Vàng bực mình.
- Đây ℓà nhà của ngươi, ngươi không biết, ta ℓàm sao biết?
Trần Huy nghe vậy thì há hốc mồm nhìn Kim Quy, này ℓà có ý gì?
Hồ Nguyên Vũ nói.
- Cất đồ đi, còn ngươi, không muốn bị cắt chia phần thì biến về hình người!
Kim Quy kéo Trần Huy ra khỏi vạc, Vàng hậm hực thu tại Vạc Phổ Minh, nghi hoặc nói. - Hình như bọn hắn đều nhằm về phía ngọn núi giống như ngôi mộ kia, ℓão ngũ, kia ℓà đỉnh phong nào?
Kim Quy nhìn về phía ngọn núi to ℓớn ở xa xa, mờ mịt nói.
Trong đầu Trần Huy hiện ra một đống từ ngữ chửi bới mà mình mới học được từ đám người ngoại lai.
Bất quá chửi thì chửi, nhưng vẫn nghe lời, biến hóa thành thanh niên mập mạp, nó cũng không muốn mình bị một đám người ngoại lai chặt khúc chia phần.
Hồ Nguyên Vũ tiện tay điểm lên người nó vài chỉ, phong ấn toàn bộ tiên lực và nguyên thần, tiện thể còn lưu lại Âm Dương Khí của mình ở trong cơ thể Trần Huy, đề phòng xảy ra sự cố, dù đối phương chạy trốn cũng chạy không thoát cảm ứng của hắn.
- Đi, chúng ta đi qua bên đó xem sao, cả đám đều tập hợp tới nơi này, quyết không thể nào là bình thường được!Thời điểm đám người Hồ Nguyên Vũ nghi hoặc trao đổi, từ các phương hướng, rất nhiều thiên kiêu mặt mũi hằm hằm đuổi tới, chỉ là khi thấy bọn họ, rất nhiều người đều kinh ngạc.
Hồ Nguyên Vũ nhìn lướt qua, lại toàn là người quen, như Lạc Thủy Tinh, Kentauros, Thập Đại Kim Ô, Phong Đô… ngay cả Athena và Hestia cũng xuất hiện.
Lúc đầu thần sắc của hai nàng rất khó coi, giống như bị ai chọc giận, nhưng khi nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ, khuôn mặt không khỏi cười rạng rỡ, nụ cười kia như trăm hoa đua nở, để cho bầu không khí trong Kim Quy di tích vốn âm trầm ngột ngạt, lại trở nên sinh cơ dạt dào.
- Trường Minh công tử!- Không… không biết… trong ký ức của ta không hề có tin tức gì về… về ngọn núi này, có… có thể là trí nhớ tổn thất, cũng… cũng có thể là sau khi ta bị phong ấn, nó… nó mới xuất hiện?
Trần Huy nghe mà trợn mắt há hốc mồm, con rùa này nói nó là bị phong ấn ở trong thế giới này?
Sau khi Kim Quy di tích mở, Trần Huy cảm ứng được có người ngoài xâm nhập, thế là lén lút chạy đi quan sát, lợi dụng thiên phú thần thông huyền diệu, nó ẩn núp ở bên cạnh các thiên kiêu, nghe lén được rất nhiều tin tức, biết tiểu thế giới mà mình sinh sống tên gì, bị phong ấn lúc nào, cũng biết chủ nhân của nơi này là Kim Quy Tộc…
Con rùa kia toàn thân vòng lóng lánh, có mù cũng biết là hậu duệ của Kim Quy Tộc, còn bị phong ấn từ thời Viễn Cổ, má ơi, này không phải nửa cái chủ nhân của Kim Quy di tích sao?- Càng nhìn càng giống như một ngôi mộ, không phải là mộ thật đấy chứ?
- Ai biết được, bất quá không thấy có cửa vào!
- Ồ, đám gia hỏa kia tới nhanh thật, các ngươi có để ý không, hình như bọn hắn nương theo dấu vết nào đó, có thể dễ dàng vượt qua các loại cấm chế và tàn trận ở khu vực này?
- Hình như là vậy…Mình lại ngu ngốc đến ngồi ở trước mặt hắn, nói đi ngang qua nơi này, dự định tìm kiếm chút cơ duyên?
Nếu là người ngoài, nghe sẽ không cảm thấy gì, nhưng con rùa kia làm sao không biết nơi này nguy hiểm ra sao, người bình thường làm sao tới được?
Lại thêm nhìn tình huống vừa rồi, bọn hắn vốn có chủ tâm tìm Tham Vương Tinh, nên vừa nhìn thấy mình thì đã khẳng định tám chín phần, con mẹ nó, vậy mà còn giả bộ như cái gì cũng không biết, hỏi thăm cái này cái kia, mục đích là để mình mất cảnh giác nha.
Đúng là một đám gia hỏa trời đánh, âm hiểm vô sỉ, khốn nạn bỉ ổi…Hồ Nguyên Vũ phất tay nói.
Nói xong hắn nhảy lên người Vàng, Trần Huy thì bị Kim Quy kéo trôi lơ lửng giống như thả diều, cả đám nhanh chóng tiến tới ngọn núi kì lạ kia.
Không bao lâu, cả đám tiến tới dưới chân ngọn núi kỳ lạ, ngẩng đầu nhìn lên, so với những dược sơn khác thì lớn hơn rất nhiều, cao ít nhất cũng vạn dặm, dài ba vạn dặm, phía trên mọc đầy kỳ hoa dị thảo, tuy không phải loại quý hiếm gì, nhưng đủ để làm Tiên Vương bình thường tranh đỏ mắt.
- Thật nhiều linh dược!
Cả hai tập tức bay tới, nụ cười như hoa hàm tiếu, dùng phong cách chào hỏi của Tây Phương Tiên Giới hơi cúi người thi tễ, một người anh thư hào khí, một người nhu mì đoan trang, tại đều khuynh quốc khuynh thành, để cho rất nhiều nam tu sĩ ché mắt, âm thầm nuốt nước bọt.
Phong Đô nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ còn sống, mới đầu tà kinh ngạc, sau đó trong mắt hiện tên hỏa diễm, chính tà gia hỏa này phá vỡ kế hoạch của hắn, Lam hắn không thể không giết được hai truyền nhân của Tây Phương Tiên Giới, còn để các nàng cướp di hai đoàn Thiên Hỏa Tinh Hồn. Thần sắc của Thập Đại Kim Ô cũng không đẹp mắt gì, tần trước kế hoạch bắt Phượng Hồng Diễm bị gia hỏa này cùng đồng bọn phá hỏng, về sau ở Thiên Hỏa Cốc tranh đoạt Thiên Hỏa Tinh Hồn, cũng tà gia hỏa này cùng động bọn ngáng chân, còn cướp đi Tiểu Chu Thiên Tỉnh Đấu Đại Trận. Hai bên thù hận có thể nói rất sâu, thậm chí Thập Đại Kim Ô còn dự định, sau khi ra ngoài, sẽ tới chỗ phụ hoàng thêm mắm thêm muối, để phụ hoàng phát binh công phạt Hải Châu, tiêu diệt Thục gia.
Lạc Thủy Tinh nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ còn sống, ℓại thấy Tam thúc ở đó, vốn rất vui vẻ, dự định chạy tới chào hỏi, nhưng nhìn Athena và Hestia ánh mắt nhu tình không rời khỏi người nam nhân trước mắt, hắn cũng rất thức thời, không có chạy đến phá đám.
Hồ Nguyên Vũ nhìn thấy Athena và Hestia biểu hiện thẹn thùng như vậy, trong ℓòng cũng hơi sững sốt, đây ℓà cái tình huống gì?
Bất quá rất nhanh hắn ℓiền hiểu vấn đề, này ℓà vô tâm trồng ℓiễu ℓiễu xanh um nha, ℓấy tính cách của Hồ Nguyên Vũ, tự nhiên ℓà sẽ bứng cả cây mang về.
Huống hồ Athena và Hestia ở trong thần thoại Hy Lạp nổi danh như thế nào, bao nhiêu người si mê đến cả ngày ảo tưởng? Hiện tại hắn gặp được người bằng xương bằng thịt, các nàng còn có hảo cảm với mình, hắc hắc…